- Nhìn cái gì mà nhìn ! hai con mắt muốn lọt ra ngoài rồi kìa….

- Lạ nhỉ ? Tui có nhìn cô đâu ?

- Thế ông nhìn cái gì ý ?

- Hề hề. It’s not your business.

- Thôi mà. Tôi kém tiếng anh được chưa. Nói đi mà….

- Tiếng anh kém thế tiếng “em” có kém ko ?

- Giờ có nói không ?

- Rồi rồi. Tui nhìn cái mụn trên mặt cô ý.

- Cái gì ??????

Thế là một người lôi từ trong giỏ xách ra cái gương rồi nhìn nhìn ngắm ngắm. Người còn lại thì cứ tủm tỉm cười. Một lúc sau.

- Này ! Tui nhìn rõ rồi nhé. Ko hề có cái mụn nào. Lừa tui thế ah ?

- Hehe. Ai bảo cô dễ dụ quá thế làm chi. Đâu phải do tui.

- Vậy rốt cuộc là ông nhìn gì ? Nói nhanh coi nào ?

- Tui nhìn cô đấy. Được chưa cô nương ?

- Tui cũng 2 mắt, 1 mũi, 1 miệng. Đâu có gì khác thường đâu mà ông lại nhìn.

- Ế. Nhưng cô có 1 cái lông mày ah. Hehehe.

- Tào lao mía lao. Ghét cái mặt……

- Hehe…...

Câu chuyện cứ thế. Hai đứa cứ tranh cái ỏm tỏi nhặng cả lên. Hóa ra ngày đầu tiên gặp mặt lại chuyển thành cuộc tranh cãi. Cuộc tranh cãi chỉ dừng lại khi nước được mang lên. Nó, luôn là một đen đá không đường. Còn cô gái kia, một bánh kem chanh dây. Nó hỏi :

- Ăn ké được hông ?

- Muỗng ai người đó xài ah nghen. Tui là tui ko có muốn bị sâu răng như ông đâu đấy.

- Ẹc. Tui bị hồi nào. Đừng có lấy cô ra áp dụng vào người khác nhá.

- Mệt quá. H muốn ăn không ? hay để tui ăn 1 mình.

- Ăn chứ hè hè. Có người cho ăn ko ăn uổng sao ?

Lấy chiếc muỗng café xắn 1 góc. Nó đưa lên miệng. Mặt nhăn lại híp cả hai con mắt vốn đã một mí của mình

- Ẹc. Chua thế.

- Không ăn thì thôi. Phiền phức….

- Ăn chứ. Hè hè.

Thế là cả 2 cứ thay nhau chép miệng. Nước bọt như tứa ra. Chua quá nhưng đứa nào cũng công nhận là bánh ngon. Rồi lại nhìn nhau cười. Lần đầu tiên nó đi café với con gái mà lại thoải mái vậy. Nó cũng vui vì từ nay biết được mặt mũi, tính cách của cô bạn chat như thế nào. Và nó cũng cảm nhận thấy, trong lòng nó đang có một sự rung động. Rung động trước vẻ đẹp đó và cả cá tính đó nữa…….

Hai đứa như cá gặp nước. Nói đủ thứ chuyện, nhưng nhắc đến nhiều nhất vẫn là chủ đề bình luận về người đang ngồi đối diện mình.

- Mãi đến hôm nay mới được diện kiến nhan sắc của G. Chà, đúng là có 2 má đồng tiền sâu thật nhỉ.

- Dzời ơi. Thế cô trước h thấy thằng ctrai nào có 2 má lúm sâu như tui chưa ? Ko có đừng ghen tị nhá….

- Ai bảo không ? Nhìn kĩ lại xem. 2 cái dàng hoàng đấy nhá.

- Ple`. Có như không thế mà cũng đòi khoe….

- Ông biết cgai’ chỉ cần trang điểm phớt cũng đẹp rồi ah ? Thế nên cái gì ít ít cũng đẹp. Đâu có sâu hoắm như ông ? Ôi. Sao tui lại xinh xắn thế này cơ chứ….

- Rùi rùi. Cô đẹp gái hơn tui dc chưa ?

- Đó là chuyện dĩ nhiên….

- Khi nào mà tui đẹp gái hơn cô khi đó cô mới nên nhìn lại mình ak. Hehe. Thách cô đẹp trai bằng tui

- Hừm. Khá lắm. Coi như lần này tui thua ông…...

- Còn phải nói. G muk.kakakakak

- Ơ thế hôm nay không đi chơi với người yêu ah ? Sao lại rảnh rỗi mà phá tui thế này ?

- ……………...

Sự im lặng của cô ấy như trả lời cho tất cả. Nó cũng lờ mờ nhận ra điều gì đó. Từ trước đến h, chưa bao h nó hỏi. Nụ cười luôn hiện diện trên môi nàng đã tắt. Thay vào đó là sự im lặng của cả hai bên