Edit:HT-Dieulinh

Thẩm Kiều An về nhà tắm rửa xong liền nằm lên giường, thoải mái căng eo, kỳ thật Lăng Dập Thần hồi nãy hẹn nàng chơi game nhưng bị cự tuyệt, bởi vì nàng còn có việc quan trọng phải làm.

Đang nằm suy nghĩ thì nàng nhận được cuộc gọi từ Diệp Chi.

Nàng ta ở trong điện thoại khóc lóc, kể lại chuyện mấy ngày nay có bao nhiêu thảm, rời trường không chỉ bị mấy học tỷ thu thập, về nhà ba mẹ thì đánh chửi.....

Hơn nữa không ngừng nức nở xin lỗi, cầu xin Thẩm Kiều An tha thứ, hẹn nàng ngày mai gặp mặt.

Thẩm Kiều An trầm mặc nghe rồi đáp ứng, kết thúc cuộc gọi.

.

Ngày hôm sau, Thẩm Kiều An ngủ nướng đến thoải mái, rời giường liền thấy được vài cuộc gọi nhỡ từ Diệp Chi

Nàng câu môi cười, đã gặp mặt là không tồi, nàng không cần phải đúng giờ.

Ở tủ quần áo lục lọi một hồi, Thẩm Kiều An mặt quần jean cùng áo sơ mi trắng kết hợp lại trông vài phần tri thức, lại đi thêm đôi giày cao gót đen tuyền, vừa giản lược lại không mất đi sự ưu nhã.

Thẩm Kiều An nhìn chính mình trong gương, đôi mắt híp lại, màu hồng cùng trắng kết hợp lại làm cho người khác dễ khắc ghi.

Chuẩn bị tốt Thẩm Kiều An liền ra khỏi nhà.

"An An, cậu đi đến quốc lộ chờ tớ."

"Quẹo phải, nhìn đến một cái hẻm nhỏ rồi đi thẳng, tớ ở hướng bên này!"

"Lại thẳng nữa, tớ chờ cậu."

.

Một đường Diệp Chi đều chỉ huy nàng qua điện thoại, thanh âm trước sau đều nhu nhược đáng thương, làm người khác không thể cự tuyệt, Thẩm Kiều An đều nhẫn nại đi theo.

Thẳng đến đi đến ngõ cụt, Thẩm Kiều An cảm giác được ánh sáng tối sầm, ba tên lưu manh to lớn với đầy hình xăm trên người đang chặn đường nàng..

"Cô bé, một mình sao?"

"Không bằng cùng chơi với các ca ca nha!"

"Đến đây đi, tiểu mỹ nhân!"

Ba người vừa nói xong lộ ra sắc mặt dâm tà, nhào lên định bắt nàng, Thẩm Kiều An híp mắt, nỗ lực tránh né ba người.

Đầu hẻm nhỏ, cách đó không xa, xuất hiện một nam một nữ  đang nôn nóng bộ dáng đang tìm kiếm ai.

"Kiều An ở đâu?" Lăng Dập Thần thân ảnh có chút run rẩy mà hỏi người trước mặt, sợ hãi làm hắn hai chân có chút nhũn ra.

Diệp Chi vẻ mặt thống khổ "Tớ chỉ thấy An An bị ba tên lưu manh kéo vào đây, tớ theo kịp mà không thấy người, lúc này em mới gọi cho anh......"

Diệp Chi chưa nói xong, Lăng Dập Thần sắc mặt trắng bệch, điên cuồng chạy khắp các ngõ trong con hẻm.

"Thẩm Kiều An, em ở đâu?"

"Thẩm Kiều An, Thẩm Kiều An!"

 Lăng Dập Thần gấp đến độ mồ hôi đầy đầu, đôi tay gắt gao nắm lại, Thẩm Kiều An, em phải an toàn! Em phải an toàn!!

Nhìn Lăng Dập Thần điên cuồng tìm kiếm, Diệp Chi nở nụ cười ác ý, Thẩm Kiều An thì sao chứ?Hủy diệt nàng, nàng sẽ trả lại gấp bội!!

Nàng muốn cho Lăng Dập Thần xem, người luôn thanh cao như Thẩm Kiều An có bộ dáng bị chà đạp như thế nào!!

"Bên kia, bên kia có âm thanh!" Diệp Chi đột nhiên chỉ vào một ngõ nhỏ.

Lăng Dập Thần cất bước đến, bỗng nghe được tiếng nam nhân kêu lên.

Diệp Chi kích động nắm chặt tay, Lăng Dập Thần thiếu chút ngã xuống đất, may mắn được Diệp Chi ngã nếu không thì bị ngã một phen.

"Anh không sao chứ!" 

Tiếp xúc đến ánh mắt quan tâm của Diệp Chi, Lăng Dập Thần lại cảm thấy một cỗ hàn ý từ bàn chân đi lên.

Chuyện này nhất định không đơn giản như vậy, bằng không sao Diệp Chi lại gọi điện thoại cho hắn? Nếu Thẩm Kiều An có chuyện gì xảy ra, hắn nhất định không bỏ qua cho cô ta!!

Nghĩ vậy bước chân lại đi đến hẻm nhỏ, người hắn đang mong chờ liền xuất hiện trước mắt.

-

Vote phiếu lẹ!!!