NIỆM BỒ CÔNG ANH

Tác giả
Tình trạng
Hoàn thành
Nguồn
chimcanhcut1a.wordpress.com
Lượt xem
235
Đánh giá
Kình Long Đảo thệ liệt chi nhị
Thể loại: Ngôn Tình, cổ trang, võ hiệp, hài hước…
Rating: 15+
Truyện hoàn toàn là truyện Việt Nam chứ không phải Trung Quốc


Lần đầu tiên gặp mặt, nàng là sinh vật mềm mại dễ thương tròn tròn trắng muốt nhìn là muốn ôm.
Ôm vào lòng rồi lại không muốn buông ra.
Đôi mắt to tròn ươn ướt say sưa nhìn hắn không biết là đang nghĩ gì?
…….
.

“Ngự ca ca, sau này đại ca sẽ không bắt nạt ta nữa chứ?” nàng uỷ khuất đáng yêu vô hạn nhìn hắn.


“Sau này Ngự ca ca sẽ bảo vệ Băng Nhi, không ai giám khi dễ Băng Nhi nữa…” Hắn trừu mếm nhìn nàng nhỏ nhắn như tiểu bạch thỏ sung sướng cười trong lòng.


“Ngự ca ca tốt nhất, Băng  Nhi thích Ngự ca ca…”

“Ta cũng thích Băng Nhi “ Hắn sủng nịnh nhìn nàng cười gượng gạo.
Đã rất lâu hắn không cười, nhất thời không biết cười ra sao.


“Ngự ca ca cười thật đẹp, Băng Nhi quyết định phải gả cho một nam nhân đẹp hơn đại ca.
Ngự ca ca cười tuyệt đẹp….
.
đẹp gấp trăm lần đại ca” bản tay nhỏ nhắn ngây thơ đưa lên xoa mặt hắn.
Bờ môi anh đào còn đượm mùi đường hồ lô tự nhiên như làn nước chạm vào môi hắn bên ngoài, đồng thơi cũng thật sâu chạm vào hắn tâm.
Băng lãnh tiểu thiếu chủ không lẽ tu vi chưa đủ, chỉ mới một tiểu oa nhi năm tuổi lại khiến hắn xao động.
Sau này hắn biết làm sao?
……………

“Không Ngự ca ca đừng đi, Băng Nhi muốn theo Ngự ca ca….
” nàng vừa khóc, vừa nháo đòi đi theo hắn.


“Băng Nhi ngoan, Ngự ca ca phải đi có việc, sau này sẽ quay lại với Băng Nhi”

“Băng Nhi không muốn Ngự ca ca đi.
Nếu Ngự ca ca đi Ngự ca ca nhớ Băng Nhi thì biết làm sao” Nàng thút thít dương ánh mắt to tròn đẫm nước lên nhìn hắn.
Khiến hắn thật đau.


“Băng Nhi ngoan, nghe Ngự ca ca nói.
Khi nào nhớ ta hãy tìm một bông bồ công anh đã kết hạt, thổi bay theo gió chúng sẽ thay Băng Nhi đến bên Ngự ca ca”

“Thật không?”

“Thật, vì ở thảo nguyên nơi Ngự ca ca ở là quê hương của bồ công anh.
Hạt bồ công anh sẽ theo gió về đến thảo nguyên thay Băng Nhi ở bên Ngự ca ca.

……………………….


“Băng Nhi sao muội lại ở đây?”

“Băng Nhi muốn theo Ngự ca ca đến quê hương của bồ công anh.
Ta muốn ở bên cạnh Ngự ca ca không cần nhờ đến hạt bồ công anh theo gió nữa.
” khuynh thành nhan sắc còn đôi ba phần trẻ thơ, ánh mắt như lưu thuỷ vẫn to tròn và ướt át như năm năm trước kiên định nhìn hắn.


“Nhưng bá phụ và bá mẫu sẽ lo lắng”

“Ngự  ca ca ghét Băng Nhi rồi sao?”

“Không ta….
ta vẫn rất thích Băng Nhi” ôm nàng vào lòng, hắn thở dài.
Hắn vô phương phản kháng sự đáng yêu của nàng, trước nàng bản thân hắn hoàn toàn biến mất chỉ còn như hạt bồ công anh mặc gió cuốn bay….
.

………………………….


“Cha nương Băng Nhi không muốn trở về….
Ngự ca ca giúp  Băng Nhi với” Nàng cầu cứu nhìn hắn.
Hắn biết phải làm sao, hắn cũng không muốn xa nàng nhưng nếu còn tiếp tục để nàng bên cạnh hắn sẽ phạm tội mất.
Hắn còn muốn đợi  nàng lớn một chút, trái non ăn sẽ mất ngon.


“Băng Nhi ngoan, cố đợi thêm một thời gian nữa Ngự ca ca sẽ đến đón muội.
Lúc đó sẽ không ai bắt chúng ta phải xa nhau nữa”

“là khi nào?”

“Khi hoa tuyết rơi lần thứ mười sáu trong đời nàng rơi ta sẽ đến”

“Ngự ca ca bảo trọng….
Băng Nhi sẽ thuờng xuyên thổi hạt bồ công anh đến bên huynh.
Huynh phải mau đến đón muội nếu không Kình Long Đảo bồ công anh sẽ tuyệt chủng đấy” nàng nước mắt lưng tròn nhoài người ra khỏi xe ngựa đang đi xa dần luyến tiếc ……

Băng Nhi ta nói khi hoa tuyết rơi lần thứ mười sáu trong đời nàng, ta sẽ đến đón nàng về lại thảo nguyên.
Chứ không nói sẽ không gặp nàng trong chừng ấy năm, nàng vẫn thật ngây thơ sao ta nỡ để nàng một mình cho tên nam nhân nào có cơ hội chứ.
Công lao ta chăm bón sao có thể để kẻ khác cướp không…
…………….
.

…….
.


“Đoan Mộc Huyền Ngự ngươi mà đụng đến muội muội của ta, dù là nghĩa huynh ta cũng giết….


“Ngươi đủ khả năng sao?”

“Huynh nghĩ võ công ta kém huynh ….
?”

“Không mà là muội muội của ngươi, sẽ xử ngươi trước khi ngươi chạm đến ta….


“Huynh…huynh là đồ yêu quái thành tinh, yêu nghiệt dùng mĩ nam kế mê hoặc muội muội của ta….
.
ta không phục…không phục………”