Nữ Giám Đốc Bên Cạnh Binh Vương

Chương 36: Đánh một phát, liền đánh một phát

Lục Thiên Long cũng không nghĩ tới Tô Lăng Nguyệt lại có năng lực trinh thám cường đến như vậy, đêm qua có chút ít chi tiết như vậy mà cũng suy đoán ra được, dần dần đem tất cả lực chú ý đều tập trung tới trên người mình.

Hắn đang cân nhắc như thế nào mới có thể lừa gạt cô nàng này đây, đại sảnh lầu một tại quầy tiếp tân báo có Trịnh Thiếu Phong xông vào, Tô Lăng Nguyệt cùng Vương Oánh lập tức dời sự chú ý, giúp hắn giải vây.

Trịnh Thiếu Phong đúng là cái cột sóng Lôi Phong(sấm sét)! Trong lòng của Lục Thiên Long cao hứng tán thưởng, trên mặt lại lộ ra biểu tình phẫn nộ, đứng lên liền đi ra ngoài, rất tức giận nói:

“Trịnh Thiếu Phong tới? Tên gia hỏa này khẳng định là vì chuyện tiệc rượu mấy ngày trước nên canh cánh trong lòng, nghĩ đến trả thù, các ngươi chờ, bây giờ ta liền đi đánh gãy chân của hắn!”

“Đừng làm loạn, ngươi trở lại cho ta!” Tô Lăng Nguyệt vội vàng đứng dậy ngăn lại.

Vương Oánh dứt khoát một bước xông lên đi túm chặt cánh tay của Lục Thiên Long, nói: “Lục Thiên Long ngươi không cần xúc động, Trịnh Thiếu Phong không phải cái loại thiếu đầu óc, sẽ không tới tập đoàn Phượng Hoàng mà gây chuyện. Ngươi không cần phân biệt xanh đỏ đen trắng mà đánh hắn, như vậy sẽ mang đến phiền toái cho tập đoàn Phượng Hoàng.”

Lục Thiên Long làm bộ làm tịch giãy giụa hai cái, cuối cùng từ bỏ.

“Được! Vậy ta liền ở chỗ này chờ, nếu tiểu tử này dám làm cái chuyện khác người gì, ta khẳng định không tha cho hắn, đánh đến mẹ hắn nhận không ra hắn mới thôi.” Hắn trở lại, tức giận nói.

Tô Lăng Nguyệt liếc mắt nhìn hắn một cái, “Ngươi thật ra còn rất trượng nghĩa!”

“Đó là! Bảo hộ mỹ nữ là trách nhiệm của ta!” Lục Thiên Long vỗ ngực nói.

“Lăng Nguyệt, Lăng Nguyệt!”

Bên ngoài truyền đến một tiếng la, thậm chí Trịnh Thiếu Phong cũng chưa gõ cửa liền vội vàng xông vào.

“Hóa ra ngươi không có việc gì, vậy ta an tâm rồi!”

Nhìn Tô Lăng Nguyệt bình yên vô sự, Trịnh Thiếu Phong thở dài ra một hơi, lúc này lo lắng xoa xoa mồ hôi trên trán.

“Ta có thể có chuyện gì nhỉ? Trịnh Thiếu Phong, ngươi tới làm gì?” Tô Lăng Nguyệt đoán không ra tên gia hỏa này muốn làm gì, nhíu mày nói.

Trịnh Thiếu Phong sửa sang kiểu tóc hơi rối một chút, khôi phục lại khí chất nho nhã, nói: “Ừ, đêm qua ngươi không phải đi Hội sở Hương Sơn rồi hay sao? Trở về có phải đi ngang qua Nam Ngoại Hoàn hay không? Đêm qua tại Nam Ngoại Hoàn……”

“Hả! Hiện tại Nam Ngoại Hoàn đang sửa đường, ổ gà lởm chởm, Trịnh Thiếu là sợ buổi tối chúng ta đi từ nơi đó ra, sẽ gặp chuyện gì ngoài ý muốn sao?”

Lục Thiên Long giành trước một bước đánh gãy lời nói của Trịnh Thiếu Phong, xông lên nhiệt tình ôm lấy bờ vai của hắn.

“Ngươi quan tâm Tô tổng như vậy, thật làm cho người khác cảm động! Bất quá ngươi yên tâm, tối hôm qua ta lái xe, đừng nói sửa đường, coi như không có đường, ta cũng có thể tạo ra một con đường để mà đi!”

Tô Lăng Nguyệt cùng Vương Oánh nghe hắn nói xong, cũng đều là vẻ mặt khó hiểu nhìn Trịnh Thiếu Phong.

Chuyện sửa đường này không phải rất bình thường sao? Thành thị nào không phải trả qua việc sửa đường, cái này có gì ghê gớm đâu?

“Không không, ta không phải nói chuyện này……”

Trịnh Thiếu Phong nhanh lắc đầu, mới sáng sớm hắn biết được tin tức từ thủ hạ thân tín của tập đoàn Trương Lực, tối hôm qua tập đoàn lựa chọn hai mươi người trong đội bảo an, đi Nam Ngoại Hoàn chấp hành nhiệm vụ, kết quả, một người cũng chưa trở về, tất cả đều chết ở nơi đó, hiện trường thảm không nỡ nhìn.

Hắn còn nghe nói Tô Lăng Nguyệt buổi tối đi Hội Sở Hương Sơn cùng Vương Diệu Đông của tập đoàn Trương Hoành để tiến hành cuộc hội đàm.

Từ Hội Sở Hương Sơn trở về, khẳng định sẽ đi ngang qua Nam Ngoại Hoàn, Trịnh Thiếu Phong cảm thấy chuyện này rất có khả năng có liên quan đến Tô Lăng Nguyệt.

Sáng sớm Tô Lăng Nguyệt cúp mấy cuộc điện thoại, cô ấy vẫn luôn không nhận điện thoại, hắn sợ Tô Lăng Nguyệt xảy ra chuyện gì, liền nhanh chạy tới đây.

“Không phải chuyện này, còn có thể có chuyện gì hả!”

Lục Thiên Long lần nữa xen mồm đánh gãy lời nói của hắn, nói: “Tối hôm qua ta cùng Tô tổng đi Hội Sở Hương Sơn, có ta ở đây, coi như trời sập xuống đều không đè đến Tô tổng! Đi cùng với ta cô ấy tuyệt đối an toàn! Ngươi làm ra cái biểu tình gì vậy, chẳng lẽ ngươi không tin ta?”

Lục Thiên Long dùng sức siết chặt cổ của Trịnh Thiếu Phong, một bên lay động một bên cả giận nói.

“Ngươi như thế nào không nói lời nào vậy? Ngươi trả lời ta, ngươi rốt cuộc tin tưởng ta hay không tin! Ngươi nói chuyện đi!”

Trịnh Thiếu Phong bị hắn siết đến hô hấp cũng khó khăn, khuôn mặt nghẹn đỏ bừng, quơ chân múa tay.

“Hắn bị ngươi siết sắp chết, đâu còn có thể nói ra lời nói.” Vương Oánh ở bên cạnh im lặng nói.

“A?” Lục Thiên Long bừng tỉnh, một bên buông cánh tay ra một bên nói: “Thật sự ngượng ngùng, kích động nên dùng sức lớn một chút.”

Trịnh Thiếu Phong một bên che cổ ho khan một bên hung hăng trừng mắt nhìn Lục Thiên Long.

Nếu không phải có Tô Lăng Nguyệt ở đây hắn không cần phải bảo trì phong độ, lập tức xông lên đánh một trận với tên hỗn đản này.

“Trịnh Thiếu Phong, ngươi hôm nay tới rốt cuộc là có chuyện gì?”

Xem bọn hắn ầm ĩ nửa ngày, Tô Lăng Nguyệt có chút thiếu kiên nhẫn.

Trịnh Thiếu Phong đang muốn mở miệng, Lục Thiên Long đứng ở bên cạnh dùng khẩu âm mà hai người có thể nghe nói: “Trịnh Thiếu, ngươi cần phải nghĩ kỹ, có lời nói một khi nói ra, phải cân nhắc đến hậu quả của nó.”

Trịnh Thiếu Phong biểu tình ngẩn ra.

Lục Thiên Long nói không sai, người nói cho hắn biết tin tức này, chỉ là nhất thời lỡ miệng, sau khi nói xong liền dặn đi dặn lại,chuyện này tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài, nếu không hậu quả không dám tưởng tượng.

Ngẫm lại cũng đúng, xảy ra vụ án giết người lớn như vậy, nếu truyền ra ngoài không biết sẽ sinh ra bao nhiêu hỗn loạn cùng khủng hoảng.

Nếu Tô Lăng Nguyệt không có việc gì, vậy không cần thiết phải nhiều miệng.

“Ha hả, kỳ thật cũng không có chuyện gì, chính là nghe nói tối hôm qua tại Nam Ngoại Hoàn đã xảy ra tai nạn xe cộ, bị thương chính là một cô gái, ta sáng sớm gọi điện thoại ngươi không nhận, ta không yên tâm, liền tới đây nhìn xem.” Trịnh Thiếu Phong nói qua loa để tìm cái lý do.

“Cám ơn quan tâm, nếu không có việc gì nói ngươi có thể đi rồi, chúng ta còn họp.” Tô Lăng Nguyệt gật gật đầu, mặc kệ nói như thế nào Trịnh Thiếu Phong đều là xuất phát từ ý tốt.

“Đúng rồi, còn có một việc! Ta vừa mới từ bên trong biết được tin tức, Vương Diệu Đông của tập đoàn Trường Hoành, cùng tập đoàn của Trương Lực, ngày hôm qua đã chính thức ký hợp đồng hạng mục đại lý xuất khẩu Đông Nam Á.” Trịnh Thiếu Phong nói.

Sắc mặt của Tô Lăng Nguyệt cùng Vương Oánh trầm xuống.

Trịnh Thiếu Phong là thiếu gia của tập đoàn Hải Long, tập đoàn Hải Long cũng tranh thủ cho cái hạng mục này, hắn nói tự nhiên sẽ không giả.

Nói như vậy, tối hôm qua Vương Diệu Đông tìm chính mình làm một cuộc hội đàm, cũng đã cùng Trương Lực ký hợp đồng!

Cái Vương Diệu Đông này, đều đã ký hợp đồng, buổi tối vì cái gì còn muốn cùng chính mình hội đàm, còn muốn làm nhục tập đoàn Phượng Hoàng?

Tô Lăng Nguyệt hung hăng nắm chặt nắm tay, cái tên hỗn đản Vương Diệu Đông này!

“Ta đã biết.” Khó khăn bình tĩnh trở lại, nàng gật đầu.

“Được rồi! Ta đi trước, không làm phiền các ngươi họp. Nếu có chuyện gì, có thể tùy thời gọi điện thoại cho ta.”

Trịnh Thiếu Phong đã quen với thái độ của Tô Lăng Nguyệt, cô ấy lãnh đạm hắn không để ý.

“Nếu không thì ta đi đưa tiễn Trịnh Thiếu, đi thật xa một chuyến, liền nước bọt đều nuốt xuống không được, ngươi nói đáng thương liền không đáng thương.”

Lục Thiên Long cười ha hả đứng lên.

Đã chạy tới chỗ của Trịnh Thiếu Phong khóe miệng đột nhiên vừa kéo, trong lòng thật lạnh thật lạnh.

“Ta cảm thấy hai người bọn họ có chuyện muốn gạt chúng ta!” Chờ hai người đi ra khỏi văn phòng, Tô Lăng Nguyệt nhìn chằm chằm bóng dáng bọn họ nói.

Vương Oánh gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý, “Ta cũng cảm thấy hai người này có chút không đúng!”

“Thật là làm người khác đau đầu! Hy vọng hắn đừng tạo thêm phiền toái cho ta.”

Tô Lăng Nguyệt suy nghĩ nửa ngày, cũng không có manh mối, xoa đầu có chút bất đắc dĩ.

……

Trịnh Thiếu Phong cùng Lục Thiên Long một trước một sau đi vào thang máy.

Nhìn bộ dáng Lục Thiên Long cà lơ phất phơ, Trịnh Thiếu Phong liền giận sôi máu, cái tên gia hỏa này, làm hắn nhiều lần làm trò mèo ở trước mặt của Tô Lăng Nguyệt.

“Trịnh Thiếu, đừng dùng ánh mắt này nhìn ta, muốn sinh khí cũng là ta sinh khí mới đúng! Tô Lăng Nguyệt là bạn gái của ta, nếu ngươi quan tâm nàng như vậy, ta sẽ ghen!”

Lục Thiên Long cười ha hả nhìn Trịnh Thiếu Phong, trêu chọc nói.

“Ngươi mới là giả, Lăng Nguyệt không có khả năng tìm người bạn trai như vậy!” Trịnh Thiếu Phong cắn răng nói.

“Ngươi mới là giả, cả nhà ngươi đều là giả! Ta là bạn trai của Tô Lăng Nguyệt có cái gì không có khả năng! Ngươi nhìn xem, dáng vẻ ta đường đường ngọc thụ lâm phong, anh tuấn tiêu sái phong lưu phóng khoáng, đừng nói là cô ấy, nếu ta là nữ nhân, ta đều sẽ yêu chính mình!”

Lục Thiên Long nhìn bóng mình phản quang trên vách tường trong thang máy, chỉnh sửa lại hạ bộ phía dưới, cười nói: “Có thể nấu cơm, làm ấm giường, có việc gì đều có thể thay nàng đỡ, mấu chốt là có công phu đặc biệt trên giường, nam nhân như vậy người nào không yêu?”

Trịnh Thiếu Phong im lặng, thật sự không biết trả lời với người này như thế nào.

“Tóm lại vô luận như thế nào, không theo đuổi được Lăng Nguyệt ta thề không bỏ qua!” Trịnh Thiếu Phong cắn răng nói.

Lục Thiên Long vui vẻ, đưa tay vỗ bờ vai của hắn, cười nói: “Rất có nghị lực! Ngươi có phải cảm thấy chỉ cần có cái cuốc tốt, không có góc tường nào đào không ngã?"

“Dù sao ta nhất định sẽ không từ bỏ Lăng Nguyệt!” Ánh mắt của Trịnh Thiếu Phong kiên định, nói: “Ngươi là bạn trai của Lăng Nguyệt thì như thế nào, có bản lĩnh thì ta và ngươi cạnh tranh công bằng!”

“Cạnh tranh công bằng? Ha ha!” Lục Thiên Long hết sức vui mừng, nói: “Tô Lăng Nguyệt vốn dĩ là của ta, ta dựa vào cái gì cùng ngươi cạnh tranh? Lại nói, ta ưu tú như vậy, ngươi lấy cái gì cùng ta cạnh tranh?”

“Ưu tú?” Mắt của Trịnh Thiếu Phong trợn trắng lên, liền chưa thấy qua người nào tự luyến đến như vậy.

“Tóm lại ta muốn cùng ngươi cạnh tranh công bằng, ngươi sợ liền rời khỏi! Người nhát gan không xứng làm bạn trai của Lăng Nguyệt!”

“Sợ? Trong từ điển của Lục Thiên Long ta từ trước đến nay liền không có từ sợ!” Lục Thiên Long vỗ ngực lớn tiếng nói.

“Nói như vậy, ngươi đáp ứng cùng ta cạnh tranh công bằng?” Trịnh Thiếu Phong vui mừng, luận diện mạo, luận thân thế, luận học thức, hắn tự xưng là tuyệt đối không thua tên gia hỏa này.

Lục Thiên Long làm ra bộ dạng trầm lặng, cân nhắc một chút nói: “Tạm thời không thể đồng ý, thế này ta đến xác định trước một chút, ngươi có tư cách cùng ta cạnh tranh công bằng hay không! Nếu là tùy tiện cùng cái nam nhân cạnh tranh, ta sẽ ứng phó với các ngươi, ta không cần phải làm chính sự nữa, ta thực rất bận!”

Trịnh Thiếu Phong khó thở trừng mắt, ngươi mỗi ngày chính là đi lung tung, làm chính sự cái rắm gì!

“Vậy ngươi nói, muốn xác định ta có tư cách như thế nào!” Trịnh Thiếu Phong hỏi.

Đang nói, thang máy xuống tới lầu một.

“Như thế nào xác định?” Đi ra thang máy, ánh mắt của Lục Thiên Long lướt qua mọi người ở trong đại sảnh, đôi mắt tức khắc sáng ngời.

“Trịnh Thiếu, đừng nói ta không cho ngươi cơ hội cạnh tranh! Nhìn thấy bên kia có một cô gái hay không? Chính là người mặc cái quần jean kia! Nếu ngươi dám vỗ mông cô ta, ta liền đáp ứng cùng ngươi cạnh tranh công bằng!”

“Cái gì? Không được!” Đôi mắt của Trịnh Thiếu Phong trừng lớn, trực tiếp cự tuyệt, hắn là người có uy tín có danh dự, như thế nào có thể làm cái loại sự tình này.

“Không được thì dẹp đi! Người nhát gan không xứng cùng ta cạnh tranh công bằng.” Lục Thiên Long nhún vai, xoay người đi trở về.

“Từ từ! Ngươi vừa rồi nói là thật? Chỉ cần ta vỗ mông cô ta, ngươi liền cùng ta cạnh tranh công bằng?” Trịnh Thiếu Phong cắn răng, hắn không thể bại bởi một tên tài xế.

Trước mặt mọi người, vỗ mông một cô gái, luận thân phận của hắn có chút không thích hợp.

Nhưng hắn không lo được nhiều như vậy, vỗ mông cô ta một cái, là có thể gần gũi Tô Lăng Nguyệt, làm cầm thú một lần như thế nào!

“Thật sự, thật sự cần thiết!” Lục Thiên Long nghiêm túc gật đầu.

“Được! Ngươi trừng lớn đôi mắt xem ta này!”

Trịnh Thiếu Phong đã quyết định, hắn sợ Lục Thiên Long đổi ý, xác nhận lúc sau lập tức cất bước hướng tới cô gái mà đi tới.

Trước quầy tiếp tân, cô gái đó mặc quần jean màu sáng bó sát người đang đón tiếp vị khách nữ kia, hai người đang nói chuyện.

“Xin hỏi có thể giúp gì cho ngài không?” Người tiếp tân kia lễ phép hỏi thăm.

“Ngươi tốt, ta muốn tìm Tô tổng các ngươi, ta là bằng hữu của cô ấy.”

“Được rồi, xin chờ một chút, ta cần thông báo một chút, xin hỏi quý danh của ngài?”

“A, họ Chu, ta gọi Chu Băng Băng.”