Geordie Cameron khiếp sợ.Hắn nên đi về nhà và bỏ mặc vợ hắn, Maisie, với những kế hoạch của cô ta.Nếu cô ta có trở lại Scotland, cô ta sẽ phát hiện thấy một vụ li dị đang chờ cô ta, hay một cái xà lìm.

Ngủ ở nhà trọ, cô ta đã nói vậy?Hắn muốn cô ta ngủ ở nhà trọ bởi vào buổi sáng họ có thể đồng ý là mang đứa bé về nhà và không bao giờ làm bất cứ điều gì ngu ngốc như vậy nữa.Điều đó chỉ đem đến kết quả là cho phép hắn quên Maisie đi.Nhưng hắn đã thức dậy trong một căn phòng trống và một bức thư được viết nghệch ngoạch rằng đứa trẻ đã trốn thoát.

Well, tốt cho cô ta, đó là điều đầu tiên hắn nghĩ đến, mặc dù hắn không thể tưởng tưởng được làm thế nào mà cô bé làm được chuyện đó sau khi Maisie đã trói cô bé vào giường, nhưng hắn hi vọng rằng chuyện này đã kết thúc.

Hắn xếp quần áo vào túi, thấy rằng người đánh xe của hắn và cỗ xe ngựa đang chờ để khởi hành, và hỏi chủ quán trọ vợ hắn đâu.Người đàn ông không nhìn thấy cô ta, nhưng với một chuyện nghe được, kể rằng có vài người đã đến tìm một chiếc xe ngựa cũ đã bị đánh cắp.Và đó là khi nỗi sợ quay trở lại.Hắn sợ vợ hắn lại đang đi tìm đứa trẻ, và nếu cô ta tìm thấy cô bé, cô ta sẽ tiếp tục kế hoạch tống tiền của mình.Sau đó Anthony Malory sẽ tìm ra Geordie và giết chết hắn.Hắn không thể hình dung ra kết quả nào khác- trừ khi hắn có thể tìm thấy Maisie trước.

Hắn đã mượn một cái yên ngựa cho một trong những con ngựa của hắn, nghĩ rằng hắn có thể đuổi theo Maisie nhanh hơn nhiều theo cách này.Ra khỏi Northampton làm hắn chậm một chút, khi mà quán trọ họ ở nằm ở phía Bắc con đường ra khỏi thị trấn.Nhưng thành phố không lớn như nó có thể đã vậy sau khi một ngọn lửa đã phá hủy hầu hết nó năm 1675, và những con đường thực sự trải rộng trong khi chờ xây dựng lại.

Hướng Nam là hướng duy nhất mà hắn có thể nghĩ đến để đi.Đứa bé sẽ đi theo hướng đó để quay trở về nhà ở London.Hi vọng rằng cô bé không khởi hành xuống con đường này.Maisie sẽ tìm thấy cô bé quá dễ dàng theo cách đó.Nhưng cô bé có thể đi bằng ngựa nếu cô bé đủ thông minh để hỏi vài người.Đó là chuyến đi tuyệt vời, đặc biệt là trong buổi sáng khi các đồ dùng được mang đến các khu chợ.Cô bé có lẽ đã ở nhà rồi.Hắn có thể hi vọng…

Đó là Maisie, hắn đã tìm thấy và sẽ kéo về nhà.Không hắn không thể mang con gái Roslynn về nhà nếu hắn tình cờ tìm thấy cô bé thay vào đó.Nhưng hắn thà không đến bất cứ đâu gần những người nhà Malory còn hơn.Và có nhiều người đi du lịch trên đường.Hắn không hỏi tất cả họ, nhưng vài lần hắn đã dừng lại để giữ hướng về phía Nam.Có vẻ như,Maisie là một mối phiền toái , phù hợp với một nông dân.

Nhưng việc tìm kiếm này đang chậm dần lại.Hắn đã đi qua vài con đường về những hướng khác. Hắn đang bắt đầu tự hỏi hắn vẫn còn đang đi đúng đường hay không.Con đường này một con đường khác để đến London đúng không?Hắn không thể nhớ dù hắn đã ở một thời gian tại Anh.Và không còn ai để hỏi nửa giờ sau nữa.Nhưng sau đó hắn nhìn thấy một cỗ xe ngựa khác hướng về phía hắn và phi ngựa nhanh về phía nó.

Người lái xe của Anthony Malory đã được nói là không được dừng lại bởi bất cứ ai cả và anh ta đã khó chịu đôi lần, để giữ cho chiếc xe đi chậm.Nhưng người lữ khách mới này đã khăng khăng và cưỡi ngựa sát bên cỗ xe ngựa một lúc để hỏi,”Anh có nhìn thấy một người phụ nữ Scotland không?Cô ta đang lái một cỗ xe ngựa, tôi đoán là vậy, trừ khi cô ta đã trộm một con ngựa,”và sau đó trong một tiếng la lên khi cỗ xe ngựa vẫn lăn bánh,”Anh chỉ cần nói không thôi mà, anh bạn!”

Anthony kéo mạnh rèm cửa sang một bên, ngờ ngợ nhận ra giọng nói đó.Anh chỉ bắt được mái tóc màu đỏ carốt khi người thỉnh cầu tiếp tục đi xuống con đường.Điều đó đủ khiến cho anh nện xuống sàn nhà để cho người lái xe dừng lại.Geordie Cameron liệu có quan hệ với kẻ đã bắt con gái anh đi không?Có phải cùng một người đàn ông đó đã bực tức để trộm tài sản Roslynn khỏi cô ấy 6 năm trước không?Trùng hợp chăng?Chết tiệt đi không phải vậy.

Anh nhảy ra khỏi cỗ xe ngựa trước khi nó hoàn toàn dừng lại.Geordie vẫn ở đủ gần để Anthony không buồn túm lấy con ngựa của mình đằng sau cỗ xe.Anh đơn giản chỉ đuổi theo sau hắn và cũng gần như tiến đến gần hắn.Nhưng Geordie đã nghe thấy vài điều khiến hắn phải ngoái nhìn lại.Và nhìn thấy một người đàn ông mà hắn hi vọng không bao giờ phải gặp nữa đang hướng về phía hắn…

Geordie thét lên, thúc mạnh vào con ngựa, và lao nhanh vào trong rừng cây dọc theo con đường.Căm phẫn vì có thể chụp lấy hắn trong vài inch, Anthony quay trở lại cỗ xe của mình.

Jeremy đã ở bên ngoài cỗ xe lúc đó và ngay lập tức đưa cho Anthony dây cương con ngựa của anh, chứng kiến cuộc đuổi bắt.Anh chỉ hỏi,”Hắn là ai vậy?”

“Một kẻ đáng chết,”Anthony nói khi anh leo nên con ngựa và quay trở lại để săn đuổi.”Hắn chỉ chưa biết điều đó thôi,”Anh thêm vào trước khi anh biến mất vào trong khu rừng.

Con ngựa của anh là một con ngựa thuần chủng.Geordie đang cưỡi một con ngựa kéo xe.Không mất quá lâu để đuổi kịp hắn ta, kéo mạnh hắn khỏi con ngựa của hắn, và ném hắn xuống đất.

Anthony đi ngựa chậm chầm lại, giờ anh đã có người đàn ông của mình.Geordie nhìn chằm chằm vào anh khinh hãi, trong khi cố gắng để trốn về phía sau.

“Chờ đã!”Geordie kêu lên.”Anh phải nghe tôi nói đã!Đó không phải là tôi!”

Đó là một sai lầm, bởi vì nó đã khẳng định sự có tội.Anthony nghiêng qua để kéo gương mặt của Geordie lên với nắm đấm của mình.

“Och, chúa ơi, Không phải lại là răng của tôi chứ.Chờ đã!”

Geordie che gương mặt hắn bằng cả 2 tay.Anthony đá 2 bên người hắn.Cánh tay của hắn rơi xuống với một tiếng rên rỉ.Anh không thường đá một người đàn ông khi hắn đã ngã xuống, nhưng sâu khốn thiết này không xứng với luật lệ của những quý ông.

Anthony ngồi xuống trên một đầu gối để chộp lấy một nắm tóc đỏ trước khi anh hỏi,”Con bé ở đâu?”

“Tôi không biết.Tôi thề đấy!”

Nắm đấm của anh nện vào mặt Geordie lần thứ 2.”Trả lời sai rồi Cameron.”

”Mũi tôi!”Geordie thét lên khi hắn cố gắng để ngăn dòng máu chảy ra từ đó.”Anh lại làm gãy nó rồi!”

“Ngươi có nghĩ là ngươi đi khỏi đây được không ?”Anthony hỏi.Giọng của anh bình tĩnh, ngay khi đó anh thêm vào,”Tao sẽ cần một cái xẻnh lúc này để tao làm xong việc với mày.”

“Anh có thể hỏi cô bé!Cô bé sẽ nói với anh là không phải tôi!”

“Hỏi ai?”

“Con gái anh- không, không dừng đánh tôi nữa!Đó là vợ tôi, người đã bắt cô bé đi.Cô ta đưa tôi xuống đây để thăm dì cô ta, cô ta nói vậy.Sau đó cô ta đã biến mất cả ngày và mang con gái anh quay trở lại.Cô ta đã nói ý định của mình và tôi đã nói với cô ta là không được.Cô bé biết tôi không phải là một phần của chuyện này.”

“Vậy thì con bé đâu?”

“Tôi không biết ai đã giúp cô bé ra khỏi phòng sáng nay, nhưng cô bé đã trốn thoát khỏi cô ta !Tôi ở đây để tìm cô ta, tôi tìm vợ tôi để chắc chắn rằng cô ta không tìm thấy cô bé lần nữa. ‘

“Và điều gì đã khiến vợ người có ý tưởng này ? “

Geordie tái nhợt đi.