Khi bốn người trong tổ tiếp ứng tới nơi. Một mùi tanh lờm lợm thoáng vờn qua mũi khiến họ không khỏi buồn nôn. Ánh đèn từ chiếc camera chuyên dụng đội trên đầu một đặc vụ chiếu lên ba cái tử thi khiến dạ dày bốn người như thắt lại.

Nhìn hình ảnh 3 tử thi được truyền trực tiếp từ camera của đội tiếp ứng, Gregoire không khỏi bàng hoàng. Rít một hơi lạnh, Gregoire gập chiếc laptop lại, quay sang Lý ra lệnh "- Lập tức trở về Sứ quán, xử lí bí mật. Chúng ta cần chờ lệnh cấp trên "

Khi chiếc xe của Gregoire rời khỏi khách sạn Melia, hòa vào dòng người đông đúc trên đường Yên Phụ thì ở dưới sảnh, Vũ cau mày nghe cô lễ tân thông báo quý ngài Gregoire cùng trợ lí Lý vừa mới rời đi chưa lâu. Gật đầu nhã nhặn cám ơn cô lễ tân, Vũ rời sảnh rồi vẫy một chiếc xe ôm gần đó.

Hắn không về nhà. Vũ ngồi xe ôm sang tới Gia Lâm rồi chui lên một chiếc taxi đi thẳng về Chí Linh.

Hắn biết đối phương là một thế lực lớn. Chỉ cần sờ khẩu Desert Eagle hắn đang giắt sau lưng cũng có thể lờ mờ đoán được. Ở Việt Nam không phải không có băng đảng giang hồ xài súng. Nhưng Việt Nam giữ được sự ổn định gần như tuyệt đối chính bởi khả năng kiểm soát vũ khí của chính quyền là cực tốt. Giang hồ xài hàng nóng ở Việt Nam hầu hết chỉ là mấy khẩu súng săn bắn đạn hoa cải, trong những tay cộm cán giang hồ cũng chỉ có một vài khẩu K54 hàng lậu. Loại súng hoành tráng như khẩu Desert Eagle này thì có nằm mơ cũng chớ mong sờ vào. Bọn chúng mang được khẩu súng này vào Việt Nam lại còn hùng hổ mang ra xài hiển nhiên phải là một thế lực lớn đến mức chính hắn cũng không đoán ra được.

Taxi vòng vèo qua đoạn đường vắng tanh rồi trả Vũ xuống trước cửa một xưởng sản xuất thép hình loại nhỏ.

Tay tài xế nghi hoặc nhìn Vũ, trong bụng đánh lô tô. Gã đọc rất nhiều bài báo viết về nạn giết hại tài xế taxi. Mấy tên mặt thư sinh đeo kính mà ngồi im lìm thế này dễ chừng lại chính là sát thủ máu lạnh còn đáng sợ hơn cả bọn côn đồ trấn lột xin tiền.

Vũ nhổm người, quờ tay ra sau lưng. Tay tài xế giật thót mình, bàn tay rịn đầy mồ hôi lạnh, nhìn trân trân qua kính chiếu hậu.

Vũ dường như cũng biết tay tài xế không được tự nhiên. Hắn ngẩng đầu nhìn thẳng vào cặp mắt lo lắng của tay tài xế trên gương chiếu hậu đoạn rút ví ra, hào phóng trả luôn cho tay tài xế một tờ 500 ngàn mới tinh "- Còn thừa biếu anh hút thuốc. Cám ơn nhé "

Tay tài xế cảm ơn rối rít, còn nán lại chiếu đèn pha giúp hắn mở cửa rồi mới lùi xe trở ra đường cái.

Vũ khóa cửa xưởng thép. Hắn gạt cầu dao nhà kho, căn phòng sáng rực soi rõ một không gian kì dị.

Nhà kho xưởng thép này rộng gần 500 mét vuông, hai bên đặt hai trụ sứ lõi thép lớn cao gần 4 mét. Hai trụ sứ này kết nối vụng về với một mớ động cơ, cuộn thép để hỗn độn ở 4 góc nhà. Chính giữa nhà kho là một dàn giáo kì dị với những mũi nhọn chĩa lung tung tạo thành một không gian như cái lồng có đường kính 2 mét. Những mũi thép nhọn hoắt, sáng bóng chĩa vào lồng như một con quái thú bằng sắt thép đang giương nanh múa vuốt sẵn sàng xé xác rồi nuốt sống con mồi trong lồng.

Vũ vừa cởi quần áo vừa ngắm khẩu Desert Eagle và 2 băng đạn đặt trên cái bàn gỗ trước mặt.

Hắn không có nhiều kình nghiệm nhưng không phải một kẻ thiếu hiểu biết. Nhìn khẩu súng lấy được từ 3 kẻ theo dõi, hắn biết đối phương sẽ không dừng lại ở đây.

3 gã tối nay chỉ là một phần nhỏ của thế lực đang dòm ngó hắn. Và lấy được thứ đó chắc hẳn không phải mục đích cuối cùng. Họ muốn có hắn.

So với thế lực cỡ đó, hắn hoàn toàn không có chỗ dựa.

Khi Vũ bước vào chiếc lồng hắn đã hoàn toàn khỏa thân. Chiếc giàn giáo kì dị rung lên bần bật như thể con quái vật sắt thép đã ngửi thấy mùi huyết tế. Những cái móng vuốt thép ánh lên trong tiếng gầm rú tràn ngập căn nhà kho.

Khi nghi thức Độ Kiếp bắt đầu, Những bóng đèn trong căn nhà kho sáng chói lên trước khi vụt tắt để thay thế bằng thứ ánh sáng lạnh lẽo phát ra từ những móng vuốt thép của con quái vật.

Vũ rú lên đau đớn. Tiếng gào của hắn chìm trong âm thanh gầm rú của những cỗ máy quái đản. Cả căn phòng rung lên dưới những tiếng gầm gừ thỏa mãn của con quái vật thép...

...

Casta ngồi trong phòng chỉ huy. Trước mặt cô là chồng hồ sơ mà Lý thu thập được. Mọi thông tin về Vũ đều đặt ở đây. Từ việc Vũ trúng xổ số độc đắc 3 năm về trước cho tới việc hắn phải nhập viện Trâu Quỳ vì có biểu hiện tâm thần phân liệt nhẹ. Hoặc những biểu hiện bất thường của Vũ từng được ghi nhận như hắn từng bị sét đánh dẫn đến hôn mê 3 ngày hay như hắn từng theo mẹ đi học một lớp Thiền 1 tháng tại thiền viện Trúc Lâm...

Casta giận dữ chất vấn Lý: "- Hắn ta đâu? Đã 2 ngày trôi qua mà không có tung tích gì của hắn rồi "

Lý khổ sở nói : "- Đây là Việt Nam chứ không phải Mĩ thưa sếp, Người ta không dùng thẻ tài khoản để thanh toán, không có camera an ninh ở những nơi công cộng. Hệ thống mạng thông tin cực kì rời rạc. Thậm chí những người tận mắt nhìn thấy tai nạn cũng không muốn làm nhân chứng vì sợ rắc rối. Việc tìm kiếm ở Việt Nam không khó nhưng cực kì mất thời gian. Hôm qua chúng tôi đã tìm đến một nhà xưởng cũ do Vũ từng mua lại. Hắn đã ở đó nhưng khi chúng tôi đến nơi thì nó đã bị tháo dỡ gần như hoàn toàn rồi. "

Casta nhíu mày "- Hắn tháo dỡ nhà xưởng vì mục đích gì? có lẽ đó chính là bí mật mà hắn muốn dấu.Hãy giữ nguyên hiện trạng, thu hồi toàn bộ những vật liệu đó. nếu có thể thì hãy tái tạo lại nhà xưởng đó cho tôi."

Lý lại nhún vai "- Rất tiếc thưa sếp, những người thu mua phế liệu ở Việt Nam chủ yếu là hộ cá thể nhỏ lẻ, sử dụng các phương tiện thô sơ. Vũ mở cửa cho không các vật liệu trong đó nên có rất nhiều người đã tới lấy đi. Đa số đã bị chặt nhỏ, tháo rời để thồ bằng xe đạp. Một số thậm chí đã bị nấu chảy để đúc khối.Chúng tôi đã cố gắng tìm hiểu

trong những thứ có thể thu hồi lại. Hầu hết là cuộn điện, biến áp và các dàn giáo thép. Tiếc là số tài liệu thu hồi không đủ để tái tạo lại nhà xưởng.

" Hôm nay chị gái của Vũ đã nhắn một tin nhắn cho Vũ mang nội dung " Cuối tuần mẹ lên, vào chơi với cháu ". Tuy nhiên hiện nay Vũ đang tắt điện thoại, Nếu hắn sử dụng số điện thoại cũ, chúng tôi sẽ phát hiện được "

Ngắt liên lạc với Lý, Casta liếc qua đống hồ sơ tiểu sử của Vũ. Casta không đọc những tài liệu đó. Cô không phải thám tử để có thể tìm ra manh mối từ những thông tin kiểu đó. Hơn nữa, có một cách dễ dàng và tiếp cận sâu hơn đối với những nghi vấn của cô. Đó là đọc lại những gì Vũ đã viết trong mấy năm gần đây.

Vũ viết khá nhiều, hắn lại chủ yếu dùng một bút danh và luôn điền đầy đủ thông tin mỗi khi đăng kí tài khoản truy cập các diễn đàn, blog... nên rất dễ để Joshua tìm lại những bài viết đó và dịch ngược ra tiếng Anh.

Thông qua những mẩu truyện, kí mà Vũ đã viết, nhất là bộ truyện có tên Niệm Giới - bộ truyện đã đề cập tới khối lập phương có những con số 2-37-684-3352, dường như hắn đã tìm được khối lập phương sau khi lọt vào một thế giới kì lạ.

Nếu quả thực như vậy thì bí mật của hắn hẳn chính là cái nhà xưởng kia. Tiếc là bây giờ cách duy nhất để tìm ra bí mật là tìm được Vũ.