Aikaba Hikori. “

Lời vừa nói ra khỏi miệng Hạ Tuyết đã khiến cho Dương Hạ Nhâm phải giật bắn mình, nhìn cô bằng ánh mắt khó tin và kinh hãi....

Nếu ai có một chút kiến thức về thế sự thì hẳn cũng đã biết Tam giác Vàng từ lâu đã nổi danh là nơi cung cấp thuốc phiện lớn nhất thế giới. Nằm ở ngã ba đường giữa khu vực biên giới ba nước: Lào, Thái Lan và Myanmar, đây là nơi khai sinh ra những mặt hàng thuốc phiện tinh tế và chất lượng cao bậc nhất. Ấy vậy mà, vào đầu những năm 90, cả khu vực này đã được chính phủ dẹp loạn, ông trùm ma tuý tiền nhiệm đã đầu hàng và sống ẩn dật, những cánh đồng hoa anh túc cùng những kho vũ khí thì bị thiêu huỷ không một giấu vết. Cái cụm từ “ Tam giác Vàng “ cũng chỉ còn là một huyền thoại. Sự biến mất của nó lúc bấy giờ càng làm cho thị trường tiêu thụ ma tuý của châu Á một thời lâm vào khủng hoảng vì thiếu nguồn cấp....

Thế nhưng trong vài năm gần đây, một thế lực mới bỗng nổi lên, với ý định đưa khu vực Tam giác Vàng trở lại thời hoàng kim của nó.

Khởi đầu từ một người đàn ông tên là Minh Chấn, hắn ẩn dưới danh nghĩa là một nhà đầu tư mở khu du lịch, nhưng thực chất đằng sau, hắn lại tổ chức cho trồng cây thuốc phiện trên diện rộng, thậm chí thay đổi cơ cấu để cho ra năng suất lớn hơn ngày trước... Kết quả là mặt hàng của hắn thâm nhập mạnh vào thị trường châu Á, rồi châu Âu, thậm chí đã lan sang cả Mĩ... Bạn hàng của hắn trong giới hắc đạo theo đó cũng ngày một nhiều, trong đó phải kể đến hai khách hàng khổng lồ nhất !

Khỏi nói thì ai cũng có thể đoán được, đó chính là hai tổ chức hàng đầu... Reaper và Dương gia....

Quả thật, từ lúc thấy Dương gia phát triển ngày một mạnh mẽ, Minh Chấn đã dốc toàn lực, xây dựng mối quan hệ với Dương gia, nhưng đồng thời cũng giữ vai trò là bạn hàng thân thiết với Reaper.

Cũng phải nói, thế lực của Minh Chấn rất lớn, chỉ đứng sau Reaper và Dương gia một bậc, nhưng sức ảnh hưởng của hắn lại vô cùng quan trọng... Chỉ cần có hắn làm đồng minh, tất cả các ông trùm hắc đạo trên toàn thế giới sẽ nghĩ Dương gia là chỗ dựa vũng chắc hơn, nhất định sẽ rời bỏ Reaper về phe Dương gia... Cuộc chiến xem ra thế là ngã ngũ...

Thế nhưng, đã hai tháng trôi qua, hai bên tổn thất lực lượng cũng khá nhiều vậy mà ông trùm ma tuý vẫn mãi im hơi lặng tiếng, giữ vững vai trò trung lập. Điều này làm cho Hạ Tuyết đau đầu đến mất ăn, mất ngủ nhưng không hề nói ra cho Hạ Nhâm, cho tới hôm nay...

“ Vậy bây giờ em định thế nào ?” Hạ Nhâm nhỏ giọng lên tiếng, cắt đứt mạch suy nghĩ trong đầu Hạ Tuyết...

“ Em muốn Minh Chấn về phe chúng ta sao ?”

“ Phải!!!” Hạ Tuyết trả lời dứt khoát, giọng nói gãy gọt thể hiện quyết tâm cao độ.

“ Bằng cách nào ?”

Hạ Tuyết nhìn anh không đáp, một lúc sau cô mới chầm chậm đút tay vào trong túi áo, rút ra một tấm thiệp màu trắng được viền bằng bạc xa xỉ rồi đưa cho Hạ Nhâm. Hạ Nhâm nhanh chóng đón lấy, không vội vàng, anh tao nhã mở tấm thiệp ra, chậm rãi đọc. Thế nhưng, khi những ngón tay mảnh khảnh chạm đến những dòng chữ trên mặt thiệp, sắc mặt anh bỗng cứng lại....

“ Tuyết nhi đây là!!!”

Hạ Tuyết nhún vai, không đáp, chỉ khẽ gật đầu, ý bảo Hạ Nhâm tiếp tục nội dung tấm thiệp mời. Một màu sương mù trong trẻo khẽ dao động, ánh mắt Hạ Nhâm lướt trên mặt giấy :

“ Kính chào Dương lão đại !

Tôi, Minh Chấn, xin lỗi đã đường đột viết cho ngài như thế này !

Như ngài đã biết, từ lâu, tôi với Dương lão đại ngài đã có một mối quan hệ làm ăn sâu sắc, thân tình. Nhờ ngài, mà tổ chức của tôi đã được giúp đỡ và mở rộng các mối cung cấp ở châu Âu rất nhiều ! Ân huệ này của ngài rất lớn, không gì có thể bù đắp được tấm chân tình của tôi...

Vậy nên nhân ngày sinh nhật thứ 25 của tôi vào ngày 8/8 này tôi trân trọng kính mời ngài sẽ đến ghé thăm chúng tôi như một vinh dự lớn lao cho toàn bộ Minh gia...

Mong ngài sẽ có mặt.

Chào thân ái

Minh Chấn. “

Nội dung trong bức thư ngắn gọn và súc tích, nhưng cũng đủ để Hạ Nhâm nhận ra ý định thật sự của Hạ Tuyết. Anh ngẩng đầu, nhanh chóng hỏi cô :

“ Mùng 8/8... Là cuối tuần này! Tuyết Nhi....! Chả lẽ em định đến dự bữa tiệc thật sao ?”

“ Thế anh nghĩ em phải làm thế nào ? “ Hạ Tuyết đảo mắt nhìn anh “ Nội dung bức thư như vậy, em không đi cũng không được !”

“ Nhưng như vậy có được không Tuyết Nhi ?” Ánh mắt Dương Hạ Nhâm lại lo lắng nhìn cô “ Trừ những thành viên trong Dương gia chúng ta ra, không một ai biết được danh tính thật của em... Thậm chí cả giới hắc đạo vẫn còn tưởng rằng em là một người đàn ông. Chả lẽ em định nhân dịp này, bộc lộ khuôn mặt thật của mình cho cả giới hắc đạo xem sao...!”

Câu nói của Hạ Nhâm khiến Hạ Tuyết phì cười, cô bước đến vỗ nhẹ vào mặt anh rồi ôn tồn bảo :

“ Ôi, ông anh ngốc nghếch của em ạ ! Đương nhiên là không rồi ! Anh yên tâm đi, em sẽ không đi dâng tài sản lớn nhất của em cho Minh Chấn, nhất là khi chưa biết được quyết định của hắn...”

“ Hả!!” Hạ Nhâm ngạc nhiên rồi tròn mắt nhìn cô “ Chả lẽ em đã tính trước rồi sao ?”

Hạ Tuyết bật cười, cô tự tin nhìn anh rồi chỉ vào đầu mình :

“ Anh nghĩ gì vậy, thiên tài như em đâu cần phải tính toán để nghĩ ra chuyện này, nó đã nằm trong đây cả rồi !”

Trước thái độ tự tin đến không ngờ của Hạ Tuyết, Hạ Nhâm lại chỉ kịp “ À “ lên một tiếng, lời nói phát ra thản nhiên như thể không :

“ Vậy là em đã có cách !”

“ Ừ! Em cũng đã lường trước điều này rồi! Với khả năng của em, thuyết phục Minh Chấn là điều có thể... Chỉ có ...em hơi lo ngại một thứ!”

“ Grim... Đúng không ?”

Hạ Nhâm lên tiếng ngắt lời Hạ Tuyết. Hạ Tuyết vừa nghe đến cái tên này thì bình thản gật đầu, nhưng có lẽ, chỉ mình cô mới biết giờ đây, ánh mắt màu sương mù của mình đang đục ngầu đến mức nào.

Cái kẻ đã tiêu diệt đội cận vệ phía Tây của cô, một ngày nào đó cô sẽ bắt hắn phải trả giá !

Ngắm nhìn khuôn mặt trầm tư này của Hạ Tuyết, Hạ Nhâm từ từ tiếp lời :

“ Hạ Tuyết, em cũng phải cẩn thận, đối thủ của em, anh có thể thấy, hắn cơ hồ cũng muốn lợi dụng cơ hội này để thuyết phục Minh Chấn về phe hắn. Grim trước đây vốn là kẻ nổi tiếng tàn bạo, không trừ thủ đoạn, anh sợ em không thể đối phó nổi !”

Trước giọng điệu đầy lo lắng của Dương Hạ Nhâm, nụ cười của Hạ Tuyết lại càng lúc càng đậm hơn. Thậm chí thẳm sâu bên trong còn có sự chê cười cùng khiển trách, cô hất hàm nhìn anh :

“ Vậy anh đã từng đặt mình vào vị trí của Grim chưa ? “

Câu nói này của Hạ Tuyết khiến Hạ Nhâm phải quay đầu, nheo mắt nghi hoặc :

“ Đặt mình vào vị trí của hắn ? Ý em là sao ?”

“ Phải...!!!” Hạ Tuyết gật đầu, giọng điệu trầm ổn “ Anh nên nhớ, đối với Grim, em cũng là một mối nguy hại không thể xem thường.... Nếu như em lo ngại hắn mười phần thì hắn cũng phải kiêng dè em tám, chín phần. Vậy nên, anh hai, anh hãy bớt xem thường em đi và đừng có lo lắng... Điều anh cần làm là tin tưởng em mà thôi...!!!!”

Hạ Nhâm ngẩn ra, anh không thể ngờ được Hạ Tuyết sẽ nói điều này. Đôi mắt màu sương mù trong thoáng chốc bỗng trở nên đăm chiêu, nhìn chằm chằm bóng lưng nhỏ bé nhưng thẳng tắp của cô. Cái dáng vẻ đó ẩn chứa một sức mạnh phi thường, mãnh liệt mà chính anh không thể nào so sánh nổi...

Một cái bóng chỉ thuộc về kẻ đứng trên đỉnh thế gian...

Em gái của anh - Dương Hạ Tuyết

Bất chi bất giác, nụ cười trên môi Dương Hạ Nhâm như ngày một lan rộng hơn, có gì đó như là ghen tị nhưng cũng có gì đó là sự tự hào chen lấn.... Nghĩ ngợi một lúc, anh đứng thẳng người, cung kính chào người con gái có mái tóc bạch kim trước mặt, giọng điệu đầy dõng dạc :

“ Xin nghe theo chỉ thị của lão đại !”