Lệ Dạ không bị giữ mấy ngày đã được ra, bởi vì hành vi giam giữ phi pháp của hắn không nghiêm trọng đến mức độ cấu thành tội danh, đầu tiên là người bị hại không bị thương, tiếp theo thời gian bị bắt cóc ngắn, hơn nữa Lệ Dạ và một người bị hại trong đó có quan hệ cha con huyết thống, cuối cùng các luật sư của hắn vận động một lần, hắn đã được thả ra ngoài.
Tuy cũng không chịu tội bao lớn, nhưng xác thật là lần đầu tiên Lệ Dạ gặp loại chuyện này, cả người thiếu chút nữa tức điên —— cũng không biết là bởi vì bị bắt giam mới tức giận, hay là vì mình nhận sai nam phụ thành nữ chủ mà tức giận, thế nhưng hắn phạm vào lỗi như vậy!
Đúng vậy, lúc cảnh sát đến, Thuần Vu Tức tỉnh lại, Lệ Dạ lúc này mới phát hiện nữ nhân xinh đẹp trước mắt cũng không phải Quách Nhung đã chỉnh dung, mà là nam nhân, còn là nam phụ hắn cảm thấy không đáng giá nhắc tới.
“Vì sao anh lại nhận là Quách Nhung! Nếu anh không nói anh là Quách Nhung, sao tôi có thể bắt anh về.”
Thuần Vu Tức nhìn Lệ Dạ một lời khó mà nói hết, cảm thấy người này khả năng đầu óc có bệnh, hắn không quá muốn nói chuyện với thiểu năng trí tuệ, nhưng vẫn bảo trì tu dưỡng của mình, nói cho hắn ta: “Dù là Quách Nhung, anh cũng không thể mạnh mẽ trói đi, hiểu chưa, loại hành vi này là phạm pháp.”
“Nghe nói anh là tổng tài Lệ thị, ý thức pháp luật đạm bạc như vậy, thực làm người ta hoài nghi công ty của anh có phải có chuyện trốn thuế lậu thuế gì không.”
Lệ Dạ: “Tôi không muốn nghe anh nói cái này, dù anh giấu hai mẹ con bọn họ đi cũng vô dụng, bọn họ chú định sẽ trở lại bên tôi.”
Thuần Vu Tức cảm thấy mình có vẻ hơi hiểu ra vì sao Quách Nhung một mình mang theo đứa bé sinh sống ở bên ngoài.
Đối với loại nam nhân nghe không hiểu tiếng người, giống như sống ở một thế giới khác này, Thuần Vu Tức không có thái độ tốt gì, nghe vậy lạnh mặt trực tiếp đi rồi. Chỉ cần Quách Nhung và Quách Tiền không muốn, hắn tuyệt sẽ không để nam nhân này miễn cưỡng bọn họ.
Lệ Dạ tuy rằng được thả ra, nhưng chuyện này mang đến ảnh hưởng còn xa chưa kết thúc.
Chuyện Lệ Dạ tổng tài Lệ thị vì giam cầm phi pháp mà bị bắt không biết bị ai thọc ra, trở thành tin tức nóng hổi, video hắn mang theo bảo tiêu mạnh mẽ lôi người lên xe truyền lan khắp nơi trên mạng —— video là hiệu trưởng của Quách Tiền lấy ra, cổng trường học bọn họ có lắp camera theo dõi. Còn chuyện phát video ra chính là chủ ý của Thuần Vu Tức.
Đại lão nữ trang tuy rằng là người tốt thiện lương, nhưng một khi chọc giận hắn, hậu quả cũng thực nghiêm trọng. Loại chuyện hâm nóng trên Internet này, dưới tay hắn có một bộ phận nhân viên hàng năm lăn lộn trên internet, cả đám đều xoa tay hầm hè, thề phải bội đen tường Lệ Dạ.
Đánh nhẽ việc này cũng không bốc nhanh như vậy, là weibo chính thức của Tập đoàn Ngụy Thị mở rộng chuyện này thêm một bước. Mọi người đều biết, sản nghiệp trò chơi của Ngụy thị là lớn nhất trong nước, hơn nữa bọn họ có danh tiếng, với lần này phe đối đầu gây ra gièm pha, bọn họ vui vẻ mà thêm một mồi lửa —— đúng thời điểm lại làm rút thăm trúng thưởng.
Người khác rút thăm trúng thưởng tặng đồ ăn vặt, trang sức, đồ trang điểm, nhiều nhất tặng di động, các sản phẩm điện tử, bọn họ thì tốt rồi, tặng nhà tặng xe. Mọi người nhìn nguyên nhân bọn họ rút thăm trúng thưởng hoành tráng, a, bởi vì đối thủ làm chuyện không ra gì đưa mình vào cục cảnh sát, hợp đồng lớn êm đẹp tặng cho bọn họ kí, vì tỏ vẻ cảm kích đối thủ, ngày Lệ Dạ được nộp tiền bảo lãnh đi ra, bọn họ làm rút thăm trúng thưởng này, an bài rõ ràng thanh danh của tổng tài Lệ Dạ trong quảng đại dân chúng.
Lệ Dạ sao có thể chịu đựng thanh danh mình thối thành như vậy, đi ra liền tại chỗ liên lạc cắt bỏ tin tức về mình. Nhưng mà việc này còn chưa xong, công ty lại có chuyện nữa.
Đầu tiên bởi vì hắn tự tiện bỏ bê công tác, làm cho bọn họ tổn thất một hợp đồng đặt hàng lớn và một đối tác vô cùng tốt, sau đó bởi vì hành vi của hắn tạo thành ảnh hưởng xấu càng lúc càng lớn, làm cho giá cổ phiếu công ty bọn họ bị giảm mạnh, công ty rốt cuộc không phải của mình hắn, ở trên tổng tài còn có một hội đồng quản trị, tuy rằng chủ tịch là cha Lệ Dạ, cũng không thể chịu nổi con trai làm bậy như vậy.
Hội đồng quản trị mở họp thương thảo biểu quyết xong, bãi miễn chức vị tổng tài của Lệ Dạ, hạ hắn xuống công ty con làm giám đốc. không giống Ngụy Tiêu tổng tài tập đoàn Ngụy Thị là chủ động chạy tới bộ phận trò chơi làm tổng giám đốc, Lệ Dạ hắn là bị ghẻ lạnh an bài vào vị trí.
Lệ Dạ không thể chịu đựng nhất chính là quyền lợi và địa vị thuộc về mình bị người ta cướp đi, ở rất nhiều thế giới, hắn đều là nam nhân tập hợp khí vận vào một thân, làm bất kì chuyện gì đều sẽ thành công, còn hiện giờ sụp đổ một lần lại một lần, làm hắn cơ hồ sắp tới mức điên cuồng.
hắn không thể thay đổi mình giống như hệ thống nói mà đi ép dạ cầu toàn, tính cách bá đạo không cho phép người khác ngỗ nghịch mình đã thâm nhập vào linh hồn, đi theo hắn qua vô số thế giới, quá nhiều khí vận thế giới làm hắn càng thêm tự đại, mà không gian chủ một sớm hỏng mất không thể làm hắn thay đổi, ngược lại bức cho tính cách hắn ngày càng táo bạo.
không thể tiếp tục như vậy. Lệ Dạ nghĩ, ta không thể làm gì nữ chính, chẳng lẽ còn không thể giết nam phụ vướng bận sao?
Tuy rằng có ý niệm này, đồng thời hắn nhịn không được nhớ tới thế giới trước, cảm giác được dưới háng lạnh đi.
không, chuyện đồng dạng sẽ không phát sinh lại, nữ chính này cũng không phải nữ chính thế giới trước. Hơn nữa lúc này nếu hắn muốn động thủ, sẽ lựa chọn phương thức càng kín đáo hơn, không để ai phát hiện ra hắn làm, hắn cũng sẽ không sơ ý giống thế giới trước. Trừ việc đối phó nam nhị xen vào việc người khác, hắn cũng nên nghĩ phương pháp khác đưa hai mẹ con về bên mình mới được.
Lần trước là hắn chưa điều tra rõ chi tiết đối phương, tùy tiện động thủ, mới có thể rơi vào kết cục như thế.
Nhận giáo huấn xong, Lệ Dạ cho người đi tra xét cẩn thận chi tiết về Thuần Vu Tức và Quách Nhung, Quách Tiền. Ảnh chụp và tư liệu tới tay, Lệ Dạ nhìn ảnh Quách Nhung mặt vô biểu tình.
Ở trong ấn tượng của hắn, nữ chính này là tiểu bạch thỏ nhu nhược, thực dễ dàng bị dọa, cũng coi như xứng với nhu nhược đáng yêu. Nhưng hiện tại trên ảnh chụp, dù chưa giáp mặt nói chuyện, hắn cũng biết đây tuyệt đối không phải nữ nhân nhu nhược kia. một đầu tóc vàng rơm còn chưa tính, xăm cánh tay là cái quỷ gì? Nữ nhân của hắn sao có thể trở nên chẳng ra gì như vậy, cả con của hắn cũng bị dạy hư.
Lệ Dạ sốt ruột lật xem tư liệu, phát hiện nàng làm bồi chơi ở trong trò chơi, cuộc sống lúc trước cũng không phải thực tốt. Nhìn đến chỗ này, hắn rốt cuộc cười. Thực may, nữ nhân này xem ra là kẻ yêu tiền, nếu như thế thì dễ nói rồi, hắn không thiếu nhất chính là tiền.
Quách Nhung nhận được một cuộc điện thoại, vốn dĩ nàng không định nghe, nhưng di động vang không ngừng, rất có ý tứ nàng không tiếp thì vẫn kêu mãi, nàng chỉ có thể không kiên nhẫn mà nhận cuộc gọi, “Chuyển phát nhanh đặt ở dưới lầu là được.”
Lệ Dạ: “Tôi không phải chuyển phát nhanh, tôi muốn nói chuyện làm ăn với cô, cô muốn rất nhiều tiền sao?”
Quách Nhung đôi mắt đang nhìn nhân vật trò chơi trên màn hình, nghe thế tức khắc hiểu ngay, vội vàng nói: “không làm đầu tư cũng không mua nhà, anh tìm lầm người.”
Sau đó treo. thật là, đầu năm nay làm đẩy mạnh tiêu thụ thật là đủ các thể loại, trăm phương nghìn kế quấy rầy người khác, không ai có thể quản sao.
Lệ Dạ: “……”
hắn nhìn chằm chằm điện thoại bị treo, nhẫn nại một chút lại gọi tới. Vì tránh cho lần này lại bị trực tiếp cắt, hắn mở miệng liền nói: “Tôi là Lệ Dạ, cha ruột của Quách Tiền.”
Quách Nhung: “A là anh a, anh ra khỏi cục cảnh sát rồi?”
Lệ Dạ cái trán dật dật, ngắt lời nàng: “Nghe đây, tôi có thể cho cô tiền.”
Quách Nhung: “anh chờ trước đã.”
Lệ Dạ không biết nàng muốn làm gì, chỉ nghe bên đối diện phát ra tiếng con chuột và bàn phím lộc cộc, đợi một hồi lâu không nghe thấy nàng nói chuyện, nhịn không được hỏi: “cô còn muốn tôi chờ bao lâu?”
Quách Nhung không kiên nhẫn: “Chờ tôi đánh xong trận này.”
thật vất vả chờ nàng đánh xong, Lệ Dạ lại nghe thấy tiếng ghế dựa bị đẩy ra sau, tiếp theo là tiếng người đi lại lạch cạch lạch cạch và tiếng đập cửa, điện thoại bên kia thực nhanh truyền đến thanh âm Quách Nhung và một người khác nói chuyện. Quách Nhung nói: “Lão bản, đồ thiểu năng trí tuệ mấy ngày hôm trước anh nói với tôi đã gọi điện thoại cho tôi. Làm sao bây giờ, anh thay tôi nghe đi, hắn còn nói sẽ cho tôi tiền đó, tôi sợ lát nữa hắn nói số lượng quá lớn, tôi không cầm giữ được liền đáp ứng. Vậy anh tới nói với hắn.”
Thanh âm Thuần Vu Tức cũng vang lên, hắn nói vào điện thoại, “Này, mời anh không cần gọi điện thoại tới nữa, vậy nhé.”
Điện thoại bị treo.
Lệ Dạ giơ tay lên quăng điện thoại. Sau đó hắn đen mặt đứng lên, nói với bí thư bên cạnh: “đi lấy cái di động mới cho tôi.”
hắn cầm di động mới, trực tiếp đến dưới lầu công ty Quách Nhung ôm cây đợi thỏ. Từ biểu hiện của Quách Nhung trong điện thoại mà nói, đây xác thật là nữ nhân thấp kém yêu tiền, chỉ cần có thể thỏa mãn nàng, khả năng là dễ hơn vẫn nghĩ, nhưng tiền đề là không có Thuần Vu Tức ở một bên quấy phá.
Đợi một lần là đợi đến buổi trưa, Lệ Dạ mấy lần sắp chờ không nổi, thiếu chút nữa phủi tay bỏ đi, nhưng cuối cùng vẫn cứ lựa chọn nhẫn nại. Rốt cuộc, hắn thấy Quách Nhung, không chỉ có Quách Nhung, còn có Quách Tiền đeo cặp sách. Hai mẹ con đi cùng một chỗ, bên cạnh cũng không có Thuần Vu Tức.
Lệ Dạ cho người khách khách khí khí mời các nàng vào một nhà hàng đối diện công ty Quách Nhung, hắn mặc tây trang ngồi ở phòng ngăn, nhìn thật ra soái khí bức người, nhưng Quách Tiền vừa đến liền rất khẩn trương che Quách Nhung ở phía sau.
“Mẹ cẩn thận, người này là kẻ phạm tội đáng sợ!”
Lệ Dạ nhìn con, nói với Quách Nhung: “Hôm nay tôi muốn nói chuyện tử tế với cô. Quách Nhung, trước đây tên là Quách Quỳnh, lúc trước nhân lúc tôi uống say, cô trở thành người phụ nữ của tôi, lại trộm sinh con tôi ra, mấy năm nay tôi không biết đến hai mẹ con, hiện đã biết thì tôi muốn đón hai người về nhà cùng chung sống.”
Quách Nhung thế mới biết hóa ra đời trước có con thế nào. Nhưng có chuyện nàng không rõ, “Tôi nói đại ca, cái gì mà nhân lúc anh uống say trở thành người phụ nữ của anh? Chẳng lẽ không phải anh uống say cưỡng gian người khác còn hợp lý hơn sao?”
Lệ Dạ: “Tôi không tới truy cứu chuyện trước kia với cô.” hắn nâng tay, sai bí thư phía sau lấy ra rất nhiều văn kiện.
“Đây là hợp đồng tôi định ra, chỉ cần cô nguyện ý mang theo con trở lại bên tôi, mỗi năm tôi sẽ cho cô năm ngàn vạn.”
Ánh mắt Quách Nhung nhìn hắn tức khắc không giống bình thường, đây chẳng lẽ chính là đồ ngốc nghếch lắm tiền?
“anh…… đầu óc không có vấn đề đi?”
Lệ Dạ tự tin cười, đẩy hợp đồng đến trước mặt nàng.
Quách Nhung: “Tôi xem không hiểu thứ này, nhưng tôi biết hợp đồng này là văn kiện không thể kí loạn, chờ tôi cầm về cho cha nuôi của con trai nhìn xem, thuận tiện tôi và con phải thảo luận một chút rồi mới trả lời.”
“Đúng rồi, tư liệu về gia đình, tình huống thân thể và tài sản của anh đều gửi cho tôi một bản, tôi trở về nghiên cứu một chút. hiện tại anh hẳn là không có vợ? Có con khác không ? Nếu anh xảy ra chuyện gì, có phải tài sản có thể toàn bộ thuộc về con tôi hay không? anh tính một chút nếu như vậy con tôi có thể được bao nhiêu tiền, tôi không giỏi tính toán, anh tính cho tôi trước đi.”
Quách Tiền: “Mẹ, con còn ở đây, mẹ nói những lời này có suy xét tâm tình của con sao?”
Quách Nhung: “Con muốn nói cái gì thì tự con nói đi, nhà chúng ta thực bình đẳng, mỗi người đều tự phát biểu ý kiến của mình có phải không.”
Quách Tiền nói với Lệ Dạ: “Chú thật sự rất có tiền sao? Chú có công ty game không? Ít nhất công ty game phải hơn của cha nuôi tôi, nếu không thì không bàn nữa.”
Quách Nhung: “Con chỉ nghĩ công ty game, công ty khác không được sao, Lệ thị bọn họ không làm công ty game, con chọn lựa mấy cái có thể kiếm tiền đi.”
Quách Tiền đầy mặt không vui: “Dù là công ty có thể kiếm tiền, không phải thứ con thích, con cũng không muốn thừa kế, con rất có nguyên tắc, mẹ coi con là những phú nhị đại không lý tưởng, không có gì theo đuổi sao.”
Quách Nhung: “Con có thể như vậy, chờ kiếm được tiền, lại đi đầu tư công ty game mới a, có đúng không?”
Hai mẹ con không coi ai ra gì bắt đầu phân chia tài sản của Lệ Dạ.
Lệ Dạ càng nghe càng nóng máu, hai mẹ con này quả nhiên tục khó dằn nổi, hắn cắt đối thoại của hai người, nói với Quách Nhung: “cô phải biết rõ ràng, tôi không chỉ muốn con, còn muốn cả cô.”
Quách Nhung ngạc nhiên, “Cái gì? Muốn tôi?” Còn tưởng rằng là án kiện về người thừa kế của hào môn, sao đột nhiên liền phát triển đến vấn đề tình cảm.
Lệ Dạ: “Đúng vậy, tôi muốn cô yêu tôi.”
Quách Nhung: “Ọe.” thật là khó chịu nổi, báo án. hiện tại nàng thật sự tin lão bản nói, ngốc bức này tuyệt đối là đầu óc có vấn đề.