Việc nhị tiểu thư Quách phủ rơi vào nước đã náo động cả cái phủ rồi. Ai nấy cũng cấp tốc chạy lại cái viện nhỏ của nàng, người thì xem chuyện kẻ thì xem xong đi buôn dưa lê thành ra cả cái thành này sợ rằng không ai không biết. 

Mấy nữ tì sau khi khủng hoẳng cũng nhảy xuống hồ vớt con mèo xấu xí đang thoi thóp dưới kia lên. Nhị tỷ iu dấu của nàng được đưa lên bờ nhưng lây mãi không tỉnh, cấp cứu rồi vẫn không tỉnh, mọi người xung quanh như nín thở não cũng xoắn mất luôn chỉ có nàng là cười lạnh. Nàng biết ả là đang giả vờ, nữ nhi nhỏ tuổi như vậy diễn được như thế là tốt lắm rồi chỉ e những kẻ có kinh nghiệm cao như nàng đây chẳng hạn sẽ chẳng dễ bị lừa. Nhị tỷ này là đang đợi phu nhân la sát tới đây mà, nàng là đang đợi cái hình phạt nào đó thật nặng dành cho ta ư. Quách Hi nghĩ tới đây không khỏi vui mừng. 

Không quá ba phút, phu nhân đã đến theo sau là cả hàng người. Mặt của nàng ta đằng đằng sát khí, ánh mắt như dao liếc qua Quách Hi nàng. Tiến thẳng đến chỗ nhị tiểu thư, ngồi xuống vỗ vỗ nhẹ nhẹ vào má của nàng ta. Chẳng mấy chốc cái vị lây hoài không tỉnh kia đã mở mắt nhìn trời rồi. Thấy nàng ta tỉnh lại phu nhân như đại bồ tát đại mẫu nghi thiên hạ, ôn chầm nàng ta. Còn nàng ta thì cùng hòa làm một với la sát đội lốt người kia khóc hụ hụ, nước mắt là thật thật mà chảy ra. Mọi người xung quanh bị cảnh tượng trước mắt lừa gạt mà cảm động theo. Sau màn ứa tình chảy nước kia, phu nhân quay cái mặt đen hơn bông cao sang nhìn nàng " ngươi rất gan rồi, dám đẩy cả tỷ của mình như vậy, muốn ám sát người khác ttong phủ của ta, ngươi thật gan lắm. Nếu đã như vậy để ta xem gan của ngươi lớn được tới đâu. Người đâu đem nó đến viện ta, đưa nhị tiểu thư về viện của nàng thay y phục sau đó cùng đến viện ta. " phân phó xong xuôi nàng coi như không có chuyện gì đi một mạch làm như không có màn tình mẫu tử mùi mẫn vừa rồi, nhị tiểu thư à cũng y vậy luôn đi một mạch về phủ. Chỉ có nàng và Xuân Nghi ở lại với vài tên nô, bọn hắn không dám đến gần nàng, chắc hẳn bọn chúng đã biết chuyện nàng biết võ nghệ nên không mạo phạm, nàng tự biết cùng XN đi về hướng phủ của đại phu nhân. 

Đến nơi, đập vào mắt nàng là cái viện đỏ rực đỏ đến chói luôn, thực nàng ghét nhất cái màu này quá mức xấu xí đi, dù cho đây là viện đầy trân châu quý báu mọi vật hoàn hảo nhưng vẫn là xấu thôi. Nàng đi đến trước mặt của phu nhân lớn mạnh quyền thế nhất Quách phủ, cúi đầu hành lễ. " ngươi quỳ xuống " không nói gì chỉ ba từ hạ lệnh cho nàng. Nhăn mặt, nàng tại sao phải quỳ trừ cha mẹ nàng thì không bao giờ nha, lại nói phụ mẫu nàng mãi mãi sẽ không ở cái nơi này. Thấy nàng không quỳ, đại phu nhân liền phát hỏa " ngươi cái nữ tử không có tôn ti, ta mẫu thân ngươi nói ngươi cũng không nghe, được người đâu lấy gia pháp, ta xem ngươi còn cứng đầu ". 

" xin hỏi phu nhân người lấy quyền gì đánh ta " giọng đanh lạnh mà đầy lực áp khí bức người. Nhất thời á khẩu, sau định thần lại " ta là đại phu nhân Quách phủ, là mẫu thân ngươi muốn dạy ngươi vẫn còn cần quyền nữa " nàng ta tức giận nói, giọng có chút không khống chế. " ta lại nói ta tại sao cần dạy dỗ lại " Quách Hi nàng lanh lẹ không nhanh không chậm mà trả lời. Nàng ta lại nhất thời không có gì để nói " ta.. ta... ngươi đã đẩy tỷ của mình xuống hồ muốn ám hại người thân bụng dạ độc ác " nàng ta tức đến ngiến răng mà nói. " thế thì tội của ta quả là rất nặng nha, thế đuổi ta đi cho đẹp trời, nhân không có lão gia ở đây nhanh đuổi ta đi đi " nàng hai mắt rực sáng nói như là điều này nàng mong lắm luôn vậy. Đại phu nhân đây là bị nàng chọc cho điên lên, gầm gừ " được, đúng ngươi sinh ra đã khiến phủ ta mất mặt nay tội nặng như vậy đuổi đi là đáng, đuổi đi " nành chỉ ngón tay hơi run lên về phía nàng.

" hảo, ta đi không khiến ngươi giận nữa nha, XN lấy tư trang chúng ta đi " mừng rỡ như muốn nhảy lên nàng nói một tiếng liền tời đi đâu mất