"Chớp chớp"....Hương bật dậy ngay và luôn. WHAT? Đây là đâu?

- Hể?~ Chuyện gì vậy trời?_Hương lầm bầm rồi lại "nặn" cái đầu dễ quên của mình ra, cố nhớ xem hôm qua mình đã làm gì!

"Cạnh"_Cánh cửa bỗng mở ra làm Hương giật nảy mình. Nam? Nam mĩm cười, giọng ngọt sớt đến kiến cũng khó cưỡng:

- Em dậy rồi à?~

- Nam??? Nam??? A...à....K-ken?Nam....là Ken....phải không?_Hương đơ cái mặt ra mà hỏi. Không biết cô đang nghĩ gì trong đầu nữa. Nam áp sát mặt vào Hương hỏi mang tính chất đe doạ:

- Em còn muốn nghĩ anh là ai nữa? Hả Mon?

Hương nghệnh mặt ra, chắc có lẽ hôm qua cô khóc nhiều quá nên không thể rơi lệ thêm nữa, trong lúc này, cô vui đến biết mấy. Người mà cô mong mỏi cả đếm, rồi lệ dằn vặt đang đứng trước mặt cô. Liệu còn gì hạnh phúc hơn?! Hương quỳ người lên, với tay lên, quàng tay qua cổ Nam, nhẹ nhàng nói:

- Em...chờ anh lâu rồi! Em muốn nói em nhớ anh rất nhiều! Thật đấy!

- Anh cũng vậy. Nghe cho rõ nhé! Anh-Yêu-Em!_Nam ôm Hương đáp lại

- Em cũng Yêu Anh!_Hương cười khì, giọng nói thẹn thùng, nhỏ xíu hà!

- Em nói lại đi. Anh không nghe rõ gì hết á!_Nam liếm môi tinh nghịch. Hương cú đầu Nam chun chun mũi:

- Không nghe thì thôi! Ai bảo "hai tư" làm chi! Xì (<3)

- Em...nay ăn gan trời thật! Lưu Kim Hương_Nam nghiêm giọng lại- Nói lại cho anh nghe mau!

- Không thích!_Hương cười khì đắc chí. Và rồi....hai người này...."Mèo bắt chuột" cứ như ở T3k ra vậy á! Haizz.....

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

- Nhanh nào! Anh làm em trể giờ dạy rồi nè!_Hương giục Nam. Nam thì cứ chậm rãi bước ra....(đang ở nhà riêng của Hương, Hương vừa sắm ấy mà)

- Tại em không chịu nói chớ bộ? Giờ còn dám than trể nữa hả?

- Tại anh là đồ ngốc Ken ạ!

- Tại em thì đúng hơn!

- Không cãi với anh nữa. Đưa em tới trường nha?! please!_Hương chắp tay nài nỉ.

- Được rồi! Lên xe đi cô nương ạ!_Nam nhún vai bó tay. Còn Hương thì vui vẻ, tung tăng bước lên xe trong bộ đông phục công sở.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Chiếc xe đỏ chói của Nam vừa đậu ngay bên trong sân trường thì lập tức hàng ngàn con mặt ngoái đầu lại nhìn ngay. Điều khiến học sinh há hốc mồm là.....Hương bước ra từ trong xe, một cô giáo giản dị cảu chúng đang đi chiếc siêu xe....Ow!!!

- Cô Hươnggggg?_Một học sinh thốt lên.

- trời ơi! Cô nay đi siêu xe kìa. Lại còn là hạng "xịn" hẳn hoi cơ chứ?!_ tiếp theo của một học sinh nam

- Thật không thể tin được!!!

- Tin hot đây!!!!

- Bla...Bla...

Hương biết ngay là việc này sẽ xảy ra mà. Chắc chỉ trong tích tắc thì tin này sẽ lan ra toàn quốc thôi! Thế là hương chỉ biết lủi thủi cúi đầu xuống đi vào văn phòng mà găp thầy hiệu trưởng để "say sorry"

- Cô Lưu!_Hiệu trưởng kêu họ của Hương

- a~ dạ em chào thầy ạ! _Hương giậm gót bấm bụng quay lại, cố mĩm cười, gương mặt tươi tỉnh nhất có thể.

- Cô có biết là cô tới trễ một tiết học không vậy? Bộ có chuyện gì gấp lắm sao? Gấp thì cũng phải báo cho tôi biết một tiếng chứ?! Làm Giáo viên như vậy sao quản học sinh được hả?_Thế là tràng chứ bay ra từ miệng người đàn ông "đầu bộ". Hương cúi dầu xuống, gương mặt căm phẫn Nam, tại Nam mà cô bị phạt tràng "thơ" này. Thiệt tình!

- Dạ....~ Em xin lỗi thầy!

- Hừ. Bực cả mình! Lần sau đưng tái phạm đấy!_Và quay gót bước đi. Phù~ May thật.....

Hương thề sẽ không dám giỡn dai với Nam nữa đâu. Mang hoạ chết được! Lần này coi như là kinh nghiệm trong thâm niên đi!

- Hương!...._Nguyên dậm chân hừng hực bước tới. Sát khí cao ngút ngùn ngụt. Hương quay lại nhìn Nguyên. Việc gì đã xảy ra với Nguyên??? Tại sao Nguyên lại giận dữ như vậy?!