Bắt tay với Lục Thượng Phong làm cho Hàn Yêu Hy cảm giác có 1 chút ấm áp ngay lòng bàn tay cô rút tay mình ra khỏi tay anh

- Khụ.. khụ..khụ- Cô lấy tay che miệng khó khăn ho từng tiếng

Cô bất giác lấy 2 tay ôm hai đôi vai mình lại nhè nhẹ run

- Cô có sao không - Giọng Lục Thượng Phong trầm ấm vang lên trong không trung

- Tôi từ nhỏ đã bị phong hàn di truyền từ mẹ có lúc phát tác không sao đâu - Hàn Yêu Hy nhỏ nhẹ đáp lại

- Phong hàn rất nguy hiểm tôi là bác sĩ giỏi về ngành đó tôi có thể chữa trị cho cô - Lục Thượng Phong vừa nói vừa cởi áo vest ngoài choàng lên đôi vai nhỏ của cô

- Aa Cảm ơn anh không cần đâu - Hàn Yêu Hy vội vã lấy tay định cởi xuống

- Cô cứ khoác không cần trả lại tôi đâu - Lục Thượng Phong mỉm cười với cô

Hàn Yêu Hy không biết nói gì chỉ xoay người ra ngắm phong cảnh ban đêm

- Đây là danh thiếp của tôi, nếu cô rảnh cô cứ đến bệnh viện tôi luôn ở đó -

Lục Thượng Phong rút từ túi ra 1 tấm danh thiếp đặt vào tay cô

- A vâng - Hàn Yêu Hy cất vào ví

Tề Ngạo Thần tìm kiếm xung quanh vẫn không thấy Hàn Yêu Hy đâu lại nhìn ra ban công thì thấy cô đang đứng với một người đàn ông nào đó

Sâu thẳm trong lòng anh lại dâng lên một cảm xúc kì lạ rất khó chịu anh không biết đó là gì nhưng anh không thích cô đứng với người đàn ông nào khác ngoài anh

Anh sải bước lớn đến gần ban công

- Ồ Lục thiếu gia cũng có hứng thú với người phụ nữ của tôi à - Tề Ngạo Thần bước đến cạnh cô khoác tay qua vai cô

- Chỉ là làm quen thôi Tề Tổng à đúng không Yêu Hy - Lục Thượng Phong không nhìn hắn ánh mắt chỉ có mình Hàn Yêu Hy

- Vâng đúng như vậy - Hàn Yêu Hy mỉm cười trả lời

" Yêu Hy? huh lại gọi nhau thân mật như vậy đấy " Tề Ngạo Thần suy nghĩ trong đầu

- A quên giới thiệu với Lục thiếu gia đây là vợ yêu của tôi - Tề Ngạo Thần vô thức nhấn mạnh chữ vợ yêu với Lục Thượng Phong

Lục Thượng Phong hơi ngạc nhiên có một chút thất vọng lại nhanh chóng quay lại dáng vẻ ban đầu

- Thật là ấn tượng chúc mừng Tề tổng - Lục Thượng Phong hướng hắn nói

- Không còn thời gian tôi phải đưa vợ yêu về đây tạm biệt - Tề Ngạo Thần bỏ lại câu đó liền lôi Hàn Yêu Hy đi

Hàn Yêu Hy chỉ cười mỉm với Lục Thượng Phong rồi nhanh chóng bị Tề Ngạo Thần xách đi

Cô gái này nhìn có vẻ bình thường nhưng sâu bên trong ánh mắt đó là một cái gì đó u buồn đượm sâu

Tề Ngạo Thần mạnh bạo quăng cô vào ghế phụ của xe

- Cô chạy lung tung còn đứng nói chuyện với thằng đó cô rảnh rỗi quá hả -

Hàn Yêu Hy hoảng hốt suy nghĩ đầu tiên hiện lên là anh ta ghen sao

Như đọc được ý nghĩ của Hàn Yêu Hy

- Cô đừng có mà tưởng bở cô như vậy làm mất mặt tôi lắm - Tề Ngạo Thần hét vào mặt cô

- Lần sau tôi không chạy lung tung nữa - Hàn Yêu Hy cúi đầu trả lời

Hết chương 10