Quả thực hắn khiến nàng còn phải ngạc nhiên. Làm sao hắn có thể biết nàng có kế sách trong đầu. Tuy nhiên, hắn như thế nào biết không quan trọng, thưa quan trọng bây giờ là kế của nàng có phù hợp hay không. Nàng đi laii bàn trận giả, tay chỉ vào vùng có đầm lầy. 

" để mọi người chê cười rồi, có phải đây là vùng có bãi lầy không ". Nàng hỏi vì không thực sự chắc chắn. 

" đúng vậy, cô nương có diệu kế gì à " Phan Cảnh là người đầu tiên trả lời, hắn từ khi nghe vương gia hỏi ý kiến nàng đã vô cùng tò mò. Nữ nhân này có thế tài năng hơn những vị tướng thân cận ở đây. 

" không dám, diệu kế thì không hẳn, nhưng tôi nghĩ có thể sẽ khiến cho địch tổn hại không nhỏ. Mọi người nhìn xem đây là vùng lầy, dễ lúng, nhưng không pahỉ là một vubgf lớn tập trung. Nó là đất thường xen kẽ vũng lầy. Người địa phương đôi khi còn bị rơi vào thì quân địch có thể tránh sao. Nô tì nghĩ nên đưa ra một toán quân nhỉ, giả như dò la địch sau đó cố tình để bị phát hiện dụ địch đuổi theo, tốt nhất là phải đợi khi địch đang hành quân lúc đó sẽ câu dẫn được nhiều binh hơn. Sau khi chúng đuổi theo, toán quân tách nhau ra chạy vào vùng lầy, dụ địch vào những chỗ có lúng sao đó khi chúng hỗn loạn, toán quân mai phục sẽ bắn tên để tiêu diệt khi chúng đang hoản loạn. " nàng nói một mạch xuôi luôn tuồng, tuy nhiên, ai cũng lắng nghe, Phan Cảnh còn gật gù theo. Hắn vốn là một người hay đưa ra những kế sách vẹn toàn. Nhưng giờ phải chào thua nàng rồi, trong lòng hắn có chút đoa kị, chút xấu hổ, chút kinh ngạc nhìn nàng. 

" thế nhưng, làm như vậy quân địch tiêu hao lực lượng không đáng kể là bao. " một lão tướng lên tiếng, ông là Trương Sinh, tướng kì cựu ở trong tay Trác Trọng Quân. 

" đúng là vậy, sau khi đột khích thành công quân địch hiển nhiên sẽ phải lui lại, trong khi đó ta cũng sẽ lui về con sông này, đứng bên đây bờ sông ẩn náo chờ giặc. Trước đó ta nên đóng thâth nhiều cọc dưới sông " nàng nói thao thao bất tuyệt, cứ như đang học bài, nhưng lại vô cùng cuốn hút. 

" đóng cọc để làm gì " một người không hiểu dụng ý nàng lên tiếng 

" có phải cô nương đang lợi dụng thủy triều rút, địch đi thuyền sang vướn vào nhưng bãi cọc khi thủy triều xuống. Đến lúc đó quân ta lại hành động. " một trong những vị tướng trẻ lên tiếng, hắn là Công Toàn, gia tộc tương đối mạnh mẽ. Nhưng nàng hoàn toàn không biết hắn là ai. 

" đúng là như vậy " nàng hơi cười nhẹ trả lời hắn. Nhận lấy nụ cười nhẹ kia của nàng, Công Toàn không khỏi đỏ mặt. Thấy hắn như vậy nàng không hiểu tại sao. 

Đến lúc này thì tên hắc ám vương gia kia nhịn không được nữa, lên tiếng. " thôi được rồi Hi nhi, ngươi về chỗ đi chuyện còn lại để chúng ta sử lí, người đâu an bài một chỗ cho nàng "