Tô Hinh Nhi lườm nàng một cái, quát mắng : " Thứ tiểu nghiệt chủng sao lại cũng đến."

Tô Nhân Vũ khẽ nhíu mày vẻ mặt ôn hòa nói : " Hinh Nhi ngoan, xuất môn, không thể nóng nảy."

Sau đó nhìn về phía sau thấy Tô Mạt đơn độc một bóng dáng nhỏ nhoi đi theo sau, hừ lạnh một tiếng quát mắng : " Ngươi đi xuống dưới, muộn chút mới vào trong."

Bước vào Lăng Hư quan có quy tắc chủ tử đi trước, nha hoan bên thân cũng không được theo sau, bảo nàng một lúc nữa mới bước vào chính là cùng bọn hạ nhân cùng bước vào quan.

Đây chính là không thừa nhận địa vị tiểu thư của nàng.

Tô Mạt cười lạnh, nàng cần sao?

Nàng quả nhiên chững lại vài bước, không vấn đề gì, sẽ có một ngày, nàng sẽ khiến cho ông ta hối hận, trả giá gấp trăm lần.

Trương mụ mụ nhìn thấy Tô Mạt, không biết là tại sao, lại rất thương xót, liền vội bế nàng lên “ Tiểu thư thật đáng thương!”

Tô Mạt không nói gì, mím môi.

Hoàng Oanh ôn nhu nói : " chúng ta đi đằng sau, có thể thong thả ngắm cảnh, càng tốt."

Lăng Hu quan đã giới nghiêm, người không phận sự đều bị đuổi ra ngoài, cả toàn đạo quan chỉ để gia đình Tô phủ ở. Trước viện là nơi nam nhan ở, hậu viện cho nư nhi gia quyến.

Hai nhi tử của Tô Nhân Vũ , đại thiếu gia và nhị thiếu gia cũng không ở bên cạnh.

Phu nhân sinh ra đại thiếu gia, đã đi kinh thành làm thư đồng cho thái tử.

Nhị thiếu gia đi về quê cùng lão phu nhân.

Với lại các huynh muội của Tô Nhân Vũ đều ở dưới quê, vì vậy lần này đi ra ngoài chỉ có hắn và gia quyến.

Do Tô Hinh Nhi không để Tô Mạt xuất hiện trước mắt nàng ta, tòa viện lớn như thế không có nơi cho Tô Mạt ở, nàng chỉ có thể ở cùng hạ nhân, ở tại biệt viện.

Tô Nhân Vũ đối với việc này cũng không có ý kiến gì, hắn ta sủng ái Tô Hinh Nhi đến mức không thể chấp nhận được.

Trương mụ mụ và nha hoàn bọn họ đối xử với Tô Mạt gần đây rất tốt, vì lí do thương xót nàng, lại thêm chủ tử chính là thế dựa của chính mình, nhất là Hoàng Oanh và Kim Kết, lúc nào cũng suy nghĩ cho Tô Mạt.

Hạ Vũ thì vì Vương phu nhân tạm thời rất yên tâm về Tô Mạt nên cũng rất tận tâm tận lực với Tô Mạt.

Bọn họ vài người ở trong tòa viện rách nát nhất, là nơi chất đò linh tinh của Lăng Hư quan, bên trong màng nhện giăng kín, vẫn phải dọn dẹp trước mới ở được.

Lần này dẫn theo không nhiều nha hoàn bà mụ, chỉ có vài người thân cận, nô tỳ dùng chung, Tô Hinh Nhi không chịu cho nàng sử dụng, vì vậy chỉ có thể tự tay dọn dẹp.