Edit: HT-Dieulinh

Trên mặt ửng hồng, hắn cảm thấy mình hơi thất thố, sợ người khác phát hiện, chạy ngay vào nhà vệ sinh.

Lý Lỗi lắc đầu "Thói ở sạch cũng quá nghiêm trọng đi? Không đến mức vào nhà vệ sinh nôn chứ?"

Bằng hữu của Lăng Dập Thần đều biết hắn có thói ở sạch. mà đặc biệt là đối với nữ sinh!!

Đáng tiếc, Lăng Dập Thần người ta chạy đi nhà vệ sinh không phải đi nôn, mà ôm chặt chai nước vào phòng riêng, tim đập "Thình thịch'', sau đó tiếp tục duy trì động tác uống nước, trong đầu không ngừng tưởng tượng đến đôi môi của chủ nhân chai nước.

Thẳng đến cái chai nước đều uống hết, hắn không cam lòng lại lặp lại động tác một lần nữa mới bỏ qua.

Làm xong việc, Lăng Dập Thần đột nhiên thất thần, nhịn không được vỗ vỗ mặt, hắn là đang si ngốc sao?

.

Buổi chiều thời điểm sắp tan học, các CLB đang diễn ra hoạt động mời chào tân sinh.

Thẩm Kiều An là người bạn duy nhất của nữ chủ, tự nhiên cũng bị kéo theo báo danh.

"An An, cậu định báo danh ở đâu?"

Phía tây sân vận động Đại học C, hiện tại biến thành nơi mời chào các hội viên mới.

Hai người đi giữa đám người ồn ào, thỉnh thoảng nghe được lời tuyên truyền của các CLB.

Diệp Chi  nhất thời xem hoa cả mắt, không biết báo danh nơi nào cho tốt, không khỏi hỏi Thẩm Kiều An.

"Nghĩ kỹ rồi, CLB leo núi."

Thẩm Kiều An đáp, bởi vì Lăng Dập Thần cũng sẽ leo núi.

"Cậu thì sao?"

"Tớ cũng không biết nữa,thể lực tớ không tốt nên không leo núi được, tớ sẽ chọn các khác."

Thẩm Kiều An nghĩ nghĩ, đưa ra đề nghị nói, "Có thể vào CLB văn nghệ, nơi đó người nhiều, hoạt động cũng nhiều, nghe nói thời gian có thể tự do an bài, tớ cảm thấy rất thích hợp với cậu."

Nơi này nữ nhân nhiều, mà nhiều nữ nhân thì nhiều thị phi.

Nếu Diệp Chi thật sự vào CLB văn nghệ, dựa theo nữ chủ lệ thường, Diệp Chi bạch liên hoa sẽ không được nhiều người chào đón.

Phiền toái to, nhỏ xảy ra không ngừng,sẽ bị phân tán lực chú ý ,cũng có thể giảm bớt cô cùng nam chủ tiếp xúc.

Diệp Chi mắt sáng ngời, cô cũng không muốn lộ diện nhiều, dễ dàng bị lên án.

Cũng phải tham gia hội nhóm, không tham gia dễ bị xa lánh.

CLB  Văn nghệ người nhiều, hoạt động nhiều, thời gian cũng tự do, trước mắt xem ra thật đúng là thực thích hợp.

Diệp Chi  trong lòng nhảy nhót, cao hứng nói, "Hình như là rất thích hợp với tớ."

Vì thế hai người liền không hề do dự, tách nhau ra đi báo danh.

.

Buổi chiều vốn không có chương trình học, hai người đi đường cũ, chuẩn bị ly thân về nhà, lại bắt gặp một nơi hẻo lánh có nữ sinh đang thổ lộ với ai đó.

Nữ sinh ăn mặc ngoan ngoãn, dáng vẻ ngượng ngùng, cẩn thận dơ cao phong thư hồng nhạt trên tay.

"T-Tớ thích cậu, c-cậu có thể làm b-bạn trai tớ được không?"

Đối diện cô là nam sinh vẻ mặt không kiên nhẫn, không thèm liếc mắt đến phong thư trong tay nàng, lạnh lùng phun ra một từ " Không!"

Sau đó vác cặp lên vai, tư thái tiêu sái rời đi.

Nữ sinh đứng ngốc lăng ở đó. Phía sau đột nhiên có người cất tiếng.

"Cậu có sao không?"

"T-tớ không có việc gì." Nữ sinh hơi giật mình,

 "Anh ấy vừa mới cùng tớ nói chuyện sao? Dập Thần cùng tớ nói chuyện?"

Nghe đến đây, Thẩm Kiều An nhịn không được đỡ trán lắc đầu, lại nghe Diệp Chi lẩm bẩm, "Là anh ấy......"

Thẩm Kiều An bất động thanh sắc hỏi, "Cậu biết anh ta?"

Diệp Chi gật đầu, đỏ mặt, "Sáng sớm nếu không phải anh ấy giúp, tớ đã bị học tỷ năm hai khi dễ...."

Hơn nữa lúc đó còn dắt tay cô, tuy rằng là dựa vào thủ đoạn, nhưng cô vẫn mặt đỏ tim đập.