Quý bà Lộ Gia Nam đẹp vô cùng, tuổi tác của bà đã không thể dùng từ "đẹp" để hình dung được.

Tóm lại đó là người khiến bạn nhìn rồi sẽ không kìm được mà quỳ trước phong thái của bà.

Lan Nguyệt so với bà hình như cũng kém đi đôi ba phần. "Cuối cùng đã nhìn thấy cô gái nhỏ của Lộ Tùy, rất vui được biết cháu, Mang Mang", Lộ Gia Nam mỉm cười.

"Cháu cũng rất vui được biết bà, bà Lộ." Vụ Mang Mang kìm nén kích động, trả lời.

Lộ Gia Nam hơi nhíu mày, ánh mắt liếc nhìn Lộ Tùy, là "bà Lộ" chứ không phải "cô".

"Hôm nay khách hơi đông, ngày mai cô và dượng của Lộ Tùy sẽ bày tiệc tiếp đãi riêng hai đứa, cháu nhất định phải tới đấy." Lộ Gia Nam cười, nói với Vụ Mang Mang.

"Cháu rất vinh hạnh." Vụ Mang Mang đáp.

Tuy là vinh hạnh, nhưng chưa chắc đã thích.

"Chúng ta lên lầu", Lộ Tùy nắm tay Vụ Mang Mang, nói nhỏ. Vụ Mang Mang gật đầu, cô muốn nổi cáu đến mức phát điên rồi.

Hai người nắm tay nhau bước lên cầu thang từ trong góc, những người biết chuvện ở bên dưới đều nhìn theo họ, chắc trong lòng cũng đang cảm thán. 

Đúng là khó hiểu mà!

Đóng cửa lại, nụ cười hòa nhã trên gương mặt Vụ Mang Mang bỗng chốc biến mất.

Không còn tự cho là thông minh, dương dương đắc ý nữa mà vẫn bị người ta chơi đến xoay mòng mòng, bị tát ngay mặt càng khiến người ta khó chịu hơn.

"Chơi tôi rất vui hả?" Vụ Mang Mang không thể bình thản như Lộ Tùy, cô tức tối đi vòng vòng trong phòng.

Lộ Tùy bước tói, nắm chặt vai Vụ Mang Mang, cưỡng ép cô phải ngồi xuống sofa.

"Đây là hạ sách bất đắc dĩ. Nhưng nếu anh ra mặt mời em, em nhất định sẽ không đồng ý, đúng không?" Lộ Tùy hỏi.

Vụ Mang Mang nhìn vào mắt anh, trong lòng chỉ cảm thấy người này thật đáng sợ.

Nắm bắt tâm lý người ta chuẩn xác như vậy, đoán trúng cô ngốc như Vụ Mang Mang chắc chắn sẽ tự chui đầu vào lưới.

Chỉ cần đạt được mục đích của mình, anh thì sẽ bất chấp suy nghĩ trong lòng cô.

Thậm chí Vụ Mang Mang còn đoán được tiếng lòng của Lộ Tùy, anh đang cảm thấy cô hờn giận vô lý, đỏng đảnh vờ vịt.

Một buổi tiệc chính thức thế này, Lộ Tùy mời Vụ Mang Mang làm bạn gái đi cùng, thi đó là sự tôn trọng to lớn biết mấy?

Điều đó nói lên sự nghiêm túc của anh với quan hệ này, cũng đại diện cho sự tán thành của nhà họ Lộ, thậm chí còn nói lên rằng mọi người đã có thể mong chờ lễ đính hôn giữa cô và Lộ Tùy.

Thế nên buổi tiệc tối nay, dù Vụ Mang Mang chưa xác định dược lòng mình, thì trong mắt Lộ Tùy, tất cả mâu thuẫn nội bộ đều có thể giải quyết sau, còn cục diện trước mặt Vụ Mang Mang bắt buộc phải bước ra đối mặt một cách thành thục.

Để đỡ cho việc sau này họ làm lành thì những người khác lại suy đoán rằng trong buổi tiệc này, Vụ Mang Mang không thể làm bạn gái của Lộ Tùy, thì tức là quan hệ của họ chẳng qua chỉ là đùa vui mà thôi.

Nếu Vụ Mang Mang không phải người trong cuộc thì cô có thể hiểu rõ.

Tiếc rằng cô không phải, bây giờ cô chỉ là người trong cuộc chưa tìm thấy lối ra.

Phụ nữ đang yêu không cách nào lý trí được.

Đối với Vụ Mang Mang, Lộ Tùy đang đảo ngược quan hệ logic, anh vốn không quan tâm tới cảm xúc của cô.

Cô chỉ nhìn thấy Lộ Tùy đoán chắc cô sẽ phải thỏa hiệp, đoán chắc cô sẽ không thoát khỏi lòng bàn tay anh.

Chỉ có thể là anh nói gì thì là cái đó, anh muốn bình tĩnh thì có thể bình tĩnh, anh nói không chia tay thì tức là không thể chia tay.

Trong phút giây đó, Vụ Mang Mang theo bản năng cảm thấy chán ghét mối quan hệ này, chán ghét thế mạnh của Lộ Tùy.

Cô đã ý thức được trong phút chốc ngắn ngủi rằng họ hoàn toàn không hợp nhau.

Nhưng tiếc rằng thời gian quá ngắn, đến nỗi rất nhanh sau đó, trực giác của Vụ Mang Mang lại bị sự "dịu dàng" của Lộ Tùy khỏa lấp mất.

Tuy cách làm của Lộ Tùy luôn mạnh mẽ áp đặt, nhưng hơi thở của anh lại vô cùng ôn hòa, dịu dàng.

Vụ Mang Mang cảm giác mi mắt được chóp mũi của Lộ Tùy nhẹ nhàng lướt qua, sự đối đãi ấm áp này từng là thứ mà thời thơ ấu cô mong đợi nhất... 

Những cái vuốt ve tiếp xúc mà thời thơ ấu đã thiếu mất không bao giờ còn tìm lại được.

Trưởng thành rồi, người có thể thân mật nâng mặt bạn, dịu dàng hôn lên mắt lên môi bạn không còn là cha mẹ, mà đổi lại là một người khác không cùng huyết thống.

Anh ấy không có nghĩa vụ phải yêu bạn, nên quan hệ thế này càng khiến bạn lo sợ được mất, khiến bạn không có tư cách để đỏng đảnh vờ vịt.

Hai tay Vụ Mang Mang đặt lên cánh tay Lộ Tùy, hình như muốn đẩy tay anh ra.

Nhưng cô quá khao khát được anh hôn, hơi thở dịu dàng này như thấm sâu vào làn da, vương vấn mãi trong lòng.

Vụ Mang Mang không kìm được lại bắt đầu tìm lý do cho Lộ Tùy.

Chắc anh thật lòng thích mình chăng?

Anh làm thế thực ra cũng vì muốn tốt cho mình thôi.

Trước mặt mọi người, anh nắm lấy tay cô, điều đó nói rõ anh cực kỳ nghiêm túc, đúng không?

Anh chỉ quen làm mọi việc theo cách của mình, nhất thời chưa quen dịu dàng mà thôi.

Nói không chừng sau này ở cạnh nhau, cô có thể thay đổi anh thì sao?

Dạy dỗ một anh chàng xấu xa thành một người đàn ông ấm áp, hình như rất có cảm giác thành tựu.

Không biết là nụ hôn của Lộ Tùy thôi miên Vụ Mang Mang, hay là chính cô thôi miên bản thân, mà tay cô yếu ớt đặt trên tay Lộ Tùy, để mặc anh muốn làm gì thì làm.

Thế nên có triết gia nói rằng, đôi mắt phụ nữ đang rơi lệ vì đàn ông, nhưng trái tim lại che chở cho anh ta.

Vụ Mang Mang cảm thấy anh buông tay ra, cắn mạnh lên môi cô, "Không giận nữa sao? Chúng ta xuống dưới đi."

Vụ Mang Mang không nói gì, cô vẫn chưa giả vờ đỏng đảnh xong mà.

"Qua hôm nay rồi, sau này em quậy phá gì anh cũng được hết, tối nay em ngoan ngoãn được không?" Lộ Tùy nhéo má Vụ Mang Mang, giọng anh trầm trầm quyến rũ, cảm giác như bôi keo.

Dán kín tai Vụ Mang Mang, cũng dán kín cả mắt của cô. 

"Anh có thể nói cho em biết chuyện anh chưa nghĩ thông lúc đó là gì không?" Vụ Mang Mang nghiêm túc nhìn Lộ Tùy.

Thật quá may mắn, lý trí của cô vẫn chưa hoàn toàn bị xâm chiếm, chưa đến nỗi bại dưới gâu quần tây của Lộ Tùy. Còn nhớ hỏi đến vấn đề quan trọng này.

Lộ Tùy trầm tư có đến ba phút.

Vụ Mang Mang thầm nghĩ chắc chuyện này khó bịa đặt quá, nên Lộ tiên sinh vẫn đang sắp xếp lại ngôn từ.

Cuối cùng Lộ Tùy vẫn không giải thích, chỉ đứng lên, nói: "Em ở lại đây chờ anh một lát."

Vụ Mang Mang gật đầu.

Lộ Tùy đi rồi, cô lấy chiếc gương nhỏ trong túi xách ra kiểm tra lớp trang điểm của mình, vẫn có thể đi gặp mọi người được!

Dù sao ngồi không cũng nhàm chán, Vụ Mang Mang cảm thấy váy của mình mà không chụp hình thì thật có lỗi với nó quá.

Lúc Lộ Lâm bước vào thì nhìn thấy Vụ Mang Mang đang gắng sức tạo hình để chụp tự sướng.

"Chị Lộ Lâm!" Vụ Mang Mang nhìn thấy Lộ Lâm thì rất vui mừng, nhét điện thoại vào tay chị ta, "Cảm ơn cảm ơn, chị giúp em nhé."

Vụ Mang Mang nhanh nhẹn nằm xuống sofa kiểu cổ bằng nhung đỏ, ra hiệu cho Lộ Lâm chụp được rồi.

Lộ Lâm nhớ lại vẻ nghiêm túc trên mặt Lộ Tùy lúc nãy, và cả sự kinh ngạc của mình khi nghe xong anh nói, đối lập lại Vụ Mang Mang lại rất nhẹ nhàng thoải mái, bởi thế hình tượng của cô trong mắt Lộ Lâm tích tắc đã nâng cao gấp mười lần.

Vụ Mang Mang vô cùng hài lòng với hình mà Lộ Lâm chụp vì chị ta chụp cô vô cùng hoàn hào.

"Em vốn đã rất đẹp rồi", Lộ Lâm khiêm tốn, đương nhiên cũng là nói thật, ngũ quan của Vụ Mang Mang có thể được gọi là xuất sắc, trang điểm nhẹ nhàng đã có thể lên bìa tạp chí.

Không như thế thì cũng không tới nỗi chọc phá em trai chị ta quay mòng mòng.

Nhưng nếu chỉ dựa vào gương mặt này thì chắc chắn không thể, bây giờ có thể nói là Lộ Lâm cực kỳ tò mò về Vụ Mang Mang.

"Chị Lộ Lâm, sao chị tới đây?" Vụ Mang Mang đăng lên Weibo rồi nhớ ra chuyện chính.

"Lộ Tùy nhờ chị đến nói chuyện với em", Lộ Lâm đáp.

Vụ Mang Mang hơi ngờ vực, lặng lẽ nghe Lộ Lâm nói tiếp.

Nói thực khi Lộ Lâm nghe tin Vụ Mang Mang vẫn là gái trinh từ chính miệng Lộ Tùy, sự bàng hoàng cùa chị không hề thua kém Lộ Tùy lúc đó.

Bây giờ là thời đại nào rồi, một đại mỹ nữ như Vụ Mang Mang, kinh qua bao nhiêu bạn trai rồi mà vẫn còn trinh, tỷ lệ đó quá nhỏ, chẳng trách ngay cả Lộ Tùy cũng bị Vụ Mang Mang cài bẫy.

Nhớ lại gương mặt Lộ Tùy lúc nãy, Lộ Lâm chỉ muốn cười, cả đời này cô chưa từng thấy vẻ ngại ngùng thê thảm của Lộ Tùy như thế bao giờ.

Thật đáng đời, ác nhân ắt có ác nhân trị.

Lộ Lâm đặt một tay lên lưng ghế sofa, nghiêng người sang biếng nhác nhìn Vụ Mang Mang, thật xinh đẹp, càng ngắm càng xinh đẹp.

Vụ Mang Mang chớp chớp mắt, chị nói gì đi chứ!

“Thực ra thì, Lộ Tùy có bệnh, thái giám bẩm sinh đấy, nó nghĩ không nên làm hại em, em vẫn còn là con gái chưa chồng nhưng về sau thực sự không buông bỏ được nên nhờ chị đến nói với em, hỏi em có tình nguyện theo nó hay không." Lộ Lâm bảo.

“Chị Lộ Lâm, đừng đùa em nữa", Vụ Mang Mang bất lực, nhìn có vẻ như Lộ Lâm rất mong Lộ Tùy là thái giám thật.

Lộ Lâm nghiêng người lại gần Vụ Mang Mang, "Nói thế thì em đã khám phá cơ thể nó rồi hả? Nghe nói kích thước vượt chuẩn có phải thật không?"

Vụ Mang Mang nhìn vẻ mặt nhiều chuyện của Lộ Lâm, bất giác cầu nguyện cho Lộ Tùy.

Tiếc là Vụ Mang Mang cũng là một kẻ sợ thiên hạ không đủ loạn, nên cô gật đầu chắc nịch với Lộ Lâm, còn dùng ngón tay vẽ ra kích cỡ.

"O-M-G!!!" Lộ Lâm đưa tay bịt miệng, mắt to còn hơn chuông đồng, "Thảo nào..."

Vụ Mang Mang dỏng tai lên, muốn nghe câu sau của "thảo nào...".

Lộ Lâm đã hồi phục lại vẻ mặt tươi cười, còn vuốt lại tóc, sau đó mới nói: "Chị nói em nghe, đừng bao giờ ôm bất kỳ hy vọng nào với đàn ông cả. Tuy Lộ Tùy nhờ chị đến đây vì việc này, nhưng chị thực sự không nỡ nhìn em nhảy xuống hố lửa."

Vụ Mang Mang gật đầu, nhưng trong lòng thì sốt ruột tới nỗi chỉ muốn bóp cổ Lộ Lâm, bắt chị ta nói cho nhanh.

"Có muốn biết Lộ Tùy bị "bóc tem" từ lúc nào không?" Lộ Lâm hỏi.

Vấn đề đó có cần thiết phải bàn luận lúc này không? Vụ Mang Mang quả quyết trả lời một chữ, "Có".

"Lúc mười sáu tuổi." Lộ Lâm cười ha ha rất to, không biết là đang nhớ lại chuyện gì mà buồn cười đến thế.

"Chị nói em nghe, đừng thấy Lộ Tùy bây giò đàng hoàng chững chạc mà lầm, thực ra cũng có lúc nó yếu kinh khủng ấy."

Lộ Lâm lại cười lăn lộn.

"Cô gái đó cũng là hoa khôi trường nó, hai đứa đều là lần đầu, kết quả thì em biết đó, tuy phim thì xem nhiều rồi nhưng thực tế khi hành động lại khác trong phim. Kết cấu màng trinh cùa cô gái đó khá đặc biệt, nên chảy rất nhiều máu, em có thể tưởng tượng bộ dạng đờ đẫn của Lộ Tùy lúc đó không." Lộ Lâm lại cười to.

Vụ Mang Mang lại không cười nổi.

Lộ Lâm nhìn sắc mặt cô, cũng từ từ nghiêm túc lại, "Về sau nó phải đi khám bác sĩ tâm lý một thời gian. Từ đó, bạn gái nó quen đều là phụ nữ lớn tuổi, nó có khúc mắc nghiêm trọng về chuyện trinh tiết."

Vụ Mang Mang không thể ngờ lại có nguyên nhân này, cũng chẳng trách Lộ Tùy không tự nói được.

Lộ Lâm vỗ vỗ vai Vụ Mang Mang, "Em cũng đừng buồn thay nó, người ta rành rẽ giường chiếu và phụ nữ lắm, chỉ có điều không chạm vào những cô bé mà thôi."

Hình như cũng có lý.

Lộ Lâm sờ cằm, hình như nghĩ ra gì đó, "Có điều từ đó về sau Lộ Tùy rất khó chiều, chị đoán Vương Viện bị đá chắc chắn là trên giường đã phạm vào điều kiêng kỵ của nó."

Vụ Mang Mang thầm nghĩ: Suy nghĩ của chị bay cũng nhanh quá, trong tích tắc đã nghĩ tới Vương Viện rồi.

Nhưng chính Vụ Mang Mang cũng bất giác nhớ đến William.

Lộ Tùy tỏ ra quá bình thản đối với sự tồn tại của William đến nỗi Vụ Mang Mang cảm thấy tình cảm của anh không chân thực chút nào, nếu đổi lại là người khác thì phải ghen tuông chứ?

Bây giờ cô đã hiểu, không chừng Lộ Tùy còn thầm cảm tạ William đã giúp anh "bóc tem" cô cơ.

Đương nhiên đó chỉ là điều anh tự nghĩ thôi.

"Haizzz, chị đã nói hết rồi. Nhưng chị vẫn muốn khuyên em một câu, thực ra thịt tươi nhỏ nước ngoài kia của em cũng đẹp trai lắm, lớn hơn chút nữa chắc chắn sẽ không thua kém Lộ Tùy, hà tất em phải đâm đầu vào Lộ Tùy chứ?" Lộ Lâm ý tứ sâu xa nói.

"Nhưng em cũng quá lợi hại, Lộ Tùy ngay cả chuyện này cũng chịu nói em nghe", Lộ Lâm xuýt xoa, "E là em tạm thời không thể thoát ra được đâu."

Mà tần sóng của Vụ Mang Mang lúc này hoàn toàn không ăn nhập với Lộ Lâm, cô cảm thấy chị ta vừa là phụ nữ vừa là đàn ông nên rất muốn thỉnh giáo, "Chị Lộ Lâm này, em và William đã thế kia rồi, Lộ Tùy làm sao lại..."

Lộ Lâm cười, "Tư tưởng cô bé này sao cổ hủ thế, có gì đâu nào, ai đi du lịch dài ngày mà không gặp gỡ người khác? Hơn nữa chỉ cẩn mọi người còn tình cảm thì cần gì để ý chuyện cũ."

Lộ Lầm đứng lên, xoa đầu Vụ Mang Mang, "Con người ấy mà, quan trọng nhất là trung thực với tình cảm của mình. Thực ra từ lâu chị đã nhận ra tình cảm của mình đối với phụ nữ rồi, nhưng chị không chịu thừa nhận thôi, kết quả hại mình hại người, bây giờ ngược lại còn thấy nhẹ nhõm hơn." 

"Cô bé à, Lộ Tùy nhìn thấu hơn em, nó có gì mà chưa từng chơi thử chứ", Lộ Lâm bảo.

Vụ Mang Mang xem như đã hiểu ý tứ của Lộ Lâm.

Ý chị là Lộ Tùy có hứng thú với cô, nên không quan tâm cô đã từng có William hay Whisky gì cả.

Trong tích tắc Vụ Mang Mang đoán ra suy nghĩ của Lộ Tùy, vì còn có hứng thú với cô nên tính toán so đo với William thì chỉ có thiệt thòi, vì thế Lộ Tùy có thể gác những điều không vui sang một bên.

Nhưng kiểu lý trí này lại khiến người ta cảm thấy lạnh người.

Phản ứng đầu tiên của Vụ Mang Mang chính là, tình cảm không phải như thế.