Tô Mạt cười khoan khoái để lộ ra hàm răng nhỏ trắng đều :“Ta nhất định sẽ tìm ngươi chơi đùa. Bất quá chờ ta lớn hơn, tự do hơn .”

Nàng lại chuyển hướng nhìn Hồ đại phu :“Sư phụ, ta có một việc muốn xin ngài giúp đỡ.”

Hồ đại phu trong mắt chợt lóe lên tinh quang, lập tức hiểu ý, nha đầu này rất thông minh, đã nhận ra hắn không đơn giản chỉ là đại phu, khẳng định sau lưng còn có thế lực.

Hắn làm cho Hồ Tú Hồng đi xem mẫu thân có nhờ gì hay không, sau đó vuốt râu cười :“ Yêu cầu của đồ nhi, vi sư đương nhiên đều đáp ứng.”

Tô Mạt liền đem thân thế của mình nói cho hắn nghe, Hồ đại phu nghe xong tuy sửng sốt, lại càng phát hiện ra tiểu nha đầu này tuyệt đối không đơn giản, chính là thiên tài.

Tô Mạt không hề giữ lại bất cứ điều gì về thân thế của nàng, điểm mấu chốt của thấn thế nàng, người hại nàng….nhất nhất đều nói cho hắn nghe.

Nàng tin tưởng ánh mắt của mình, cho nên cam tâm đánh cược một phen.

Nàng quỳ trên mặt đất, chân thành nói :“ Sư phụ, đồ nhi đem tất cả sự tình nói thẳng ra, về sau sẽ vĩnh viễn đứng cùng sư phụ trên một chiến tuyến. Dù làm bất cứ điều gì."

Nàng chắc chắn sư phụ không phải là loại người xấu, mà là người có tâm địa thiện lương, chính trực, đồng thời còn có lai lịch không nhỏ. Người như thế đáng để tín nhiệm!

Hồ tiên sinh tràn trề nhiệt huyết, nâng nàng dậy, thổn thức nói :“Ngươi tuổi còn nhỏ mà lại có chí khí này. Sư phụ sao lại có thể không tận lực tương trợ. Ngươi cứ yên tâm.”

Tô Mạt cố chấp dập đầu lạy ba cái mới đứng dậy.

Sau đó cùng Hồ tiên sinh tỉ mỉ thương lượng kế hoạch của nàng, bắt đầu như thế nào, quá trình ra nào, sau đó tiến hành sao, kết quả sẽ là như thế nào?

Hồ tiên sinh chỉ điểm thêm cho nàng sau đó hoàn toàn ủng hộ kế hoạch.

Rời nơi Hồ đại phu đi về cũng là lúc mặt trời xế bóng, Trương mụ mụ ôm Tô Mạt, dẫn nha hoàn trở về tòa biệt viện không có người chú ý đến, Tô Mạt nhìn từng bụi cây mộc hương nở đáng yêu, liền để Trương mụ mụ buông nàng xuống, dù sao thì ở trong đạo quan cũng không nguy hiểm, nàng muốn tự mình chơi đùa trong chốc lát.

Trương mụ mụ liền để Hạ Vũ lại trông chừng Tô Mạt, mang theo nha hoàn khác trở về dọn dẹp.

Tô Mạt đối Hạ Vũ nói :“Hạ Vũ tỷ tỷ, ngươi cứ bận việc đi. Để Kim Kết ở đây là được rồi.”