- Ê mậy hôm may con súc sinh đó ko vô thi hả mậy

- Trời đất ! Nó mà vô thi chỉ tỏi làm mất mặt bản thân thôi !

- Cũng đúng ! Nó mà thi thì chắc chỉ nộp mỗi tờ giấy trắng

- Hahahaha phải đó

Hạo Thiên chạy xe đạp tới cổng trường thì đã nghe nhiều lời nói ko tốt về mình rồi , nhưng việc này cũng đã xảy ra nhiều rồi nên Hạo Thiên cũng chả mấy quan tâm , việc Hạo Thiên để ý là khi mình bước vào trường bọn họ sẽ nói gì đây

- Ê ê ai thế kia ! Nhìn đẹp trai cực luôn kìa

- Mày nói đúng công nhận đẹp trai thật

- Má ơi chắc tao chết quá

- Anh gì ơi anh đẹp trai quá

- Anh có người yêu chưa

Từng lời từng lời khen ngợi của cái đám con gái hám trai làm mấy thằng con trai xung quanh đó rất tức giận , còn về phần Hạo Thiên khi nghe những lời đó thì chỉ biết lất đầu nhết mép thôi , nhưng mà Hạo Thiên lại ko biết rằng cái nhết mép đó của mình cũng đủ làm cái đám đó phải mất mấy lít máu

" Haizzz cái đám đó thật khiến mình phát tởm chết đi đc , mình phải mau mau thi xong rồi đi về ngay lập tức " ( Hạo Thiên )

Nghĩ rồi Hạo Thiên liền phóng như bay vào phòng thi kím chỗ rồi ngồi xuống bởi vậy ko thấy ánh mắt hình trái tim của các đứa con gái ở đây nhìn mình , ngồi đc 1 lúc thì cũng có giáo viên đi vào phát đề thi và các giám thị ngồi tứ phía canh trừng

" Trời ơi ! Bài này có phải dùng để thi ko vậy tại sao lại dễ tới vậy chứ ! Thôi kệ làm nhanh rồi về "

( Hạo Thiên )

Thế là Hạo Thiên cầm bút viết xẹt xẹt sau 15' mọi thứ đã xong hết mặc dù thời gian là 90' , rồi đem lên nộp cho giáo viên bước ra khỏi lớp trước con mắt khó tin của mọi người

" Bây giờ mình nên đi shopping 1 lát rồi sẵn tiện ghé qua siêu thị mua vài thứ để làm mấy món cho Kayen ăn mới đc hihi " ( Hạo Thiên )

Nghĩ là làm Hạo Thiên bèn dắt xe đạp chạy đến trung tâm mua sắm

" Nhớ lúc trước thường đi qua đây cứ nhìn mãi trung tâm mua sắm này ! Thật sự lúc đó mình thèm khát đc vào đây lắm ! Lúc đấy mình nghĩ bản thân sẽ ko bao giờ có thể vô đc đây nên cũng ko dám mộng tưởng , bây giờ thì có thể hiên ngang bước vào tự nhiên trong lòng lại dâng lên cảm giác gì đó thật khó tả " ( Hạo Thiên )

Hạo Thiên bước đi tới đâu đều là tâm điểm chú ý của các nhân viên và khách hàng trong trung tâm mua sắm , họ đều nhìn Hạo Thiên bằng ánh mắt hình trái tim nhưng Hạo Thiên lại chẳng thèm quan tâm , chỉ chú ý việc mua sắm của mình thôi

" Cái này...cái này...Và cả cái này nữa...thêm cái kia...cái kia luôn "

( Hạo Thiên )

- Chị ơi tính tiền ( Hạo Thiên )

- Ùm...em.......

" Haizzz đừng nói lại bị mình bắt mất hồn nữa rồi nhé ! Thật phiền phức quá mà ! " ( Hạo Thiên )

Sau khi mua xong những thứ cần thiết Hạo Thiên lên xe đạp chạy qua siêu thị

" Nên làm món gì nhỉ ? A đúng rồi hay ăn lẩu vậy " ( Hạo Thiên )

- Mực này...bạch tuộc...tôm nữa...cá hồi...cua luôn...vậy là đủ "

( Hạo Thiên )

- Tính tiền đi chị ( Hạo Thiên )

- À...ùm...

Thế là tất cả đã hoàn tất bây giờ Hạo Thiên đang thong thả vừa hát vừa chạy về nhà

- Tôi về rồi đây ! ( Hạo Thiên )

- Mừng cậu về ! Sao hả có phải họ thật ko nhận ra cậu luôn đúng ko

( Kayen )

- Còn phải hỏi sao ! Chỉ là sao ai cũng nhìn tôi bằng ánh mắt hình trái tim hết thế ! Thật khó chịu

( Hạo Thiên )

- Điều đó là tất nhiên rồi ! Cậu nhìn mình bây giờ đi ! Cậu đã trở thành 1 soái ca nam thần rồi ! Nên họ nhìn cậu thì là hiển nhiên xảy ra thôi ! ( Kayen )

- Ùm cũng phải ( Hạo Thiên )

- Mà cậu định làm lẩu à ( Kayen )

- Sao biết hay thế ! ( Hạo Thiên )

- Hihi đoán vậy ! ( Kayen )

- Đc rồi để tôi đi làm đồ ăn , còn cậu thì chỉ việc ăn là đc rồi ha

( Hạo Thiên )

- Hoàn toàn chính xác ( Kayen )

Hạo Thiên chỉ cười nhẹ rồi đem đồ ra bếp làm , còn Kayen thì ngồi ngắm nhìn hình ảnh đảm đan của ai đó mà tự nhiên thấy ấm áp trong lòng , sau khi xong họ ngồi lại với nhau vừa ăn vừa cười nói vui vẻ