Chị Vương nhiệt tình giới thiệu: “Giới thiệu với hai vị, cửa hàng của chúng tôi là đại lý của LV ở thành phố T, tôi không dám nói sản phẩm trong cửa hàng là nhiều nhất nhưng chắc chắn là mới nhất! Gần đây nhãn hàng vừa ra mắt hai sản phẩm mới rất hợp với hai vị.

”Diêm Nguyệt Thanh gật đầu: “Phiền chị lấy ra cho chúng tôi xem trước.

”Chị Vương còn chưa kịp lên tiếng, trong cửa hàng đã vang lên một giọng nói chanh chua: “Không thể nào, cô mà cũng tới được chỗ này sao?”Giọng nói này?Diêm Nguyệt Thanh cau mày nhìn lại, quả nhiên là Lý Mạn Mạn chân giẫm giày cao gót mười phân đang hất cằm đi tới: “Tiểu Vương, làm trong ngành này cần phải có mắt nhìn người, không phải ai cũng cần cô tiếp đãi đâu.

”Chị Vương đứng lên lễ phép nói: “Cô Lý mới tới.

”Lý Mạn Mạn thích mua hàng hiệu, vừa đặt chân tới thành phố T cô ta đã chạy ngay tới trung tâm mua sắm trước tiên, nhưng mà hôm đó trong cửa hàng không có loại sản phẩm cao cấp mà cô ta muốn, nên cô ta chỉ đành đặt cọc trước rồi chờ tới hôm nay lấy hàng.

Vừa nãy cô ta bị Diêm Nguyệt Thanh chọc cho tức điên, giờ đi lên lấy túi lại đụng mặt Diêm Nguyệt Thanh lần nữa! Thật đúng là oan gia ngõ hẹp!Chẳng qua cửa hàng xa xỉ phẩm chính là sân nhà của cô ta! Một đứa nghèo hèn như Diêm Nguyệt Thanh mà dám đi tới chỗ này, chẳng phải là tự rước lấy nhục sao?Vẻ mặt Lý Mạn Mạn kênh kiệu như thể không ai có thể sánh bằng cô ta: “Không phải cô đi chọn quà cho nhân viên công tác sao? Sao nào, muốn vào LV chọn quà à? Cô giả vờ làm người giàu có làm gì? Nếu cô mà có thể mua nổi LV thì sao lại vì 200 nghìn mà phản bội giao kèo? Thật nực cười!”Đường Đường hoang mang.

Hai trăm nghìn gì cơ? LV gì cơ? Cửa hàng mà bọn họ đi tới cô bé cũng biết mà!LV.

Là “lēi - yí - é - lǘv” mà!Dì Lý không học ghép vần sao?Lý Mạn Mạn hất cằm: “Tiểu Vương, lấy cái túi mà tôi đặt hôm nọ ra đi.

Còn nữa, chị lại đây giới thiệu cho tôi xem cửa hàng có sản phẩm gì mới.

”Chị Vương nghe vậy thì nụ cười trên môi cứng đờ: “Cô Lý…”Trong ngành của chị ấy kỵ nhất là việc khách hàng trước còn chưa tiếp đãi xong mà khách hàng sau đã tới.

Khách hàng có thể đến LV dạo ngoại trừ mấy cô bé đầy mặt tò mò thế này, thì còn lại toàn là những người giàu có quyền thế! Nếu chỉ phân chia bằng quần áo và vẻ bề ngoài thì không chỉ làm mất đi nhiều khách hàng tiềm năng, mà có khi còn sẽ đắc tội với người ta.

Lý Mạn Mạn nhìn mặt chị ấy lộ vẻ khó xử thì cười nhạo nói: “Đừng nói với tôi là chị cho rằng cô ta thật sự có đủ tiền để mua hàng trong này đó chứ? Tiểu Vương, chị không nghe hiểu lời tôi vừa nói sao? Cô ta là loại người chỉ vì 200 nghìn mà phản bội giao kèo! Chị cảm thấy, cô ta sẽ dùng số tiền mà mình cực cực khổ khổ tích góp được tới đây mua hàng xa xỉ ư?”Diêm Nguyệt Thanh bình tĩnh nói: “Sao cô biết là tôi không thể? Cô là con giun trong bụng tôi à?”Lý Mạn Mạn cười muốn rách cả cổ: “Cô tự mua túi cho mình thì tôi tin! Tuy cô chẳng có mấy đồng tiền, nhưng cắn răng mua một cái túi để khè thiên hạ thì cũng chẳng ai nói gì được! Vấn đề ở chỗ… Cô tự mua cho bản thân mình sao?” Cô ta cô ý đi tới ngồi xổm xuống trước mặt Đường Đường: “Đường Đường, dì Mạn hỏi cháu, có phải khi nãy cô ta nói tới đây để mua quà cho ekip không?”“Đúng vậy!” Đường Đường không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

“Thế thì đúng rồi!” Lý Mạn Mạn cố ý dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Đường Đường à, đồ trong cửa hàng này rất đắt đỏ, mỗi cái túi đều có giá từ mấy chục cho tới mấy trăm nghìn trở lên! Nhiều nhân viên công tác như vậy cô ta phải mua hết bao nhiêu tiền mới đủ chứ? Rõ ràng cô ta chỉ tới đây dạo cho có hình rồi lát nữa sẽ mang túi giả đi tặng người ta! Có cháu làm chứng nên dù có nhận được hàng giả mọi người cũng không dám có ý kiến gì với cô ta.

”.