- Con không cần – Tùng Linh vùng quằn đứng dậy không thèm ăn cơm nữa.

Nhỏ tức tối vì bị Tuấn Anh hại một cú quá đau thương như thế. Đúng là nhỏ muốn hại người, rồi trở thành hại mình rồi. Chơi khâm Tuấn Anh để hắn ta biết được nên giờ đây cuộc đời nhỏ phải sống trong giông bão đáng sợ như thế, thật là đau lòng quá đi mất.

Tùng Linh ngửa mặt lên trời than:

- Ông trời, mau cho thiên lôi xuống đây đánh chết cái tên khốn đó dùm con đi ạ.