NỮ PHỤ: CÔ ẤY KHÔNG ONLINE (CHƯƠNG 118) | Facebook

Hội Những Người Thích Ngôn Tình Sủng Và Có Logic

NỮ PHỤ: CÔ ẤY KHÔNG ONLINE (CHƯƠNG 118)

21 THÁNG 8, 2018 · CÔNG KHAI

MỤC LỤC

☆ Chương 118: Chuyện chính

Nhờ chiếc phi tiêu kia của Lý Tùy Phong, Hồng Đậu suốt một ngày đều như trên thiên đường vậy, dùng từ đầu óc mơ màng để hình dung đã không còn phù hợp nữa, nói đúng hơn, là nàng đang chìm trong một loại cảm giác trên mây, cả người đều như bay lơ lửng, nhưng lại giống như có thể lập tức từ đám mây rơi xuống vậy, loại kinh tâm động phách này, đã thành một loại kích thích khiến người ta mê muội.

“Xong rồi…… Ta có phải đầu óc có vấn đề hay không……” Hồng Đậu ghé vào trên giường, chui đầu vào trong chăn, loại trạng thái đà điểu này đã bắt đầu từ lúc nàng về đến phòng.

Về việc Hồng Đậu không cẩn thận mà hôn A Miên này, Lý Tùy Phong chắc chắn là không dám nói ra, nói thế nào thì đầu sỏ gây tội trong chuyện này cũng là hắn, hắn sợ nếu có nói ra, Thẩm Lạc Ngôn sẽ tìm đến hắn gây phiền toái, mà hai đương chuyện Hồng Đậu cùng A Miên vốn là không phải người lắm miệng gì, cho nên, một việc này liền coi như bí mật giữa ba người bọn họ.

Cũng may, lúc ấy người trong phòng bếp đều đang vội, không ai có thời gian chú ý chuyện bên ngoài.

Nàng hẳn là cảm thấy may mắn, còn may là bản thân mình cũng là một nữ nhân, nếu nàng là nam nhân, vậy nàng liền phải chịu trách nhiệm với A Miên rồi, ngẫm như vậy, trong lòng Hồng Đậu liền thoải mái hơn không ít, vốn là không ngủ được, giờ nhắm mắt lại cũng có thể ngủ luôn.

Thẩm Lạc Ngôn vào Võ Lâm Minh, ngoại trừ để đưa phần thuốc cuối cùng cho Diệp Thu Bạch, cũng là vì giúp Võ Lâm Minh có thể ổn định thế cục, những ngày qua, người đến Võ Lâm Minh đã càng ngày càng nhiều, mà căn cứ vào những gì thuộc hạ của Võ Lâm Minh hồi bẩm, vào buổi tối, có không ít người âm thầm dạo hết Võ Lâm Minh một vòng.

Nói dễ nghe thì gọi là ngắm trăng, nói không dễ nghe, đó chính là muốn tìm hiểu xem Diệp Thu Bạch giấu Bản đồ Tuyết sơn ở chỗ nào rồi.

Vừa trang điểm cho Hồng Đậu, Lục Y vừa nói: “Trang chủ nói gần đây ban đêm ở Võ Lâm Minh sẽ nảy sinh rất nhiều chuyện, nhắc phu nhân về sau không nên ra cửa buổi tối đó.”

“Ừm, ta đã biết.” Hồng Đậu nhìn chính mình trong gương đồng, lại hỏi: “Vậy người lần trước đẩy ta kia đã bắt được chưa?”

“Vẫn chưa, Trang chủ nói Võ Lâm Minh hiện tại ngư long hỗn tạp, không tiện điều tra người, nhưng tuần tra gì đó đều đã tăng mạnh, hy vọng có thể khiến những người tà môn ma đạo đó chịu chút áp lực, Trang chủ cũng nói phu nhân không cần lo lắng những việc này, chờ đến khi chuyện bản đồ giải quyết xong hết, chúng ta sẽ trở về Thẩm Gia Trang.”

“Cũng được……” Hồng Đậu mặt ngoài gật đầu, đáy lòng lại thầm nghĩ, nàng còn lâu mới cùng Thẩm Lạc Ngôn về Thẩm Gia Trang nhé, tuy nói cái cốt truyện 《 Danh môn quý thiếp 》 này nàng cũng không thể nhớ rõ mọi chi tiết, nhưng có một chi tiết chắc chắn nàng sẽ không nhớ lầm, chính là lúc ở Võ Lâm Minh, sẽ xảy ra một chút chuyện, Thẩm Lạc Ngôn sẽ hưu* (bỏ) nàng đó.

Hồng Đậu khựng lại, nàng bỗng nhiên hoảng hốt nhận ra, bản thân mình cũng không giống Phương Hồng Đậu trong nguyên văn cho lắm, thế nhưng kết quả, hình như nàng vẫn đang đi theo từng bước được sắp đặt sẵn trong cốt truyện.

Điều này nghĩa là gì, tức là nàng vẫn không thể thay đổi được kết cục của Phương Hồng Đậu sao?

Nàng bỗng nhiên nhớ tới, mình hẳn là phải đi sưu tập bốn tờ Mao gia gia* (tiền nhân dân tệ) để trở về hiện đại, chứ không phải đi cưa đổ Diệp Thu Bạch a!

Đột nhiên nhớ ra vấn đề chính, Hồng Đậu đập lên gáy mình một cái, quả nhiên sắc lệnh trí hôn* (sắc đẹp khiến người ta ngu muội), trước kia nàng còn không hiểu cái thành ngữ này có ý gì, hiện tại cũng xem như hiểu rõ, tuy rằng …… bản thân nàng cũng không có trí tuệ gì cả.

Lúc này, một nha hoàn tới cửa, “Thẩm phu nhân.”

Lục Y hỏi: “Ngươi tìm phu nhân nhà chúng ta có chuyện gì?”

“Nô tỳ là Tiểu Phi Phi, phụng mệnh Diệp Minh chủ, đưa bánh táo chua tới cho phu nhân.”