" Cốc Cốc ''

Cô gõ cửa phòng Abi

- Vào đi

Cô đẩy cửa bước vào,anh đang ngồi gõ lạch cạch bàn phím máy tính

- Cafe anh yêu cầu đây . - Mie đặt tách cafe còn bốc hương thơm xuống bàn

- Cảm ơn nhé '' bấy bì '' ^^ - Anh cầm tách cafe lên nhâm nhi - À,chuyện sáng nay.....

- Ờmm....giờ tôi có việc phải đi,anh ở nhà nhé - Mie đánh trống lảng rồi bước nhanh ra khỏi phòng

Cô đóng sầm cửa phòng anh lại,thở " Phù " một tiếng dài.Cứ nhắc đến chuyện sáng nay,Mie lại thấy ngại...... 

Bác sĩ Hatro vừa thông báo bây giờ là lúc nên bắt đầu điều trị.Nói cô theo địa chỉ mà Hatro cho đến phòng khám riêng của anh ta.Trời mùa đông bắt đầu rơi tuyết,cô do dự không biết có thể đi không nữa.

 - À mà này,cô định đi đâu thế ? Tôi có thể đi cùng không ? - Abi mở cửa ra nói làm cô giật thót tim

- Anh dọa ma tôi đấy à? Giật cả mình.Anh chỉ cần biết rằng tôi ra ngoài có việc.Nếu tối tôi không về kịp anh cứ ra quán ăn tạm một hôm cũng được.Tôi đi đây - Mie bỏ đi

- Ừm... - Abi quay người vào phòng nói.Nhớ ra một chuyện,anh định gọi cô lại nhưng cô đi mất rồi

                                                      ********************

_Khoảng tiếng sau_

- Lẽ ra phải ở đây chứ nhỉ ? Sao không thấy đâu cả >

Nói là làm,cô rút điện thoại từ túi áo ra.Nhưng điện thoại hết sạch bin và sập nguồn từ bao giờ rồi

- Chết rồi.... - Cô hốt hoảng

Tuyết rơi càng lúc càng dày hơn,xung quanh lại không có đến một bóng người khiến cô sợ hãi

Không những thế,đôi giày cao gót ôm sát chân khiến chân Mie đau rát.Cô ngồi bệt xuống lề đường,xoa xoa gót chân

- Hicc,lạc rồi....làm sao bây giờ - Cô gục mặt xuống than vãn

Chợt một thứ gì đó rất ấm chạm vào má cô.Mùi cafe thơm ngon bay qua mũi cô.Mie ngẩng mặt lên,thấy Abi đang chìa cốc cafe ra cho cô mỉm cười.

- Tuyết rơi dày rồi đấy,vào đây che ô với tôi này - Anh nói

Mie nhận lấy cốc cafe từ anh rồi đứng vào ô cùng

- Bị lạc hả ?

- Ừ....m.....- Cô ấp úng

- Tôi biết ngay mà.Bảo cho tôi đi cùng thì không nghe.Cô có thuộc đường ở đây đâu mà ra ngoài một mình như thế

- Thì tôi......

- Ngốc thật ! - Abi gõ nhẹ vào đầu cô - Giờ muốn đi đâu ? Tôi dẫn đi.

- Thì đi theo địa chỉ này này - Cô chìa tờ giấy ra

- Ừm.Đi theo tôi - Anh kéo tay cô đi 

                                 

                                   * Văn phòng khám của bác sĩ Hatro * 

 

- Đến rồi kìa - Abi chỉ về phía căn nhà to đùng màu vàng nhạt 

- Ờ .... Anh về trước đi,cảm ơn nhé ^^  - Nó vẫy chào rồi đi vào trong ngôi nhà ấy

- Cô không sợ bị lạc nữa à ? - Anh hét lên

- Đừng lo,tôi nhớ đường rồi 

- Ừm.Mà Mie đến đây làm gì nhỉ ? Cô ấy bị bệnh sao ? - Abi lẩm bẩm rồi cũng mặc kệ,đi về trước.

 __________________________________________________________________

 

- Tôi đã tìm hiểu kĩ về bệnh tình của cô,theo dự đoán của tôi thì chỉ cần 5 tháng sẽ có thể xong.Thời gian cũng hơi dài,cô có muốn tiếp tục không - Hatro khoanh tay nói

- Dù bao lâu tôi cũng sẽ không từ bỏ đâu ! - Cô cương quyết

- Vậy được.Giờ nói tôi nghe một số câu hỏi này...

( Đoạn này hơi vô duyên nên mình sẽ không viết nữa để tránh việc bị cho là truyện không hợp với lứa tuổi các bạn )