Bạch Vân tiêu cục, trong phòng gác mái của Tần Nguyệt.
Sau bữa trưa Tần Nguyệt ngồi cạnh bàn sách, tay chống cằm, lặng lẽ chờ đợi.
Vốn dĩ cô và Hạnh Nhi nói chuyện xong, buổi chiều sẽ đi bắt sinh vật ô nhiễm ở rừng tùng, có điều Lý Hiên nói cô đợi, cô tất nhiên sẽ ngoan ngoãn nghe lời.
Ngược lại Hạnh Nhi đi đi lại lại, hi vọng Tần Nguyệt đi theo cô, mau chóng đến sơn cốc, săn sinh vật ô nhiễm, đáng tiếc Tần Nguyệt không nghe theo Hạnh Nhi, khiến cô rất phiền muộn.
Thời gian tiếp tục trôi đi, rất nhanh đã qua ba giờ rồi.
Hạnh Nhi quan sát thời tiết bên ngoài, cảm giác nếu còn không đi, buổi chiều sẽ không thể săn được con sinh vật ô nhiễm nào.
Hạnh Nhi nôn nóng nói: “Tần Nguyệt, chúng ta đi bắt sinh vật ô nhiễm trước đi, đợi đến tối chúng ta sẽ quay về, sư tôn của em nhất định lúc đó đã về rồi.”
“Không được, em đã làm xong cơm trưa mà sư tôn vẫn chưa dùng.” Tần Nguyệt liền lắc đầu.
“Đã là lúc nào rồi, vẫn còn nghĩ đến cơm trưa.”
Hạnh Nhi phát bực cảm thấy bản thân rõ ràng chăm sóc Tần Nguyệt lâu như vậy, mà chuyện gì cô bé cũng nghĩ cho Lý Hiên.
“Tần Nguyệt ah, chỉ có bắt được nhiều sinh vật ô nhiễm, mới có thể tích lũy được càng nhiều Hỏa Linh Dịch, mới có thể càng có kinh nghiệm chiến đấu, em không muốn giúp sư tôn của em có được linh căn hay sao?
Hiện giờ lỡ mất thời gian buổi chiều nay, sẽ lỡ cơ hội để cho sư tôn em bảo vật trời đất, em thực sự muốn thấy sư tôn không có được linh căn hay sao?” Hạnh Nhi trực tiếp nói.
“Cái này...em...”
Tần Nguyệt bối rối, bàn tay nhỏ run rẩy không biết nên làm thế nào.
“Tần Nguyệt sư tỷ, không sao đâu, chỉ có một buổi chiều thôi mà, sư tôn đã muốn chị đợi, khẳng định là có chuyện gì đó.”
Trên chiếc giường nhỏ, Tống Tiểu Mỹ đang vận khí, tăng cường thể phách lên tiếng.
Thực lực mới lên cấp ba, vẫn không đủ để ra ngoài săn sinh vật ô nhiễm, cô chỉ thích hợp ở nhà vận khí, tăng cường thể phách, kích hoạt huyết mạch tộc mèo.
“Thế này đi, vậy em đợi sư tôn, không thể để lỡ việc của sư tôn.”
“Haiz! Được thôi, vậy tiếp tục đợi vậy.”
Hạnh Nhi bất lực thở dài, ngồi ở cạnh bên tiếp tục đợi, chỉ là trong lòng vẫn luôn phiền muộn.
Thời gian lại trôi đi, lại là hai giờ nữa trôi qua.
Cũng vào lúc này.
Có tiếng bước chân bên ngoài, cách di chuyển rất quen thuộc khiến Tần Nguyệt đứng lên.
“Là tiếng bước chân của sư tôn.”
Tần Nguyệt có đôi tai nhỏ vô cùng nhạy bén, nghe thấy âm thanh lập tức lon ton đến bên cửa, mở cửa ra, nhìn thấy Lý Hiên đang bước đến.
“Xin lỗi, đã muộn thế này rồi, hai bao đan dược này cho em.” Lý Hiên lấy ra một lớn một nhỏ bao nhỏ màu xanh, đưa cho Tần Nguyệt.
“Đây là đan dược cho em, Tống Tiểu Mỹ cũng cần phải đạt được cấp sau, cũng sẽ có đan dược tương tự như này.”
“Đan dược? Dạ, cám ơn sư tôn.” Tần Nguyệt nhận lấy hai cái túi nhỏ, cảm kích nói.
“Không có gì, ta đi trước, lúc tu luyện nếu như có vấn đề nào không hiểu, có thể đến tìm ta.” Lý Hiên khẽ cười.
“Vâng sư tôn.”
Tần Nguyệt liền ngoan ngoãn gật đầu, mắt nhìn theo Lý Hiên rời đi.
Sau khi Lý Hiên rời đi.
Hạnh Nhi bước đến, có chút bất lực nói.
“Ta vẫn còn tưởng để em đợi, là vì chuyện gì quan trọng, thì ra là đưa cho em đan dược, haiz, rõ ràng là lỡ mất một buổi chiều.”
“Không sao, có đan dược của sư tôn, em cũng có thể gia tăng tu luyện, trở lên mạnh hơn.” Tần Nguyệt khẽ cười.
“Đan dược ta có thể điều từ Vạn Bảo Lâu đến, đều là Tang đan, tốt hơn so với luyện thể đan.”
Hạnh Nhi lắc đầu, cảm thấy Lý Hiên tuy giỏi, nhưng suy cho cùng cũng là người giỏi thuộc thế giới loài người, không thể giống như người tu tiên.
Theo Hạnh Nhi thấy, đan dược mà Lý Hiên đưa cùng lắm cũng là luyện thể ân, không thể so vưới luyện tang đan của Vạn Bảo Lâu được.
Có điều luyện tang đan là đan độc, Hạnh Nhi vẫn luôn không muốn để cho Tần Nguyệt sử dụng, càng muốn Tần Nguyệt sử dụng Hỏa Linh Dịch, đáng tiếc Tần Nguyệt đều đưa cho Lý Hiên, thực tế lúc này lại khiến Hạnh Nhi buồn phiền.
“Tần Nguyệt sư tỷ, sư tôn cho chị là luyện thể dan sao? Cảm giác số lượng không ít, nhưng đan dược này xem ra tốn không ít tiền.”
Tống Tiểu Mỹ lại gần, có chút tò mò nhìn hai cái túi nhỏ.
“Chắc là luyện thể đan, để ta xem xem.”
Tần Nguyệt đặt hai cái túi một lớn một nhỏ lên bàn, đầu tiên mở cái túi xanh to, hiện ra bên trong là một đống những bình sứ nhỏ.
Tống Tiểu Mỹ mở một bình sứ ra, lập tức mùi đan nồng bay ra khắp phòng, khiến ai ngửi thấy tinh thần cũng sảng khoái.
“Ủa?”
Hạnh Nhi ngửi thấy mùi đan thì nhướn mày, có chút kinh ngạc đến bên cái bàn, lấy một bình sứ mở ra, đổ một viên đan ra lòng bàn tay.
Lập tức.
Một viên đan dược tròn mịn như ngọc, sáng lấp lánh xuất hiện trước mắt, màu sắc đẹp đẽ đó khiến Hạnh Nhi trợn tròn mắt.
“Sao thế chị Hạnh Nhi? Có gì không ổn sao?” Tần Nguyệt nghi hoặc nhìn Hạnh Nhi.
“Đây...đây là luyện tang đan, mà còn là hàng thượng phẩm, khá lắm, sư tôn em vậy mà có được nhân mạch như vậy, có thể tại được luyện tang đan thượng phẩm!” Hạnh Nhi kinh ngạc.
“Luyện tang đan thượng phẩm? Cảm giác như vậy là rất lợi hại sao.” Tần Nguyệt chớp mắt tò mò.
“Không chỉ là lợi hại, bản thân luyện tang đan có giá đắt gấp mười lần luyện thể đan, càng huống hồ đây còn là luyện tang đan thượng phẩm, giá trị ít nhất cũng cao hơn gấp một trăm lần, hơn nữa còn là vô giá.” Hạnh Nhi nghiêm túc nói.
“Lợi hại vậy sao?”
Tống Tiểu Mỹ cũng kinh ngạc, bàn tay bé nhỏ trắng nõn lầm lấy một viên, cẩn thận xem xét.
“Chính là lợi hại như vậy, bản thân luyện tang đan rất đáng tiền, mấu chốt vẫn là luyện tang đan thượng phẩm, lúc trước ta không phải đã nói với em, luyện tang đan sẽ sản sinh ra độc tố sao?
Đó là những luyện tang đan hàng hạ phẩm và trung phẩm, mà thượng phẩm thì không giống vậy, nó sản sinh ra độc tố ít.
Mấu chốt là chỉ có một ít, cơ thể bình thường có thể bài tiết độc tố, dường như không ảnh hưởng đến tu luyện.
Đan dược tốt như vậy, sư tôn em vậy mà lại cho em nhiều như vậy, là ta đã xem thường hắn rồi.” Hạnh Nhi kinh ngạc nói.
“Chẳng trách sư tôn nói để em đợi, thì ra sư tôn chuẩn bị đan dược tốt như vậy cho em, quả nhiên sư tôn vẫn là tốt nhất với em.”
Tần Nguyệt ôn hòa nói, trong mắt rất tôn sùng Lý Hiên.
“Sư tôn của em quả thực đối tốt với em, muốn tạo được nhiều luyện tang đan thượng phẩm như vậy, cho dù là ta trong thời gian ngắn cũng không thể làm được.
Ta đoán sư tôn của em sau khi thu nhận em làm đồ đệ, đã luôn tìm luyện tang đan thượng phẩm, anh ta có khi đã bỏ ra không ít tiền.” Hạnh Nhi ánh mắt phức tạp nói.
“Cái này...”
Tần Nguyệt nghe những lời này, trong lòng cảm động, cảm thấy sư tôn quá tốt với bản thân rồi, vì bản thân mà phải đánh đổi nhiều như vậy.
“Kỳ thực, nguyên liệu chính của luyện tang đang là Tang Huyết Hoa, rất khó tìm, đa số đều bị thế lực lớn, đại gia tộc mua hết, người bình thường rất khó có thể tìm ra, luôn là vô giá.”
Ttn nghiêm túc gật đầu, nghĩ tới một số thông tin về Tang Huyết Hoa.
“Nói đúng lắm, vì vậy nói lần này sư tôn của em đã phải hao tổn nhiều, về phương diện đối đãi với đệ tử, anh ta cũng coi như tận tâm rồi.”
Hạnh Nhi càng nói ánh mắt càng phức tạp, cảm thấy Lý Hiên con người này vẫn tốt hơn so với tưởng tượng, một sư tôn tốt mẫu mực.
Có điều.
Điều khiến Hạnh Nhi tò mò gần đây, vậy trong cái bao xanh nhỏ còn lại là gì.