Bên trong căn phòng màu cafe sữa với những giá sách đồ sợ, Hiểu Minh quấn chiếc khăn tắm ngang thân dưới ngồi vào bàn làm việc.

Anh ung dung nghiền ngẫm cuốn sách Y học trên tay.

Mặc dù vẫn đang trong kỳ nghỉ hè nhưng anh vẫn không quên việc đọc sách.

Có lẽ nếu không làm bạn với sách thì anh chẳng còn biết tìm ai cả.

Là do anh thích một mình hay anh ép buộc mình phải như thế.

Thỉnh thoảng trong đầu anh lóe lên ý tưởng hay ho liền gõ vài dòng tâm trạng lên trang mạng cá nhân.

Nhưng chả ai biết đó là anh.

"Ách xì".

Trận mưa gió đã khiến Hiểu Minh bị cảm rồi sao? Cả buổi tối anh hắt hơi không dưới hai mươi lần khiến đầu mũi ửng đỏ.

Trùng hợp làm sao khi bên căn phòng đối diện có một người con gái thầm rủa tên anh mỗi khi cô ấy đau đớn khổ cực loay hoay di chuyển.

Đến cả khi đi tắm cô cũng không quên rủa tên của hách dịch đại nhân.

Ánh mắt sắc lạnh đang lướt nhẹ trên trang sách thì dừng lại.

Khóe miệng cong lên ẩn ý cười nhàn nhạt.

Dường như anh nghĩ ra một điều thú vị liền vớ lấy chiếc điện thoại mở trang facebook của mình lên.

Anh lấy tên tài khoản là Sói Xám với hình đại diện là một chú chó Husky đáng yêu.

Đúng là một sự nhầm lẫn đến dễ thương.

Đây là facebook bí mật mà anh không muốn các fan hâm mộ biết được.

Trong khung tìm kiếm, anh gõ liền tay bốn chữ.

Là một cái tên mà anh đã nhanh chóng ghi nhớ khi liếc nhìn danh sách võ sinh mới.

Vài giây sau, hiện ra một loạt nhân vật với cái tên Nguyễn Hoàng Thiên Kim.

Anh nhìn một lượt rồi chọn vào nhân vật có hình đại diện là một cô gái xinh đẹp với chiếc váy màu đen, chính là chiếc váy Thiên Kim đã mặc khi ngủ cùng anh.

Anh vẫn nhớ như in trong tâm trí.

Trang facebook của Thiên Kim đăng rất ít hình ảnh nhưng status (dòng tâm trạng) thì ngập tràn.

Cho thấy cô là một người con gái rất hay bộc lộ cảm xúc cho người khác biết.

Anh chợt dừng mắt lại trên một dòng tâm trạng, đôi môi cong lên tỏ ra thú vị.

Lạy Chúa, con chưa dám xin Ngài đón lên Thiên Đàng ngay lúc này.

Nhưng xin đừng để khi con mở mắt ra đã gặp phải quỷ dữ.

Con xin bỏ bia rượu từ bây giờ.

Amen.’ Thiên Kim đã đăng bài viết vào 10:00 am.

Hai mắt anh trợn to.

Gương mặt điển trai này mà cô lại ví như quỷ dữ khiến anh có phần tự ái.

Anh ngẫm nghĩ một lúc rồi nhấn vào nút like (thích dòng status).

Ngay sau đó anh liền thêm bạn với Facebook của Thiên Kim.

Và chọn chế độ nhận thông báo (ngay khi đối phương đăng hình hoặc status thì sẽ có thông báo đến cho bạn).

Không đầy năm giây sau điện thoại của Hiểu Minh rung lên thông báo: Nguyễn Hoàng Thiên Kim đã chấp nhận lời mời kết bạn của bạn.

Vậy là cô cũng đang online.

Hoàng Tử đang chăm chú đọc nốt quyển sách Y học.

Điện thoại loại rung lên ì ạch một hồi.

Anh liếc nhìn.

Dường như có thông báo từ Facebook.

Anh vội vớ lấy điện thoại như đang chờ đợi một điều gì đó.

Lần này nếu như không phải đang đọc sách mà là đang uống nước thì chắc chắn anh sẽ chết vì sặc cười.

Tôi sẽ mua một đôi giầy sắt, dẫm nát chân anh.

Nguyễn Hoàng Thiên Kim đang cảm thấy đau đớn.

Anh lại tiếp tục nhấn nút Like lần thứ hai rồi quay trở lại với công việc đang làm dở dang.

********

Khung cửa sổ trò chuyện nhóm hiện lên kèm với âm thanh đột ngột khiến Thiên Kim giật bắn người.

[ Bảo An ] : "Cung hỉ, cung hỉ.

Thiên Kim nhà ta sắp trở thành người nổi tiếng rồi." Kèm theo ba gương mặt cười nhe răng.

[ Bảo Anh ] : "Cậu với anh người mẫu đẹp trai sao rồi.

Tò mò quá đi à!!!" Mặt biểu cảm mong đợi.

[ Thiên Kim ] : "Là hiểu nhầm cả.

Các cậu còn nhớ hôm tớ đãi tiệc mừng đậu Đại học không.

Hôm đó tớ say quá.

Phòng hắn lại quên khóa cửa.

Sáng dậy thì tớ đã thấy gương mặt hách dịch đó.

Huhu." Một chuỗi dài những gương mặt dở khóc dở cười.

[ Bảo An ] : "Cậu may mắn thiệt.

Được ngủ cùng với thần tượng là ước mơ của biết bao người."

[ Bảo Anh ] : "Người may mắn là anh Hiểu Minh mới đúng.

Thiên Kim nhà ta cũng đường đường là một đại mỹ nữ.

Dù gì cũng phải bắt anh ấy chịu trách nhiệm."

[ Bảo An ] : "Trai chưa vợ, gái chưa chồng.

Thôi thì đành gả Thiên Kim cho anh ấy vậy."

[ Thiên Kim ] : "Còn lâu.” Trước đó cô đã xóa dòng chữ "Thà lấy heo ngựa còn hơn".

Là cô sợ lấy heo ngựa thật hay còn có ẩn ý khác.

Còn lâu chứ đâu phải không bao giờ.

Cách dùng từ của cô có phần mâu thuẫn ngay cả cô cũng không nhận ra.

Nhưng nỗi tức giận của cô cũng không phải giả, hiện đang in đậm trên nét mặt.

Hai má phúng phính rất đáng yêu.

[ Bảo An ] : "Đêm qua, anh ấy thật sự không làm gì cậu sao?”

[ Thiên Kim ] : "Không làm gì cả.”

[ Bảo An ] : "Chỉ có ba khả năng xảy ra.

Một, anh ấy không có hứng thú với phụ nữ.

Hai, anh ấy là một chứng nhân quân tử không thừa nước đục thả câu.

Ba, cậu không hấp dẫn một chút nào.

Kaka.”

[ Bảo Anh ] : "Tớ loại ngay cái số một.

Trông anh ấy rất chuẩn men.”

[ Thiên Kim ] : "Tại sao không loại ngay cái số ba.

Gruuu!” Mặt biểu cảm tức giận.

[ Bảo Anh ] : "Vậy là cậu thừa nhận anh ấy là một người quân tử ư? Hehe.

Đã vậy thì tiến tới đi.

Bọn tớ giúp cho cậu.”

[ Thiên Kim ]: "Ai còn nhắc đến hắn.

Tớ tuyệt giao.” Mặt biểu cảm nghiêm túc.

[ Bảo An ] : "Khụ khụ, Bảo Anh! Cậu với anh Thiên Quân sao rồi, khi nào cho chúng tớ làm phụ dâu đây?".

Ba gương mặt tròn trịa lè lưỡi.

[ Bảo Anh ] : "Tớ mới hết cấp ba, cưới làm gì sớm.

Với lại dạo này anh ấy bận quá.

Anh ấy nói không muốn thua kém Hoàng Tử Bóng đêm.

Haiz!!!".

[ Bảo An ] : " Cả anh Hiểu Minh và Hoàng Tử đều thật là tuyệt vời.

Yeah".

[ Thiên Kim ] : "Cậu đừng có nhắc tên người đàn ông đó được không! Ít ra cũng phải như Hoàng Tử anh hùng bắt tội phạm chứ không ăn không ngồi rồi, rảnh rỗi bắt nạt phụ nữ yếu đuối.

Nhưng tóm lại, anh trai tớ vẫn là nhất.

Tài giỏi, đẹp trai, lịch thiệp, có một cô bạn gái đảm đang xinh đẹp và một cô em gái hoa nhường nguyệt thẹn.

Hihi." Một dãy mặt cười sảng khoái hiện ra.

[ Bảo Anh ] : "Em dâu quá khen rồi.

kaka."

[ Bảo An ] : "Hai người xuống đi, đu dây điện không mệt à.

Gái độc thân xinh đẹp đầy quyến rũ đi ngủ đây.

Hứ.

>o.