Những vị khách lúc này như được tặng cho một gáo nước dọi thẳng vào mặt dật tắt hoàn toàn ngọn lửa yếu ớt đáng thương của Mai Ngữ Linh che mắt mà cảm động... Đã và đang định đến cầu tình cho cô ta... Mai Ngữ Linh như ý thức được mình sắp bị lật tẩy mà Hàn Ngân Hy bên kia vẫn chưa tiến binh... Không cam lòng dù cô ta có bị thất thế thì cô cũng phải mất hết thể diện...

_Hàn Ngân Hy... Tôi biết cô ghét tôi nhưng không cần phải giở trò như thế... Chuyện này ngay cả cô cũng không có lợi.. vì sao phải làm như thế? Mọi chuyện trở nên xấu ra như vậy... Mà cô còn giữ vẻ mặt đó sao? Tiểu Hy, em có thể không sao nhưng ba, chỉ và cả gia đình thì sao? Em cảm thấy mình làm đúng chưa?

Những câu nói tình nghĩa 'thấm đợm' của Mai Ngữ Linh đã khiến một ít cảm đọng... Cộng thêm chuyện là mọi người đã quên Hàn Ngân Hy –cô gái góp phần làm nên mớ hỗn độn này... Mà nãy giờ vẫn không một câu giải thích như đã nhận lỗi... Một số người theo câu lời nói của Mai Ngữ Linh bắt đầu chỉa mũi nhọn về Hàn Ngân Hy..

_Nếu chuyện không có lợi... Vậy cần gì tôi phải làm, như cô đã nói tôi không nhận được gì từ vụ này... Ngay cả sự đồng tình cũng sắp về số không. Vậy tôi có nên cân nhắc lại.. biết đâu chủ mưu có thể là một kẻ nào đó bị nét mặt ngây thơ lãng mạn của cô cướp mất trái tim người họ yêu nên ngắm vào cô để trả thù mà tôi lại là người vô tình góp phần làm câu chuyện thêm sinh động, một cái kết mà cả hai ta đều bị xếp cùng một loại... Cô nên xem lại bản thân đã dụ tình hết bao nhiêu nam nhân rồi, Mai đại tiểu thư... Chứ theo tôi thì trước mắt đã không dưới năm, không biết bên ngoài thì sao?

_Cô...hức hức..

_Ấy chà... Bây giờ mà thể rặn ra nước mắt.. tôi nể cô thật.. Thay vì ở đó mà khóc nhân tạo thì cô nên vắt óc ra tìm cách chứng minh mọi chuyện là sai để bản thân cô là đúng đi

Xung quanh bây giờ mọi người chỉ đứng xem kịch... Vì mỗi lần họ cảm thấy chán khi cứ phải chỉ mũi nhọn của dư luận về người này rồi lại sang người kia.. nên đứng xem là tiện lợi khỏi mất lòng nhất... Lưu Ly cũng bắt đầu bị khí... Nguyệt, cậu được lắm cậu nghĩ làm sao với bản lĩnh của lão nương mà bị cô ả đó giành mất nam nhân... Độc Cô Nhi tức là cười trước cảnh hại người mà phải kéo theo bạn của Hàn Ngân Hy xem ra sao này cô phải cân nhắc khi mỗi lần kéo tiểu Hy vào trò vui của cô... Ngay lúc này màn hình chiếu tưởng chừng đã tắt lại một lần nữa hiện lên...

_Làm cho tốt vào... tôi không muốn chuyện này bị lộ ra... Tôi sẽ cung cấp hàng rào nhà Đường gia..

_Cô yên tâm đi chúng tôi sẽ giữ bí mật

_Hừ tốt nhất là như vậy...

Khi cuộc trò chuyện đó kết thúc, một vài bức ảnh xuất hiện ai nấy cũng đều hít khí lạnh khung cảnh đáng sợ đến mức chỉ còn nghe tiếng thở nặng nề không thông của mọi người... Khuôn mặt Mai Ngữ Linh trắng bệch như không còn huyết lưu thông.. miệng lắp bắp nói không nên lời chỉ biết rằng ả tiêu rồi... Hàn Ngân Hy bất ngờ khi nhìn thấy thứ đó, cô không ngờ một kẻ não tưởng chừng phẳng như cô ta mà lại có lá gan làm chuyện lớn dàn dựng vụ nổ súng hôm ấy, ngay cả hệ thống laze bảo mật mà cô ta cũng giám khai báo... Hừ vậy từ đầu Hàn Ngân Hy bị phát đạn đó bắn trúng không phải tình cờ mà là bị ám toán... Đường Đằng Minh nheo mắt nguy hiểm nhìn Mai Ngữ Linh.. không ngờ ngay cả anh mà cô ta cũng dám tính kế nếu hôm ấy tiểu Hy không bất ngờ xông ra thì có lẽ bây giờ anh và cả cô đã bị bọn chúng bắn chết...

Chát... Bị Đường Đằng Minh tát một cú trời gián Mai Ngữ Linh như một các xác không hồn chỉ biết ngồi sụp xuồng sàn nhà lạnh giá nhìn người khác kinh tởm “Minh... Caca”_Uổng công bấy lâu nay tôi tin tưởng cô như thế? Cái gì cũng nói, cũng đối tốt với cô... Không ngờ cô lại kẻ như vậy vì tham vọng.. cô hoàn toàn bị nó nuốt chửng... Từ hôm nay tôi tuyên bố sẽ chấm dứt hợp tác với Mai gia... Sau này đừng để tôi nhìn thấy cô

_Không... Không.. anh biết em yêu nhất mà.. anh biết sẽ không ám toán anh mà...

_Vậy thứ đó là giả sao? Vậy bọn sát thủ vào bằng cách nào? Nếu khôn hồn có gián điệp khai báo cho chúng..

_Đúng vậy là giả... Rõ ràng mục tiêu của em là Hàn Ngân Hy, là ả tiện nhân đó chứ không phải anh, không phải....

Do quá cố gắng biện minh Mai Ngữ Linh buột miệng thừa nhận việc mưu sát Hàn Ngân Hy.... Làm mọi người nhận ra bấy lâu nay mình bị cô gái này dắt mũi mà vẫn tin ác quỷ là thiên thần... Vẫn một mực khẳng định cô ta là bạch liên trong sáng, gương mặt của thế gian đáng sợ thật...

_Chát... Mai Ngữ Linh từ trước đến giờ tôi chưa từng hại cô vì sao hết lần này đến lần khác đều dồn tôi vào con đường chết... Không phải cô đã có tất cả sao mọi thứ, mọi thứ của tôi đều bị cô cướp cả rồi sao... Không lẽ bấy nhiêu nam nhân đó không thỏa mãn dục vọng của cô? Tiền tài của bọn họ không đáp ứng được nỗi tham vọng của cô...

_Hừ... Với cái thứ không cha không mẹ ăn xin lê lết khắp mọi con hẻm như mày... Có cái gì đáng giá mà tại sao ai cũng đứng về phía mày chứ... Tao không tin đồ bẩn thỉu như mày có cái gì đáng giá hơn tao.. nếu không phải con điếm đó quyến rũ ba tao thì giờ đây mày nghĩ mày có ngày hôm nay sao... Không phải ta hơn mày sao? Haha chỉ cần tao xuất hiện, đáng thương một chút, yểu điệu một tí thì bọn họ đều quay lưng với mày... Haha thậm chí xém giết chết mày... Lúc đó tao ước gì bọn họ mạnh tay thêm một chút tiễn mày đi luôn cho tao nhờ... Mày xem chẳng phải tao thắng sao? Cứ tùy tiện rơi vài giọt nước mắt là mày phải trả giá bằng máu... Haha kẻ thắng vẫn là tao... Là Mai Ngữ Linh này... Còn mày...

_Chát... Cô quên rồi sao... Nước mắt cũng là huyết đó... Tôi rơi máu trực tiếp còn nhiễm chất còn cô đổ máu đã được lọc qua nhiều công đoạn để có được một màu trắng tinh khiết, vậy cô nghĩ ai lỗ hơn ai... Hại người khác nhưng thực ra bản thân cũng thiệt hại không ít... Cô xem cô bây giờ chẳng phải cô giống tôi của trước lắm sao? Cô nghĩ mình thắng sao? Tình yêu bọn hắn giành cho cô cũng như cô vậy mỏng manh yếu đuối rất dễ bị phá vỡ... Và bây giờ chúng đã nát

_Haha hức hức... Tao không ngờ có cái ngày tao lại thua dưới kẻ như mày... Haha khổ sở che giấu nhiều năm lại bị vạch trần trong tình huống như vậy... Nhưng không, tao không thể thua như thế...

Mai Ngữ Linh cầm chiếc nĩa trên bàn liều mạng lao đến với ý định đâm vào người Hàn Ngân Hy bên cạnh “.. Có chết tao cũng phải kéo mày theo cùng... Ah đi trước tao đi“... Cô thừa đoán được khi con chó đã hết đường lui, nó không tiếc kéo theo người khác chết trước nó... Xoay người né nhưng không mai vẫn bị xướt trúng cánh tay do phần chân váy bị Mai Ngữ Linh dẫm phải... Hừ cô thề lần sao không chuyện váy dài phủ lên sàn... Giang nan bắt lấy bàn tay đang điên cuồng muốn đâm cô, Hàn Ngân Hy trở tay... Cái nĩa ấy quay ngược lại... Phập... Một dòng đỏ tươi từ trên vai Mai Ngữ Linh len lỏi xuống váy dạ hội... Thấm đỏ chiếc váy màu trắng tinh khiết của cô ta.... Một giây, hai giây... Cô ta cảm giác đau đó bắt đầu xâm lấn vào cơ thể, theo quán tính cô ta cầm tay rút cây nĩa ra, máu bắt đầu tuông trào nhưng không lấn át được sự điên loạn muốn giết người của ả.. một lần nữa lao đến

_Sao mày dám... Đi chết đi

Đùng... Viên đạn không chút lưu tình nhắm thẳng vào động mạch ở cổ tay cô tay mà xuyên vào... Xoang... Chiếc nĩa rơi xuống Mai Ngữ Linh cũng ngã theo, trên sàn lưu lại đầy máu. Mai Ngữ Linh nằm trên vũng máu của bản thân cả người bắt đầu co giật, máu từ cổ tay không ngừng tuông ra, cô tay lấy hết lực dùng tay còn lại che đậy vết thương rồi bất tỉnh... Người bắn phát đó không ai khác là Lưu Ly... Hừ trước mặt cô mà dám cả gan làm người của cô bị thương đáng chết... Độc Cô Nhi hâm mộ nhìn không chớp mắt, không ngờ Lưu Ly bắn súng giỏi như thế sao này cô phải theo học mới được... Phát súng đó của Lưu Ly kịp thời ngăn được kẻ đang định bóp cò... Tần Phong chậm một bước chỉ đành cất súng lại túi áo... Bị kẻ khác cướp mất vai diễn rồi... Vệ Thành Vũ hoàn hồn nhanh chóng đi đến dò xét vết thương của Hàn Ngân Hy tiếp bước hắn là Bắc Thiên Chiến... Lam Triệt cùng Đường Đằng Minh lẫn Độc Cô Hạo Kỳ cũng đi đến tạo cảnh tượng các chàng hoàng tử xuất thần đang vây quanh nàng công chúa lạnh giá... Khiến các cô gái hâm mộ lẫn ghen ghét nhìn vào bọn họ... Phùng Minh Ý đầy hận ý nhìn Hàn Ngân Hy xem ra tao phải ra tay rồi... Mày không được sống yên đâu..

________