Tề Phú bị thương liền như người mất hồn anh không ngờ được người giỏi như anh còn không tránh được viên đạn đó anh trầm mặt không còn nói nhiều như trước anh cảm thấy mình thật yếu đuối

Tì Tan làm sau mà không biết cảm nhận của Tề Phú

một người được mọi người ngưỡng mộ và luôn cho mình giỏi như bây giờ lại trúng đạn còn không thể cử động mạnh được, phải ăn cháo

đến khuya vỗ Dạ Sii ngủ tiếp cô đi xuống nhà thấy Tề Phú ánh mắt buồn bã

Tề Phú cảm giác được có ai nhìn liền ngó lên thấy Tì Tan đang nở nụ cười dịu dàng nhìn anh

Cô bước lại ngồi đối diện anh đốt điếu thuốc hút một hơi rồi nhìn anh cười nói

- Phú chắc suy sụp lắm ha

Tề Phú không trả lời chỉ nhìn thẳng cô

- đi đâu cho thoải mái đầu óc đii

Tề Phú lắc đầu anh không chẳng muốn đi đâu cả

- tôi biết chú rất buồn với một người luôn cho mình là giỏi tránh đạn đánh hay bắn giỏi từ đó giờ chưa từng bị ai bắn đùng cái lại bị suy sụp là đúng rồi

Tề Phú mở to mắt nhìn cô

cô cười nhàn nhạt lắc đầu nói tiếp

- đời mà Phú chú nghỉ cả cuộc đời chú ở trong thế giới này mà không trúng đạn à? sao này còn dài dài chú mà còn tự cao tự đại thì tôi khuyên chú tự sát trước đii....... trúng đạn thôi mà đúng không chẳng có gì to tát... đừng ngồi đó mà suy nghĩ tự tạo áp lực cho mình

Tề Phú giật mình nhìn cô đang nhàn nhã hút thuốc

Tì Tan nói đúng sống trong thế giới này bị trúng đạn là chuyện thường tại sao anh ngồi nghĩ cả mấy ngày lại không thông Tì Tan mới nói có mấy câu anh liền hiểu

Tì Tan đúng là Tì Tan

Sáng hôm sau.. Tề Phú đã trở lại cùng Ngọc Như chọc Tì Tan

Kim Hòa Hùng tự cho người cướp hàng của mình nhưng không biết đã có người tráo đổi.. tất cả điều là đồ giả còn hàng thiệt vẫn được Tì Tan giử

lúc đầu hàng được giao đi trợ thủ Kim Hòa Hùng nói với Tề Laii Tề Phú hàng chỉ có giá 50triệu USD nhưng Kim Hòa Hùng lại bỏ hàng nhiều đến tới 100triệu

nếu hàng mất Tề Gia sẽ bồi thường nhưng ai dè Tì Tan cao tay hơn liền đổi hết hàng

Kim Gia làm hùng hồn bắt Tề Gia đền hàng Tì Tan vẫn bình thản đền dù sao củng người lỗ vẫn là Kim Hòa Hùng

Tề Ưng biết được Tì Tan đổi hàng ngay từ đầu liền không tiếc lời khen cô

_______________

Tả Giang Thiếu chở cô đi rước Tề Bạch

cô xuống xe nắm tay Tả Giang Thiếu đi vào người khác nhìn vào tưởng là cặp vợ chồng trẻ đến rước em trai hay cháu

nhưng lúc Tề Bạch chạy ra kiu Má tất cả kinh ngạc nhìn cô.. nhìn cậu nhóc 4 tuổi còn cô như mới 17 18 mà lại làm mẹ rồi

3 người bước ra cổng mặt trời lặng xuống ánh hoàng hôn bầu trời thành màu cam cam

cô vẫn chưa vào xe đứng trước cửa nhìn lên bầu trời

nở nụ cười híp mắt

người khác nhìn vào tưởng là một cô nhóc vẫn chưa hiểu sự đời vẫn còn đi học vẫn còn trong trắng

ở xa xa kia có một chiếc xe BMW màu đen những người ngồi trong xe điều nhìn Tì Tan rất chăm chú

Người ở ghế phụ quay lại nhìn người đàn ông hơi nhíu mày ngồi đằng sau nói

- Đế Lão Đại Tì Tan và Tả Giang Thiếu qua lại được một thời gian rồi ạ cô ấy vừa mới đền hàng cho Kim Hòa Hùng

người được gọi là Đế lão đại vẫn im lặng nhưng trong lòng hơi nhót cô có bạn trai rồi anh đây còn tự mình đa tình nữa chứ

____________

cô rủ Tả Giang Thiếu đi dạo bằng xe ô tô của cô

Tất nhiên người chở anh là cô rồi

vào trung tâm cô không có mua đồ cô chỉ muốn đi dạo thôi đồ của cô Phi Yến Ngọc Như mua rồi

lúc đi ngang qua cửa hàng bán áo sơmi cô kéo tay Tả Giang Thiếu vào

mua cho Tả Giang Thiếu 2 cái một cái màu đen còn cái màu nâu

Tả Giang Thiếu cười dịu dàng nhìn cô....

lúc 2 người đi tính tiền định bước ra thì nghe ai kiu Tả Giang Thiếu quay lại thì thấy một người đàn bà khoản 45 tuổi kế bên là một con gái khoản 23.24

Tả Giang Thiếu nhíu mày

Tì Tan nhìn liền biết người phụ nữ lớn tuổi đó là mẹ của Tả Giang Thiếu

2 người bước lại quan sát Tì Tan.. cô vẫn cười tươi lễ phép chào hỏi

mẹ Tả lạnh nhạt nhìn Tả Giang Thiếu nói

- Thiếu không ngờ con lại quen người bình thường như vậy

Tì Tan nay mặc quần jean xanh dép áo màu thun màu trắng vẫn là đôi dép lào đó tóc được kẹp lại

người con gái kia liếc cô lên giọng khinh bỉ nói

- chắc là gái nhà nghèo đu bám anh Thiếu đấy dì

cô nhịn cười đến mặt đỏ nhìn Tả Giang Thiếu

Tả Giang Thiếu lạnh lùng nhìn cô ta nói

- nghèo hay giàu gì củng là bạn gái của Tả Giang Thiếu tôi... TÔ THANH NGA Cô không có quyền lên tiếng

Tô Thanh Nga đỏ mắt nhìn Mẹ Tả

Mẹ Tả liền quát Tả Giang Thiếu

- Thiếu con làm gì vậy Tô Thanh Nga là hôn thê của con đấy chia tay với cô ngay

Tì Tan nhịn hết nổi cười ra tiếng 3 người nhìn cô.. cô bĩu môi lắc đầu nói

- Chia tay? chưa đâu tôi đây chưa chán Giang Thiếu củng chưa chán làm sao mà chia tay được

- TÌ TAN " Tả Giang Thiếu quát lên ánh mắt tức giận nhìn cô.. không ngờ cô lại dám nói như vậy thì ra là cô chưa chán nên còn qua lại với anh

cô thật làm biếng cãi với mấy người này liền nhìn Tô Thanh Nga cười nói

- Tô Thanh Nga à? Tô Gia? gọi về nói chuẩn bị tinh thần phá sản đii

Mẹ Tả, Tô Thanh Nga trợn mắt nhìn cô Tô Gia củng là loại làm ăn có danh có tiếng mà con nhỏ này là ai lại dám nói phá sản

Tô Thanh Nga tức giận dơi tay định tát Tì Tan... Tả Giang Thiếu chụp tay cô ta lại liền

Tì Tan cười như không cười lắc đầu quay đi mấy người nhỏ đời làm biếng nói chuyện lắm

cô đi được mấy bước quay đầu lại nhìn Mẹ Tả cười tươi híp mắt cuối chào nói

- Dì con chào Dì con tên Tì Tan gia chủ Tề Gia cho Anh Thiếu chơi với con mấy tháng nữa chừng nào con chán con sẽ trả

Mẹ Tả gật đầu nhìn cô lại rồi lại nhìn Tô Thanh Nga

Tô Thanh Nga so đường nào củng không bằng con bé đó

Tả Giang Thiếu tức giận kéo tay Tì Tan đi vào thang máy hung hăng hôn môi cô

cô cười võ mặt anh hôn một cái lên má phải anh cười nói

- sao vậy anh Thiếu em nói không đúng à? anh chưa chán em, em củng chưa chán anh đó là chuyện đúng mà... anh tức giận làm gì

- chẳng lẻ em không yêu anh hã Tì Tan mấy tháng nay anh cái gì củng chiều em cái gì củng nghe em... mà em vẫn lạnh nhạt

cô im lặng bước ra thang máy lần này để Tả Giang Thiếu chở cô

về tới nhà cô bỏ lên phòng bar ngồi trong phòng hút thuốc suy nghĩ lời của Tả Giang Thiếu nói....

anh hỏi cô có yêu anh không hã? KHÔNG cô không biết yêu là gì nên cô chắc chắn.. cô không yêu anh và từ đầu cô chỉ hứng thú với anh thoi

cô ghét nhất là chữ yêu... nó mang lại đủ thứ phiền phức

cô không có thời gian chơi trò đó