Đêm, sông Nil mang một vẻ đẹp huyền ảo. Ánh trắng lấp lánh trải dài trên dòng nước, cây cối. Từng gợn sóng lăn tăn càng tăng thêm vẻ đẹp của sông Mẹ. Asisư nhìn lên bầu trời. Trăng đêm nay sáng quá, đã lên đến vị trí cao nhất rồi, nàng có thể bắt đầu thôi. Môi nàng khẽ lẩm bẩm một câu thần chú:

القليل من الرجال الله العليا،

دعني أرى الله المصير،

لفهم المشاكل في الماضي والمستقبل ،

القليل من الرجال الله العليا.

(hỡi thần A Men tối cao,

xin cho con gặp thần Định Mệnh,

để con hiểu được những vấn đề ở quá khứ và tương lai,

hỡi thánh thần A Men tối cao.)

(đây chính xác là tiếng Ả Rập – Ngôn ngữ của người Ai Cập)

Bỗng nhiên, một luồng gió lạnh từ đâu xuất hiện, làm nghiêng ngả cây cối. Những gợn sóng trở nên mạnh mẽ hơn. Từ trên mặt trăng đột nhiên có những ánh sáng lấp lánh xoay vòng lại thành một quĩ đạo, chúng từ từ tách khỏi mặt trăng rồi di chuyển về phía mặt đất. Khi khối sang chạm vào mặt đất thì phát ra những tia sang khiến người ta chói mắt, rồi biến thành hình dạng của một cô gái.

Cô gái có mái tóc màu tím nhạt dài, mặc trên người một bộ y phục màu tím. Đôi mắt nàng khẽ nhắm hờ như đang thưởng thức khúc sáo mình thổi. Những cánh hoa vẫn tiếp tục rơi xung quanh. Hoa và khúc sáo réo rắt, mang một chút buồn man mác, quả khiến cho người khác ngất ngây.

Asisư nhìn về phía dòng sông Nil, nay đã trở về như trước khi cô gái này xuất hiện, tai chăm chú lắng nghe khúc sáo tuyệt hảo. Khi tiếng sáo ngừng lại một lúc lâu, nàng mới hỏi:

- Thần Định Mệnh, lâu rồi không gặp ngài.

- Phải. Hôm nay có chuyện gì mà người xin ta xuất hiện – Cô gái được gọi là thần Định Mệnh không quan tâm đến những gì Asisư nói mà đi luôn vào vấn đề chính.

- Có một người……… - Asisư ngập ngừng không biết nên nói thế nào

- Cô bé Xya, người đã thay đổi số mệnh của hàng triệu người, có chuyện gì? – thần Định Mệnh có thể đọc được suy nghĩ của người khác, nói một cách vô cảm.

- Số phận của cô bé đó, làm thế nào để phá giải lời nguyền – Nàng không chần chừ nữa mà nói luôn ý định của mình.

- Vô ích thôi. Lời nguyền không thể phá giải. Mọi thứ trên thế gian này đều có cái giá của nó.

- Vậy………… bao giờ con biết lời nguyền đã két thúc? – Nàng hỏi một cách lo lắng.

- Khi ấy Số Phận sẽ đến báo. Còn hỏi gì nữa không? – Nhận thấy Asisư không muốn hỏi thêm, thần chắp hai tay cầu nguyện. Tức thì, một luồng sáng lấp lánh bao lấy người thần. Thần dang hai tay sang ngang, khối sáng đưa thần lên cao, về phía mặt trăng.

Gặp nhau là nhờ Định Mệnh, nhưng có ở bên nhau được không là tùy số phận……….

0o0o0o0o0o0o0

- Có tin gì chưa? – Câu nói đầu tiên khi nàng gặp Menfuisư là hỏi về tình hình của Carol. Đáp lại nàng là một cái lắc đầu chán nản. Chợt, một ý nghĩ lóe ra trong đầu nàng – Sao cúng ta không đến yêu cầu quan tư tế tìm vị trí của chị Carol?

- Phải rồi, sao ta không nghĩ ra nhỉ, đi thôi – Nói rồi, chàng cùng Xya tiến về điện qua tư tế.

Karnak là quần thể kiến trúc đền miếu lớn nhất Ai Cập cổ, với cửa lớn hùng vĩ, đình viện, đại điện, rất nhiều cột đá, tượng khắc đá và tháp nhọn vuông.Với lối kiến trúc phức tạp và sở hữu nhiều tượng đá khổng lồ, khiến cho nhiều người phải kinh ngạc. (vì không tìm được tài liệu về thần điện Amen nên em lấy thần điện Karnak, cứ coi như đây là thần điện của quan tư tế)

- Thần Kaputa bái kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế - Quan tư tế Kaputa cúi người chào vị Pharaong.

- Được rồi. Hãy tìm cho ta vị trí hiện nay của hoàng phi Carol

- Dạ - Quan tư tế đi về phía thờ thần linh. Ông nhìn vào chiếc bàn thạch phép thuật, miệng lẩm nhẩm câu thần chú:

أوه الآلهة

مشرق نجوم قليلا

الرجاء للحصول على الله وحده يعلم

الملكة الحالية غير المتداولة من مصر أين؟

أوه الآلهة

مشرق نجوم قليلا

(hỡi các thần linh

hỡi các vì sao sáng

hãy cho thần biết

hiện nay hoàng phi hiện tại của Ai Cập ở đâu?

hỡi các thần linh

hỡi các vì sao sáng)

Chiếc bàn thạch bỗng xuất hiện những vì tinh tú nhỏ bé nhưng sang chói, bay xung quanh bàn. Một lúc sau, chúng tụ tập lại một chỗ, tạo thành một kí tự. “ملموسة شمال شرق تي” – Kaputa lẩm bẩm – Là ngôi nhà hoang phía Đông Bắc kinh thành thưa hoàng thượng.

Menfuisư vội vã lên ngựa đi ngay. Xya gọi Unasu và một đội cấm quân (quân bảo vệ linh thành và hoàng thượng) rồi mới lên ngựa phóng theo Menfuisư.