“ Lợi hại, thật lợi hại.”

“ Phải thật đã con mắt nhìn.”

“ Quá lợi hại rồi, người có sức mạnh nhất lớp mà lại bị dánh quá dễ dàng.”

“ Tớ muốn bái sư.”

“ Tớ cũng muốn nữa.”

“ Mơ mộng không thấy người ta là cô gái đó còn đòi vái sư”

Người nói câu cuối được rất nhiều người nhìn bằng ánh mắt tình thương mến thương đến tay chân run cầm cập.

“ Mọi người xử hắn.”

Không biết ai hét lên, nhưng rất được ủng hộ. phần lớn lớp nhào vô xử tử, người được đem vào một góc để khỏi cản đường.

Diệp Sương buồn cười nhìn mọi người, nhớ ra còn người bị đánh chưa đứng lên vội đi lại kéo người lên hỏi thăm.

“ Có sao không, tha thứ ta, ta không cố ý, ngươi sao lại đứng sau lưng còn đánh vào ta.”

Lâm Binh Huy nhăn mặt đau đớn nhưng vẫn cố làm ra vẻ không có gì, giọng nói có chút giống như bị khi dễ thận tệ vậy.

“ Ta chỉ đưa quy định lớp cho cô thôi.”

Diệp Sương nhìn tờ giấy trong tay Lâm Binh Huy mà sững sốt, biết mình đáng lầm còn là do không nhìn tình hình đã ra tay ảo não trong lòng không thôi. Trước kia cô hay bị người ta bắt nạt, còn bị đánh rất nhiều lần nên trong nhà cho đi học võ phòng thân, tạo thành khi có người chạm vào cô mà không nói trước thì phản xạ ra tay ngay lập tức, thật là hại người rồi, cô đành nhìn Lâm Binh Huy xin lỗi.

“ Xin lỗi nha, ta không cố ý đâu.”

“ Được rồi, mau đọc đi còn nhớ cho hết nhá.” Miệng nói vậy nhưng trong lòng lại nghĩ “ Thật là bạo lực mà, trước giờ có nghe nói con gái lại mạnh như vậy đâu chứ.” Lâm Binh Huy không tức giận chỉ cảm thán một chút trong lòng.

Diệp Sương và Lâm Binh Huy nói khách sáo vài câu rồi ai về nơi nấy, về bàn mình cô lấy tờ quy định ra đọc.

……——……

Quy Định Lớp:

1/ Nhớ vào lớp báo danh cho quản lý để viết vào sổ, thông báo cho quản lý khi nghỉ học có gì để quản lý che lấp lại. 【 Sai quy định phạt quét lớp một tuần 】

2/ Không đem chuyện của lớp ra ngoài, nhớ phải kính miệng, có thể tám chuyện bên ngoài mà càn nhiều càng tốt. 【 Sai quy định đi lao toàn lớp một tuần.】

3/ Hợp lớp phải có mặt tùy thời dẫn theo người, phải ăn mặt trang điểm xinh đẹp để hình tượng lớp được nổi bật, ai mà không biết liên hệ 158xxxxx529 gặp phó quản lý giúp cho. 【 Sai quy định mặt đồ ăn mày tới lớp một tháng.】

4/ Hoạt động đực trường hoạc lớp tổ chức có thể đi thì đi không cũng không sao nhưng phải báo cho biết, đi phải tham gia thấp nhất 1 tiết mục giúp vui, không đi thì nói để có gì quản lý giấu trong trường hợp đặt biệt. 【 Sai quy định mời làm lao động miễn phí cho lớp một tháng.】

5/ Phàm là đi đánh nhau phải có mặt đủ để trợ uy không có mặt phải nói lý do.【 Sai quy định lớp tẩy chay.】

Chú Thích: mời tuân theo quy định nếu không muốn bị phạt, không nhận phạt mời ra khỏi lớp, quy định trên muốn lớp đồng lòng chống ngoại hợp nội, chú ý bị bắt nạt phải nói cho lớp đi cứu giúp hoặc trả thù cho không tư đấu riêng sẽ hại thân và mất Mặt lớp S+ HẾT.

……——……

Đọc xong bản quy định Diệp Sương phải nín cười muốn nội thương rồi, không ngờ lớp này đáng yêu như vậy. Cô thích lớp này rồi nha, thật không ngờ lớp có thể đoàn kết với nhau không có mâu thuẩn. Theo như cô biết lớp này toàn kỳ ba thì phải, ha ha thôi vậy để từ từ tìm hiểu vậy.

Diệp Sương đem tờ quy định bỏ vào cặp sách, cô lấy cây lily trong ngăn bàn ra ngoài giao lưu với nó giết thời gian, chỉ là hành động này làm cho lớp S+ đứng hình rất lâu.

Kiếp trước Diệp Sương có thể giao tiếp nói chuyện với động thực vật, từ nhỏ đã vậy cô cubg4 không biết tại sao. Khi tới đây cứ nghĩ đã mất khả năng này rồi không ngờ vô tình lúc đi ngan qua siêu thì nhìn bên ngoài có cây hoa VIOLET sắp chết cô đến xem thì nghe giọng nói của nó làm cô giật mình.

“ Hu hu hu... Sao lại không tưới nước cho tôi chứ hu hu hu... Sao không lấy sâu đi vậy, tôi sẽ chết mất hu hu hu...”

“ Em đợi tí chị lấy nước cho em nhá.” Không nghĩ ngợi nhiều Diệp Sương đau lòng bông hoa này nên không muốn nó chết, lên tiếng giúp nó một chút cũng không sao

“ Cám ơn cám ơn chị, chị nghe được em vui quá vui quá.” Hoa VIOLET thất có người giúp còn nghe được nó nói thì rất vui, hoa cỏ không có lòng da nghi nó cảm nhận được ai tốt ai xấu nên không ngần ngạu tin Diệp Sương.

Diệp Sương sau khi làm xong những thứ cần thiết cho hoa thì tính về nhà, nhưng cô dừng bước đi vào nơi bảo vệ hỏi chủ của hoa kia là ai mà bỏ ngoài siêu thị, vì nhìn chậu đựng thì là có người chăm nôn chỉ không biết sao lại bỏ nó đi. Bảo vệ cũn không biết nên bảo nếu Diệp Sương thích thì mang về, vì vậy cô đem hoa về làm bạn sẵn tiện làm rõ chuyên khả năng của cô theo tới đây là thật hay là nhất thời.

Sự thật chứng minh là Diệp Sương mang theo khả năng của mình tới làm cô vui tới nhảy cẩn lên xoay quanh mấy cái cây trong nhà và thú ngoài vườn nói chuyện không chừa một cây hay con nào, hiện giờ trong nhà Diệp Sương phải nói là rất náo nhiệt.

Cả lớp trơ mắt nhìn hoa lily và Diệp Sương trao đổi với nhau, ai không biết hoa LiLy rất khó cho người tiếp cận nhiều khi còn dùng dây may của nó đánh người nữa cơ.

Diệp Sương và hoa lily đang trao đổi với nhau, chỉ cần hoa LiLy nói khó chịu ở đâu thì Diệp Sương sẽ làm cho nó thoải mái.

“ Nữ Thần a, mau mau sờ em đi em cho chị được liệu được không, chị sờ sờ em em múa cho chị xem nhá. ”

Diệp Sương sờ vào hoa LiLy sau đó viết lên lá lá của nó là không cần dược liệu cũng không cần múa, hoa LiLy khi Diệp Sương sờ vào thì nở hoa lớn hết cở, biết coi không cần dược liệu, tự bỏ qua câu sau cửa cô nên dùng dây may của mình huy động toàn thân múa cho cô xem còn dùng hoa cọ vào tay cô lấy lòng.

Cả lớp sắp trợn lòi mắt nhìn, hoa LiLy múa cho con người xem còn dùng sao lấy lòng, trời ơi có ai xuống đập chết tôi đi thật không tin được mà.

Còn chuyện khó tin nữa làm cả lớp phải tự hỏi bản thân xem mình có tạo nên tội lỗi không thể tha không, vì không lâu sau tất cả hoa LiLy trong lớp ào ào hướng về phía Diệp Sương nở ra hoa một cách xinh đẹp nhất còn dùng lá và dây may múa xung quanh Diệp Sương, cảnh tượng làm người ta phải hít khí lạnh tủi thân.

“ Các em mau về chỗ cho chị nếu không chị sẽ không quan tâm ai cả.”

Sau tiếng nói của Diệp Sương tất cả hoa LiLy quay về chỗ, còn Diệp Sương cười cười với mọi người xin lỗi rồi lấy sách ra đọc.

Cả lớp mắt mở to miệng há lớn không biết nói gì, hiện giờ họ phải định lại tinh thần nếu không sẽ không tiếp thu nổi sự thật này đâu nha. Thiên tài lớp S+ có thiên tài độ hài hòa với Linh Hoa Thảo cao như vậy, cao hơn cả nữ thần do trường bình chọn nữa kia. Suy nghĩ của mọi người Diệp Sương không biết, nếu biết thì cô sẽ cảm thán nữ chủ hào quang thật mạnh mẽ a.

Một ngày cứ thế trôi qua, Diệp Sương là học sinh ngoại trú nên ra về sớm, không ở lại học thêm như những người ở nội trú nhà tổng hợp của trường.

Diệp Sương về nhà đầu tiên là chào hỏi với các bạn của cô, sau đó bắt đầu lên mạng viết bài. Diệp Sương trên mạng có tên là Sương Đêm Tuyết Lạnh là tác giả mới nổi trong hai tháng vừa qua, Diệp Sương đem các tiểu thuyết mà cô đọc bắt đầu sự nghiệp sáng tác ở thế giới này, theo thong tin biết được tác giả viết lách ở đây không nhiều mà chỉ viết truyện ngắn nhàm chán có rất ai thích. Diệp Sương là kẻ cuồn tiểu thuyết không biết là đền bù hay là sao nhưng trí nhớ của cô với các tiểu thuyết rất rõ ràng, Diệp Sương nghĩ tới làm tác giả đầu tiên thấy yêu thích nên quyết định theo nghề tác giả.

Trên máy liên kết mạng mười ngón tay như bay múa trên ký tự, từng hàng chữ được viết ra rất nhanh một chương tiết mới với hơn 10 ngàn chữ được hoàn thành. Diệp Sương vào trong truyện của cô đang viết đổi mới chương tiếp theo, sau khi làm xong Diệp Sương bắt đầu vào khu chát riêng của những người yêu thích truyện của cô và xoát điểm được tặng.

“ Năm Dài: Mọi người ta nghe thông tinh Sương Đêm Tuyết Lạnh đại nhân là nhân yêu đấy.”

“ Quỷ Một Thời: Đừng có mà nói bậy, làm gì mà đại thận là nhân yêu chứ, đại thần là nam tử trong mọng của ta a.”

“ Yêu Nhớ Khổ Thôi: Này Quỷ Một Thời đừng cí mà muốn làm bẩn đại thần của ta người là nữ thần của ta đấy nhá.”

“ Quỷ Một Thời: Yêu Nhớ Khổ Thôi ngươi mới làm nhục đại thần đại thần là nam.”

“ Yêu Nhớ Khổ Thôi: Quỷ Một Thời muốn chiến hả.”

“ Quỷ Một Thời: Ai sợ ai, tới đi.”

“ Nhỏ Nhỏ: Hai người này thật là ngày nào không đấu sống không yên hả ta, đại thần à vào mà chỉ xem kịch thật xấu quá đi.”

“ Năm Dài: Cái gì đại thần đang ở.”

“ Quỷ Một Thời: Ôi chết mất, đại thần sao lại ở chứ xấu hổ xấu hổ.”

“ Sương Đêm Tuyết Lạnh: Bị phát hiện rồi, xin chào mọi người, hôm nay khỏe.”

“ A Khanh Mến: Aa....... Đại thần thật ở, đại thần em yêu đại thần.”

“ Quỷ Một Thời: Ôi đại thần quả là đại thần vừa vào đã quan tâm mình, yêu chết đại thần a.”

“ Yêu Nhớ Khổ Thôi: Đại thần thật là tới còn núp xem phải phạt a, Quỷ Một Thời đại thần là chào hỏi tất cả mọi người mà. ”

“ Quỷ Một Thời: ngươi thích đối đầu ta thế hả, muốn chiến thì ra đi. Đại thần đừng quan tâm tên đó cho bỏ ghét. ”

“ Sương Đêm Tuyết Lạnh: Xin lỗi mọi người hôm nay ta chỉ lên thêm chương rồi ghé qua xem mọi người tí thôi, ta còn có việc nên không thể trò chuyện nhiều với mọi người được, tới giờ rồi ta phải đi mọi người chơi vui vẻ nhá hện lần sau sẽ lại nói nhiều hơn nhá. ”

“ A Khanh Mến: Tiết quá nhưng không sao đại thần có lên là vui rồi, tạm biệt đại thần a.”

“ Quỷ Một Thời: Tạm biệt đại thần, đại thần đi vui vẻ lần sau nhớ thăm em nhá.”

“ Năm Dài: Tạm biệt đại thần thân yêu.”

“ Yêu Nhớ Khổ Thôi: Xin chào đại thần lần sau lên cho em hay được không a.”

“ Sương Đêm Tuyết Lạnh: Được, chỉ cần ta lên sẽ thông đến mọi người và nói nhiều hơn, tạm biệt.”

Diệp Sương sau khi chào mọi người xong thì thoát ra đi xem bảng thông báo của truyện cô đang viết, vừa xem thì giật mình. Quyển truyện này lúc mới viết chỉ có vài người xem hiện giờ kên tới sáu mươi mấy ngàn người quan tâm đến, lúc đầu Diệp Sương không quan tâm đến việc này hiện giờ xem làm cô vui mừng vì được hoang nghênh. Truyện này được ký kết từ hơn tháng trước và sắp hoàn thành, vào một tháng rưỡi nữa là xong truyện đầu tiên của cô. Chỉ cần xong truyện Diệp Sương sẽ lấy được 5 Vạn tiền sáng tác, bản quyền thì vẫn là của cô nên cô không lo bị người ta lừa. Diệp Sương vui vẻ nên tự mình xuống bếp làm đồ ăn tự khao mình, cô chia sẽ cho các bạn trong ngôi nhà và nhận được rất nhiều lời chút mừng.