\(9\)

"Anh làm chồng cái kiểu gì vậy? Anh không quan tâm đến sức khỏe của vợ mình một chút nào hay sao?"

"Bác sĩ, cô ấy sao rồi?"

Long Thiên Hạo nhíu chặt mày, đôi tay run run cầm lấy tay vị bác sĩ kia.

Bác sĩ thở dài, ngao ngán lắc đầu:

"Anh không biết thai nhi trong bụng cửa cô ấy đã chết lưu hơn một tháng rồi không? Sao anh không chịu khuyên bảo cô ấy bỏ đứa bé đi."

Hắn hoàn toàn sững sờ, mắt trợn to nhìn bác sĩ:

"Bác sĩ nói sao? Thai chết lưu? Cô ấy mới mang thai hơn một tháng thôi mà."

Bác sĩ đầy giận dữ:

"Thế anh có phải chồng cô ấy không vậy? Đứa bé trong bụng cô ấy đã hơn ba tháng. Nhưng cô ấy không biết bảo vệ bản thân, để đứa bé chết lưu trong bụng. Chúng tôi đã khuyên cô ấy bỏ đứa bé đi nhưng cô ấy nhất quyết không chịu."

Hắn không tin vào mắt mình, người như bị ai đó kéo về phía sau.

Không thể nào.

Sơ Hạ và hắn mới ở bên nhau hơn hai tháng, làm sao đứa trẻ lại có thể được ba tháng?

Không phải.

Bác sĩ đang lừa hắn.

Chắc chắn bác sĩ đang lừa hắn.

"Bây giờ anh cần cho cô ấy làm phẫu thuật gấp, không thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng."

Y tá đưa đến trước mặt hắn, bảo hắn ký tên vào đó.

Tay hắn run run ký lên tờ giấy.

Sau khi bác sĩ bước vào trong, hắn vẫn còn bàng hoàng, cả người vô lực ngồi xuống ghế.

Hắn vẫn chưa thể tin được những gì mình nghe thấy.

Mang thai hơn ba tháng, tức là, đứa trẻ không phải là con của hắn.

Vậy đó là con của ai?

Hắn không tin Sơ Hạ có thể là loại phụ nữ lẳng lơ như vậy.

Trong mắt hắn, Sơ Hạ ngoan hiền, dịu dàng, luôn biết quan tâm đến người khác, là người phụ nữ biết giữ mình.

Sao lại có thể làm ra cái chuyện tày trời như thế này?

Hắn thò tay vào túi, móc điện thoại ra gọi cho trợ lý:

"Cậu mau chóng điều tra mấy năm nay Sơ Hạ làm gì? Ở đâu? Có quan hệ với những ai? Trong vòng một giờ tôi muốn thấy kết quả."

Đầu dây bên kia nhận được lệnh, lập tức bắt tay vào công việc.

Một giờ sau, kết quả được gửi vào email của hắn.

Nhưng sự thật làm hắn không khỏi sợ hãi.

Năm năm trước, khi Sơ Hạ bỏ đi, là cùng với một người đàn ông. Hai bọn họ đã có ý định bỏ trốn từ lâu rồi, nhưng mãi khi lễ cưới đến gần bọn họ mới có dịp ra tay.

Người đàn ông mà cô ta đi theo vốn dĩ là công tử phong lưu, ăn chơi chác tán, xung quanh không biết bao nhiêu là phụ nữ.

Bọn họ chung sống năm năm, nhưng không có kết hôn.

Vào hai tháng trước, được tin gia đình hắn ta phá sản, cô ta sợ khổ nên bỏ chạy về nước.

Khi đó, cô ta đang mang thai.

Vậy, cha của đứa nhỏ chính là người đàn ông trong hình kia.

Cô ta là đang bắt hắn phải đổ vỏ?

Đường đường là một tổng tài, lại ngang nhiên bị một người phụ nữ dắt mũi.

Lúc này, ký ức hắn bắt đầu tràn về.

Năm năm trước, trước ngày cưới, cô ta đã có ý định bỏ trốn, lúc này hắn hoài nghi, việc hắn và Hàn Gia Tuệ bị bỏ thuốc rồi lên giường cùng nhau có phải là do cô ta sắp đặt hay không?

Lòng hắn bỗng dâng lên cảm giác sợ hãi.

Nếu đó là sự thật, hắn phải đối mặt với Gia Tuệ ra sao đây?

Đối mặt với đứa trẻ mới ra đi kia thế nào?

Hắn thật sự không dám nghĩ đến nữa.

Càng nghĩ, hắn càng lo sợ, sợ những điều đó là thật. Vậy hắn chính là gây ra tội lớn rồi.

Nỗi sợ bao phủ hoàn toàn tâm trí hắn.

Tay hắn siết chặt tạo thành nắm đấm.

Lúc này, đèn phòng phẫu thuật cũng đã tắt.

Bác sĩ bước ra, đưa tay tháo khẩu trang xuống:

"Phẫu thuật rất thành công. Một lát nữa cô ấy sẽ tỉnh, anh có thể vào thăm cô ấy rồi."

Hắn ta gật đầu đáp lại bác sĩ.

Sau khi bác sĩ đi, hắn đưa tay mở cửa, bước vào căn phòng cô ta đang nằm.

Thấy hắn, cô ta cố tình tỏ ra đau khổ:

"Hạo, xin lỗi. Là em không tốt, không thể bảo vệ con."

Cô ta cúi mặt, cố gắng gặng ra những giọt nước mắt giả tạo kia.

Hắn không cảm xúc nhìn cô ta, lạnh băng lên tiếng:

"Bây giờ, cô có thể nói cho tôi biết, cha đứa trẻ trong bụng cô là ai chưa? Hơn nữa, năm năm trước, lý do thật sự cô bỏ đi là gì? Hôm nay tôi muốn biết toàn bộ sự thật."

\#còn

Tên truyện: Nợ Tình.