Vô đề.

1. Mỗi lần tôi rời nhà chỉ cảm thấy ba mẹ rất đáng thương. Trước giờ lại không cảm nhận được bản thân cô độc hay gian nan khi xa quê. Vậy lấy đâu ra chán nản nhiều như vậy? Giống như trong tình yêu, vẫn luôn tự cường điệu tình yêu của bản thân vĩ đại lắm, khổ lắm. Dùng sinh mệnh để tự làm bản thân cảm động không phải một thói quen tốt. Cuộc sống đều do bản thân chọn, không hài lòng thì chọn cái khác đi.

2. Tại sao có vài người nhìn rất thân thiện nhưng luôn một mình?

Thân thiện với người khác là tu dưỡng, mà một mình lại là tính cách.

3. Người trưởng thành nên hiểu một điều: Bao nhiêu trang Chicken soup cũng không đem lại cảm giác an toàn của một tờ tiền giấy. Bớt một chút làm màu, thêm một chút cố gắng. Bạn muốn sống cuộc đời nào, bản thân phải tự đi giành chứ.

4. Ba là kiểu người lưng hùm vai gấu. Có một buổi tối trước khi tôi ngủ đột nhiên nói với tôi một câu “Ngủ ngon.” Ông nói nhìn trên mạng nói trước khi ngủ nếu được ai đó chúc ngủ ngon sẽ ngủ tốt hơn. Điều này thực sự đã thắp sáng cả thời Trung học đen tối của tôi. Ông vừa đóng cửa, tôi đã khóc rồi.

5. Hôm nay nhìn thấy một đoạn thế này: Đột nhiên cảm thấy hoá ra đã trải qua lâu như vậy rồi. Châu Kiệt Luân đã kết hôn hơn hai năm, “Vì sao đưa anh tới” cũng là bộ phim của bốn năm trước, điệu nhảy ngựa Gangnam Style siêu hot cũng là việc của năm năm trước, “Cô gái chúng ta cùng theo đuổi năm nào” đã chiếu được sáu năm, bài hát “Mười Năm” của Trần Dịch Tấn cũng là bài hát của mười năm trước, dân 9x cũng đều từ 18 - 27 tuổi rồi. Có lẽ một ngày nào đó, chỉ chớp mắt một cái thôi, chúng ta cũng đã già rồi.

6. Lúc nhỏ cảm thấy ở nhà cả ngày xem TV rất hạnh phúc, ăn nhiều cũng không sợ mập, buổi tối qua 9h chưa ngủ gọi là thức khuya, không trang điểm cũng rất xinh, mặc quần áo có quê cỡ nào cũng dễ thương. Lúc đó, hi vọng mau lớn lên một chút, như vậy có thể làm được rất nhiều việc bản thân thích. Nhưng cho đến hiện tại, trưởng thành rồi, làm qua rất nhiều việc thích làm, đồng thời cũng làm rất nhiều việc không thích làm. Cuối cùng chúng ta cũng trở thành dáng vẻ mà bản thân chán ghét.

7. Trên weibo có một topic thế này: Phải chăng càng trưởng thành càng khó yêu một ai đó?

Một câu trả lời mà tôi rất thích: Không phải càng khó yêu một ai đó, mà là càng ngày càng hiểu bản thân rốt cuộc yêu người nào, phân biệt cái gì là yêu. Thật vậy, chúng ta không giống lúc nhỏ, yêu một người vì anh ta mặc sơ mi trắng rất đẹp trai. Sự rung động sau này cũng dừng ở mức độ thưởng thức thôi. Trưởng thành rồi, người mà chúng ta thích nhất định sẽ xuất hiện. Hi vọng mọi người đều có thể tỉnh táo và may mắn để chờ đợi họ.

8. Sự tan vỡ của con người bây giờ là một kiểu tan vỡ không tiếng động đầy đáng sợ. Bên ngoài rất bình thường, vẫn nói cười, vẫn vui đùa, vẫn bình tĩnh mà giao tiếp. Trên thực tế, mấy chuyện đau lòng đã chất đầy trong tim. Sẽ không đập đồ, sẽ không khóc náo hay điên cuồng. Nhưng có thể vào một giây nào đó đến giới hạn rồi, cũng không nói, cũng không muốn sống, cũng không dám đi chết.

9. Tôi có một người bạn cùng phòng, rất mập, ngày nào cũng ngủ trễ. Có một lần tôi tùy miệng hỏi cậu ấy sao thức khuya thế. Cậu ấy cười cười: “Bởi vì tiếng hô hấp của tớ rất to, tớ sợ tớ ngủ trước, sẽ làm ồn đến sự nghỉ ngơi của các cậu.” Bỗng cảm thấy có gì đó như gõ vào trong tim vậy. Có rất nhiều, rất nhiều người, bọn họ có rất nhiều, rất nhiều điều tốt, chỉ là bạn mãi không biết thôi.

10. Nhìn em gái chơi Plants vs Zombies. Em ấy lại đặt quả hạnh (củ khoai tây mà chúng ta thường gọi) đặt sau cùng, đem pháo thủ chắn trước. Tôi nhịn cười hỏi tại sao, em ấy nói nhìn quả hạnh ngơ ngác lắm, em ấy muốn bảo vệ chúng. Chợt nghĩ, hình như người trưởng thành chúng ta đây, đã bỏ qua rất nhiều thứ.

Weibo | Linh Lung Tháp.