Kỳ tròn xoe mắt nhìn Nam.

*Nam nói thương mình, thật không? Cậu không đùa chứ?*

Hai người im lặng, hồi lâu sau, Kỳ nói:

“Thôi về đi, ngày mai có tiết kiểm tra đó”

“Không cần học,tôi đọc cho cậu chép”

“Được không?”

Nam xoay người vịn vai Kỳ, cậu cười tươi, nhìn Kỳ nói:

“Thiếu gia như tôi mà mỗi việc đọc bài cho cậu chép mà còn không làm được thì sau này tương lai cậu làm sao tôi nuôi được?”

“Ơ ai... ai cưới cậu mà nuôi chứ”

Mặt Kỳ đỏ ửng lên, không dám nhìn thẳng vào Nam.

Nam ghé sát tai Kỳ, khẽ nói:

“Trước sau gì cậu cũng sẽ là của tôi thôi.” - Nam nháy mắt

Chết rồi chết rồi, cậu làm gì vậy, tim cô sắp nhảy ra ngoài rồi nè. Xác định đêm nay coi thức trắng đêm rồi = =

“Ai...Ai... nói chứ... tôi không lấy chồng sớm đâu mà... của cậu...”

Nam bỏ tay vào hai túi quần, đứng thẳng người nhìn Kỳ:

“Vậy cho hỏi, Hàn tiểu thư định bao lâu thì lên xe hoa?”

“Đến khi nào tiểu thư ta đây lấy được bằng TOEIC thì lúc đó tiểu thư sẽ lấy chồng” - Kỳ cười tươi ra vẻ chị chủ ^^

Nam cười rồi xòe tay ra nhìn Kỳ, nói:

“Hàn tiểu thư, đưa tay đây, tôi đưa cô về học bài, tương lai của tôi phải phụ thuộc vào cái bằng đấy”

Đặt tay mình lên tay người mình thương thì cảm giác hạnh phúc đến tột cùng. Hai người họ cười giòn tan, tay trong tay đi lấy xe và trở về nhà.

Kỳ như chợt nhớ ra chuyện gì đó vội hỏi Nam:

“Lúc sáng tôi nghe cậu nói với Quân, Nhi là chiều nay đi ăn với họ mà, sao lại...”

Kỳ chưa kịp nói hết thì Nam đã trả lời:

“Em quan trọng hơn họ”

Kỳ im lặng mỉm cười.

Về đến nhà. Chuẩn bị lên giường thì điện thoại Kỳ rung lên báo nhận một tin nhắn:

*Ngủ sớm, không cần học bài, tương lai của cậu cứ để tôi lo*

Kỳ mỉm cười trong hạnh phúc.

***

Sáng hôm sau, Nam đến đón Kỳ đi học. Hai người họ tay trong đến trường. Phiến Nhã trông thấy liền tức giận, cô tìm mọi cách chia rẽ Kỳ và Nam, cô tìm đến Bình Nghi - cũng một trong những hoa khôi của trường, Phiến Nhã kể tất tần tật điểm tốt về Nam, tạo cơ hội cho Bình Nghi gặp được Nam. Bình Nghi là cô gái xinh đẹp nhưng lại rất hay bắt cá hai tay, vì thế các nam sinh chỉ để nhìn để ngắm chứ không ai dám chạm vào. Hoàng Nam qua lời kể của Phiến Nhã đã làm cho Bình Nghi say nắng. Bình Nghi hằng ngày sang lớp Phiến Nhã để nhìn ngắm Nam và cả nói chuyện làm quen nữa. Nam thì ngược lại, Nam không quan tâm đến Bình Nghi, một chút cũng không.

Nhã và Nghi thay nhau rủ Nam đi ăn, học nhóm,... nhưng đều thất bại.

***

“Chào cả lớp, trường ta vừa nhận một nam sinh, trò này học khá giỏi nên thầy cử vào lớp chúng ta. Các em đồng ý chứ?” - Thầy hiệu trưởng nói với lớp Kỳ

“Dạ”

“Chào các bạn, mình tên Trương Vĩnh, mong các bạn giúp đỡ” - Nam sinh vừa chuyển đến gửi lời chào đến cả lớp

“Vì bạn này có thành tích học tập khá giỏi nên thầy sẽ cho bạn ngồi phía trên Tường Quân và Khả Nhi” - Giáo viên chủ nhiệm nói với lớp và chỉ tay hướng về Nhi và Quân, thầy nói tiếp: “Nhi, Quân hai em học khá nhưng cũng còn vài môn điểm chỉ 8, xem mà học hỏi Vĩnh nghe chưa”

“Dạ, em biết rồi thầy” - Cả Nhi và Quân mặt bí xị đồng thanh nói

Sơ lược về Trương Vĩnh, cậu cũng khá giả, gia đình cậu có cả tập đoàn bên Úc, cũng khá điển trai. Lước ngang qua Kỳ, cậu lại có chút cảm giác gì đó.

Thời gian trôi qua khá nhanh, đã được hơn hai tháng kể từ khi Vĩnh chuyển đến. Cậu vẫn luôn giữ cảm giác lạ với Kỳ dù rằng cậu biết rõ Nam và Kỳ là một đôi.

Hôm nay, ở thành phố tổ chức cuộc thi văn nghệ giữa các trường. Qua vòng sơ tuyển, trường Minh Đan đã chọn ra ba đội đại diện cho ba khối thi đấu để giành vị trí tham gia ở Cấp thành phố. Và đội giành được vị trí tham gia Cấp Thành phố là đội của khối 12, đại diện là ba chàng trai nổi trội nhất, đó là Hoàng Nam, Tường Quân và Trương Vĩnh. Ba chàng trai hoàn hảo ở tất cả lĩnh vực từ học tập, gia thế, ca hát, và nhan sắc.