HN đứng bên cửa sổ. Anh tựa người nhìn xuống đường nhưng ko nhìn thấy gì phía dưới ngoài tâm trạng bất an của mình. Cách đây 1 tháng, anh tưởng mình sẽ sụp đổ ko gì cứu vãn được. Nhưng rồi TV đã làm được mọi chuyện như 1 phép lạ. Đến nỗi đến tậ bây giờ, anh cũng ko tin là chính TV cứu anh thoát khỏi bế tắc.

Cô có vẻ sung sướng vì chuyện đó. Nhưng anh thì ko, suốt tháng nay anh cứ loay hoay tự hỏi làm cách nào cô xoay xở được ngần ấy tiền. Cuối cùng thì anh vẫn ko trả lời được. TV quyết định giữ điều bí mật đó cho riêng cô. Cô ko hiểu rằng làm như thế, anh chỉ càng thêm khổ sở vì hoài nghi.

Chợt có tiếng gõ cửa 1 cách thận trọng. HN quay lại:

- Cứ vào.

Cánh cửa bị đẩy nhẹ. Rồi Yến Oanh xuất hiện. Cô làm anh sửng sốt. Anh đi nhanh về phía cô:

- Tại sao em đến đây, em thật là liều, sao ko gọi điện cho anh?

- Em đã gọi mấy lần. Nhưng lần nào máy cũng bận, em có cảm tưởng anh muốn tránh em.

- Nghĩ bậy, làm gì có chuyện tránh em thô thiển như vậy. Nhưng tại sao em đến đây, có chuyện gì ko?

Vừa nói anh vừa nhìn xuống người cô. YO biến dạng thấy rõ Chiếc áo nhô ở ơhần bụng chứng tỏ cô sắp được làm mẹ

Cô cúi xuống nhìn bụng mình, rồi nhìn HN. Thấy tia mắt như hỏi của anh, cô khẽ gật đầu:

- Của anh đó, chính vì vậy àm em đến tìm anh.

- Em nói gì?

HN bàng hoàng đứng nhích ra nhìn cô chăm chăm. Vẻ choáng váng của anh làm cô thấy hoang mang khiếp sợ. Giọng cô thảng thốt:

- Anh ko muốn nhìn nhận phải ko?

HN lắc mạnh đầu, cố trấn tĩnh:

- Ko phải anh phủ nhận. Nhưng tại sao đến giờ em mới nói với anh? Tại sao ko nói sớm hơn để anh giải quyết?

- Nếu nói sớm, anh bắt em đi phá bỏ phải ko?

HN ngồi phịch xuống ghế, chán nản:

- Anh đã có vợ, em quên điều đó rồi sao Oanh?

- Nhưng anh hứa sẽ ly dị cô ta kia mà.

- Lúc đó anh có muốn vậy. But now đã khác, có nhiều chuyện xảy ra với anh mà em ko hiểu được. Anh mắc nợ TV quá nhiều. Anh ko thể làm cổ thất vọng.

YO ngồi xuống bên cạnh anh bật khóc

Hình như cô sẵn sàng khóc trước bất cứ mọi trở ngại làm cô ko yên tâm

Giọng cô nức nở:

- Em đã làm tất cả vì anh, đã bỏ chồng để sống 1 mình chờ anh, cố gắng giữ gìn đứa con của anh. Trong suốt mấy tháng đằng đẵng đó, anh có biết em nghĩ gì ko? Em hy vọng bao nhiêu vào anh, thế mà bây giờ...

HN gục đầu trong tay mình. Đầu óc anh quay cuông giữa những tình cảm nhức nhối. Tiếng khóc của YO làm anh thêm căng thẳng. Anh ngẩng lên nhìn cô:

- Đừng khóc Oanh, đừng làm anh mệt mỏi nữa.

Nhưng cô vẫn cứ khóc:

- Anh nói thật lòng anh đi, có phải anh chán em rồi ko, và anh thấy đứa con là gánh nặng của anh phải ko?

- Anh ko có ý nghĩ trốn tránh, đó là con của chúng ta, anh vẫn thương em và vẫn có trách nhiệm. Nhưng bên cạnh anh còn TV, anh đã nợ cổ quá nhiều, em thông cảm được ko?

- Và cả tình yêu nữa, đúng ko?

HN gật đầu:

- Em đã biết điều này rồi, anh đâu thể giấu em.

YO lạc giọng:

- Có nghĩa là anh sẽ bỏ mặc mẹ con em?

- Anh ko có ý nghĩ đó.

- Vậy thì anh hãy lựa chọn đi, or là bỏ mặc mẹ con em, or là ly dị vợ. Anh ko thể ko giải quyết chuyện này được. Cũng đừng có ý nghĩ bảo em phá thai, ko còn kịp đâu.

- Em có biết em đã đẩy 2 đứa vào bế tắc ko Oanh?

- Em ko nghĩ gì cả, ngoài việc muốn giành lại anh. Trước đây em ngu ngốc để mất anh nhưng bây giờ em ko cam phận nữa, em muốn ăn thua đủa với cô ta

- Tại sao lại làm như vậy? Chỉ khổ cho mọi người thôi.

YO nhìn anh riết rống

- Anh nói thật đi, thật nhất với lòng anh đi. Tình yêu với em có còn ko?

- Anh chưa quên, chưa bao giờ quên em.

- Vậy thì em có thể yên tâm, chỉ sợ anh đã quên em thôi. Chia tay với cô ta rồi, anh sẽ quên được cô ta. Mình có con làm gạch nối, đó mới thật sự là 1 gia đình. Cô ta chưa có con, đâu có cái gì bền chặt, nghĩ lại đi anh.

HN lặng thinh, ôm đầu 1 cách khổ sở. Lỹ lẽ của YO vững vàng quá, ko thể phủ nhận được. Và mặc dù choáng váng trước tin nầy, trong thâm tâm anh vẫn thấy sẽ khó mà bỏ được cô. Vì ngoài tình cảm, anh còn bị sự trói buộc khác.

Ngồi bên cạnh anh, YO vẫn cứ khóc. Cô kéo tay anh đặt lên bụng mình, nói trong tiếng nấc:

- Mấy tháng đầu em bị hành ghê gớm, nhưng chỉ 1 mình em chịu đựng, em hy vọng và chờ anh đến. But anh thì cứ bỏ mặc em. Bắt buộc em phải đi tìm anh.

HN nói nỏ:

- Em đừng khóc nhiều, coi chừng ảnh hưởng đến con.

- Nếu biết thương nó, thì anh hãy làm trách nhiệm của 1 người cha đi.

HN ngồi yên suy nghĩ khác lâu rồi anh quay lại:

- Em về nhà đi, tối nay anh sẽ đến em, ở lại đây nhiều người nhìn ngó, ko hay đâu.

YO vẫn ngồi yên:

- Có phải đó là cách để anh đuổi em ko?

- Đừng nghĩ quẩn như vậy, anh ko bỏ mặc em đâu, em phải hiểu điều đó chứ.

Anh đỡ cô đứng lên. YO cũng ko phải đối. Cô hít mũi:

- Nếu tối nay anh ko đến chắc em sợ chết mất.

HN ko trả lời. Anh đưa cô ra cửa. Nhưng vừa mở cửa, cả và YO đều hoảng hồn khi thấy TV đã đứng đó

Khuôn mặt cô như đóng lại thành sáp. Chỉ có đôi mắt là rừng rực căm hận. Và chỉ đứng nhìn 2 người.

HN vội buông YO…nói nhỏ:

- Em về đi.

YO lập tức đi xuống cầu thang. Còn lại 2 người, HN quay qua TV, giọng chùng lại:

- Vào đây đi em, em tới lúc nào vậy? Anh sẽ giải thích với em

TV quắc mắt nhìn anh:

- Anh là loại người vô lương tâm, ko cần nghe giải thích. Tôi chưa từng thấy ai tồi tệ như anh.

Cô quay ngoắt người bỏ đi. HN vội đuổi theo:

- Bình tĩnh đi Văn, vào đây nói chuyện đi em, đừng để mọi người nhìn mình.

TV gạt phắt tay anh ra:

- Buông ra, nếu sợ mọi người nhìn thì đừng đi theo tôi.

Cô đi xuống cầu thang. HN vẫn cố kéo cô lại:

- Lên phòng nói chuyện đi, anh ko thể để em về lúc này.

- Buông ra.

TV nghiến răng rồi thẳng tay tát cho anh 1 cái

Cô bừng bừng rời khỏi công ty, ko thấy những cặp mắt tò mò của các nhân viên hết nhìn cô rồi lại nhìn ngước lên cầu thang nhìn HN.

Cô đến tìm HT. Vừa thấy mặt anh, cô gục mặt vào ngực nah khó nức nở.

- Họ đã có con với nhau, anh ta đã dối gạt em, em muốn giết chết anh ta cho rồi.

HT đứng lặng yên như tượng, như ko muốn tin. Nhưng tiếng khóc của cô làm anh nhói cả lòng. Anh vỗ nhẹ vai cô:

- Nín đi em, anh ko ngạc nhiên về chuyện của họ. Bây giờ thì tốt hơn là em dứt khoát hẳn anh ta đi.

TV vẫn khóc vùi dập:

- Em ko muốn thế thì cũng ko được, vì anh ta sẽ dứt bỏ em, anh ta hứa sẽ ko bỏ mẹ con họ mà. Họ có con, đúng là 1 gia đình, còn em thì là mối quan hệ mong manh. Em tội lỗi gì để phải khổ với anh ta chứ?

- Anh biết như vậy thật bất công với em. YO thật quá đáng khi cố tình giành giật như vậy.

- Nhưng nếu anh ta ko hứa hẹn thì cô ta ko dám để có thai. Anh ta tồi lắm.

HT trầm ngâm:

- Có lúc anh muốn xây dựng thật sự với TO, anh sẵn lòng yêu quý cô ra, có con với nhau như 1 gia đình đấm ấm. Tiếc là cô ta ko màng đến, chỉ săn đuổi tình cảm cũ, thôi thì tuỳ cô ta. Cuối cùng cô ta cũng đạt được mục đích rồi.

TV tức tưởi đấm vào vai HT:

- Vậy mà em đã quay lại tha thứ. Em thật ngu ngốc. Em ko hiểu tại sao anh ta có cam đảm lừa gạt, khi em đã hết lòng. Em thì anh ta cho tới chết.