"Doãn Y Ngưng. Muội thật giỏi a~ Dám trốn khỏi công ty. Còn để bản thân mình chật vật như vậy?"

Doãn Mặc híp mặt nhìn phía đang cúi đầu hối lỗi Doãn Y Ngưng đáy mắt xẹt qua tia thương tiếc cùng đau lòng. Xong rồi... xong rồi... ca ca tức giận. Hức... ca ca ... không muốn ghét Ngưng nhi... Tiểu nha đầu rũ xuống cái đầu nhỏ, tay nhỏ bé xoắn xuýt vào nhau một cách chột dạ. Doãn Mặc nửa muốn đánh đòn, nửa lại không đành lòng chỉ trách một câu rồi tự phát ra khí lạnh ngồi xuống ghế đầu giường. Tiểu Y Ngưng xoắn xuýt một hồi mới quyết tâm ngửa đầu lên, ánh mắt ngân ngấn nước mắt, cánh môi lại cắn vào nhau khiến đôi môi sưng đỏ lên đầy vẻ... ngon miệng. Khuôn mặt trắng hồng vẫn còn mơ hồ dấu sưng do bị đánh lúc trước. Cả người bé con toát ra khí chất ngọt ngào... cầu bị chà đạp. Tiểu nha đầu xê dịch thân mình rồi từ từ nhích về phía Doãn Mặc. Cái mông nhỏ nhích từng tí một một cách cẩn thận, lê lết một lúc rồi ngửa đầu xem phản ứng của ca ca mình. Thấy ca ca đang khép mắt lại nha đầu này đánh bạo nhích mông nhanh hơn. Doãn Mặc khép hờ đôi mắt nhưng vẫn biết nhóc con này đang làm gì. Trong lòng hắn lúc này đang cười phiên...bảo bối của hắn thật sự là rất đáng yêu. Khiến hắn lại nổi lên phản ứng. Tiểu Y Ngưng leo qua phần ghế trống chỗ ca ca đang ngồi, sau đó bò từ từ lên đùi ca ca rồi choàng tay qua ôm tay Doãn Mặc kéo ra trước người cô nhỏ giọng thì thầm. "Ca ca~ Ngưng nhi sai rồi."

giọng nói mềm nhũn khiến tim hắn như có một dòng nước ấm cuốn qua, vừa ngưa ngứa lại vừa mềm mại. Sai rồi? Ân~ cô nhóc nghĩ nói vậy anh sẽ lập tức tha thứ cho cô sao? Không a~ Muội muội bé bỏng của hắn thật quá ngây thơ rồi. Nếu dễ tha thứ như vậy hắn sẽ không là Doãn Mặc. Hắn là ai chứ? Hắn là một người kinh doanh. Một thương nhân, mà thương nhân thường xem trọng chỉ có lợi ích. Cho nên.... Muội muội bảo bối... ngươi nên làm cho ta cảm thấy nên như thế nào trừng phạt ngươi đâu? Doãn Mặc tay nâng cằm nhóc con bắt cái đầu nhỏ xoay lại rồi như trừng phạt tính cắn nhẹ vào cánh môi hồng hắn luôn khao khát. Tốt nhất cách trừng phạt là thịt thường... không phải sao bảo bối... "Ân~"

Doãn Y Ngưng khẽ kêu một tiếng, cái miệng khẽ mở làm cho đầu lưỡi Doãn Mặc thuận lợi dò đường đi vào. Hắn thô lỗ càn quét từng nơi trong chiếc miệng nhỏ của cô, trêu đùa chiếc lưỡi đinh hương của cô rồi một tay xốc lên chiếc đầm trắng trong bệnh viện. Doãn Y Ngưng chợt thấy cả người chợt lạnh nên khẽ run người rồi cả người thu sát vào ngực Doãn Mặc. Thấy phản ứng nhỏ bé của cô, Doãn Mặc cảm thấy rất hài lòng. Bảo bối không ngoan ngar~ Nên ca ca phải trừng phạt a~ Sẽ khiến muội thật... thoải mái~ Doãn Mặc một tay xoa người Y Ngưng, tay còn lại với vào chiếc quần nhỏ hình dâu tây nhẹ nhàng đưa nhẹ ngón tay xuống khe rãnh nho nhỏ từ từ ma sát nó. Tiểu Y Ngưng khẽ vặn vẹo cơ thể của mình, cảm giác đó lại tới thật kỳ lạ. Ưmk~ Ca ca~ Như nhận thấy cô nhóc đã động tình Doãn Mặc đưa tay ra khỏi u cốc của cô kéo theo đó là một loại chất lỏng hương vị ngọt ngào. Nhìn hai ngón tay ướt đẫm vì chất dịch Doãn Mặc chợt thấy mỹ mãn. Nhìn xem~ Bảo bối muội muội của hắn đang động tình. Tiểu dâm oa của hắn a~ Động tình khi mới 5 tuổi. Thật thú vị ngar~ Đưa một ngón tay vào miệng Doãn Mặc cảm thấy thật ngọt lại rất thơm, cứ như hắn đang được nhấm nháp một lại cam lộ đặc biệt. Doãn Mặc trầm thấp cười khẽ giọng khàn khàn thỏ thẻ bên tai cô nhóc. "Bảo bối thật ngọt. Có muốn nếm thử một chút hương vị của muội không ...a~"

Doãn Y Ngưng khuôn mặt ửng hồng, ánh mắt mơ màng nhẹ gật đầu. "Ân~ Muốn a~"

cô không biết mình vừa đáp ứng việc gì, cô chỉ biết giọng của ca ca thật mê người... cô thật thích... Ngón tay Doãn Mặc đút vào miệng cô, nhẹ nhàng khoấy cái lưỡi nhỏ và chơi đùa với nó. Nước bọt rất nhiều lại không kịp nuốt làm khóe môi bé con thoáng chốc bị nước bọt tràn ra ướt đẫm. Doãn Mặc nhìn hình ảnh dâm mỹ trước mặt ánh mắt dần u ám. Doãn Mặc cúi người ngậm lấy cánh môi sưng hồmg của cô dùng sức liếm mút phát ra những âm thanh chậc chậc say lòng người. Một bàn tay xoa khắp hai bên hạt đậu trước ngực, hết vân vê rồi lại nhéo nhéo. Rồi hắn cúi người ngậm nhẹ, một bên dùng sức bú mút nó, một bên vẫn xoa bóp nhẹ nhàng. Một bàn tay khác lại lần mò xuống nơi u cốc đang ẩm ướt vì những khoái cảm, hắn dùng ngón tay kìm nhẹ hạt trân châu nhỏ đang dần sưng cứng lên. "Ân~ Ca ca~ Ngưng nhi mắc tè~ hức... ca ca~"

"Ưmk~"

Khó quá nhớ đi tè a~ Ca ca~ Ca ca~ Y Ngưng không chịu nỗi nữa a~ Ca ca~ Doãn Mặc nhanh hơn tốc độ của mình, kìm lại hạt trân châu nhỏ dùng sức ma sát nó thật nhanh, thật mạnh không một chút tạm dừng. Bàn tay trên ngực véo thật mạnh hạt đậu cứng ngắt theo đó hắn lại cắn mạnh vào hạt đậu đang trong miệng hắn. "A~"

tiểu Y Ngưng thét lên một tiếng yêu kiều rồi cô cảm thấy bụng căng phồng sau đó một thứ gì đó như phụt ra từ nơi bí ẩn. Đôi mắt đầy sương mù nhỏ xuống một giọt nước mắt, cả người cô giật giật vì những khoái cảm khi cao triều quá mãnh liệt. Doãn Mặc nhìn muội muội xụi lơ tron lòng mình cảm thấy mỹ mãn. "Bảo bối. Đây là trừng phạt ngar~"

cho nên đừng khiến ta phải lo lắng như vậy. Ngươi không biết khi đó tim ta rất đau... rất đau... nó như bị ai bóp lại và giày xéo. Bảo bối... đừng như vậy... đừng khiến bản thân mình chật vật ... bởi vì ta không biết mình phải như thế nào để bình tĩnh... Khụ... thấy sao? Vừa H vừa có tình cảm phải không??? =]] Chậc... chap kế tên là "Phát hiện."( có thể thay đổi tên mới) =]] cho ta xin like haycmtnha mấy nàng...