“Ồ là gì thế?” Mochizuki vô cùng hứng thứ quay phía nàng.

Fiona liền cầm laptop mở ra sau đó bấm vào đoạn ghi hình.

Lúc này một khu vực nào đó có một ngôi đang bị đốt cháy mà xung quanh thì mọi người hình lúc đó không ở đó, ngôi nhà bị đốt cháy không lâu thì có một thiếu nữ chạy nhìn thấy như thế liền khiếp sợ rồi đứng đó la hét trong sợ hãi.

Ngay khi nàng chuẩn bị lao vào thì bất ngờ có một thiếu niên tuấn tú xuất hiện lao tới ôm lấy thiếu nữ rồi nói gì với nàng rồi lao vào trong ngôi nhà đang bị bóc cháy kia.

Mà người thiếu niên đó không ai khác chính là Nagami.

Không lâu hắn quay lại thì ôm một bé gái tầm năm sáu tuổi chạy ra với bộ dáng chật vật bị thương, lúc này thiếu nữ vui mừng phát khóc chạy tới ôm lấy bé gái.

Rồi đột nhiên lại có một thanh niên nhảy ra nói gì đó làm thiếu nữ vui mừng muốn dẫn bé gái qua thì bất ngờ nàng giữ thiếu nữ lại rồi nói gì đó làm cho thiếu nữ kinh hãi nhìn tên thanh niên với vẻ không tin được rồi giận dữ định lao tới thì thiếu niên liền giữ nàng lại.

Thanh niên khi bị bé gái nói gì đó thì gương mặt liền biến đổi không còn dạng ấm áp nữa mà biến thành lạnh lùng từ bên hông lấy ra một con dao lao tới định giết họ.

Thì thiếu niên đang bộ đang chật vật kia đột nhiên nhanh nhẹn lao tới trước mặt tên thanh niên với bộ dạng cực kỳ đáng sợ, hắn liền bẻ gảy hai tay của tên thanh niên đó rồi đạp tên đó vào ngôi nhà bị cháy kia.

Làm cho hai thiếu nữ nhìn thấy ngơ ngác, nhưng trước sự bất ngờ của hai người thiếu niên liền ôm họ vào lòng nói gì đó làm cả hai vui mừng phát khóc ôm lấy hắn, thiếu niên ôm lấy cả hai chạy đi khỏi đó và đoạn phim kết thúc.

“…” Mochizuki gương mặt cực kỳ bắt ngờ khi thấy cảnh đó.

“Ngài ngạc nhiên lắm đúng không? … còn đoạn thứ hai này.” Fiona nhìn thấy mặt của bác sĩ như thế nào cũng không lắm bất ngờ dù sao lúc nàng cũng như thế mà, nhưng đoạn hình thứ mới khiến nàng kinh hãi.

Sau đó đoạn thứ hai là một nhóm người áo đen bắt cóc mấy thiếu nữ xinh đẹp lôi vào ngôi nhà hoang nào đó, thì không lâu thiếu niên ấy lại xuất hiện lần nữa hắn nhìn ngôi nhà một cái rồi cứ thể xong vào mà trong khi đó trong khu nhà đó rất nhiều linh canh gác có súng trên tay.

Nhưng khoảng ba mươi phút trôi qua thì nhóm thiếu nữ bị bắt lúc này đang dùng quần áo che cơ thể chạy ra với vẻ mặt thoát nạn, không lâu sau thì thiếu niên cũng bước ra với cơ thể dính một ít vết thương chẳng qua chỉ dính máu trên người mà thôi.

Rồi hắn lấy một bình xăng trong xe của chúng ra đổ quanh căn nhà rồi dùng một que diêm có lửa ném vào rồi quay người bước đi cực ngầu và biến mất.

“Chuyện này …” Mochizuki vô cùng kinh ngạc phải biết rằng nhóm người áo đen kia cũng hơn 50 người vậy mà không thấy một ai chạy thoát được cứ thế ngôi bị đốt cháy thành tro không môt ai hay biết ngoài đoạn ghi hình này.

“Ngài kinh hãi lắm đúng không? nhưng ngài có biết ngày mà các vụ án xảy ra là lúc nào không?” Fiona nhìn gương mặt đặc sặc của ông lúc này liền mỉm cười, lúc đầu nàng cũng không kém là bao nhiêu đâu.

“Lúc nào?” Mochizuki kinh ngạc nhìn nàng hỏi.

“23 tháng 9…” Fiona nói ra vô cùng đơn giản nhưng lại như trái bom nổ tung trong não ông vậy.

“Đó chẳng phải là ngày bệnh viện của ta đã bị…” Mochizuki vô cùng khiếp sợ nói rằng.

“Đúng vậy tất cả diễn ra chỉ trong cùng một ngày duy nhất, ban ngày hắn xuất hiện ở chỗ ngài thì bữa trưa lại xuất hiện ở chỗ các thiếu nữ bị bắt cóc rồi đến buổi tối thì xuất hiện ở chỗ các hai thiếu nữ.”

“Điều ngạc nhiên nhất là ngài có nhớ rằng hắn vì cứu con ngài và bạn thân của câu ấy bị bỏng nặng ở lưng do thanh sắt, nhưng khi hắn xuất hiện ở chỗ các thiếu nữ bị bắt cóc thì hoàn toàn lành lặng không hề bị chút vết thương nào cả, rồi tự vụ giải các bé gái đó cũng bị thương không ít vậy mà buổi chiều ở chỗ hai thiếu nữ cũng thế hoàn thành lành lặn”

Fiona lúc này nói ra một câu làm ông chấn động liền bật cả hai video xem quả nhiên như nàng nói từ khi bước ra khỏi vụ bắt cóc thì người rất nhiều vết thương vào máu, vậy mà xuất hiện ở chỗ hai thiếu nữ lại hoàn toàn lành lặn và thậm chí vết máu cũng biến mất.

“Xem ra hắn không hề đơn giản … thân thủ rất tốt và còn có lòng tốt giúp đỡ người khác … quả nhiên không hề có chút ác ý gia nhập với tổ chức mà thậm chí có thể nói cùng chí hướng nữa khi hắn giải quyết những tên xấu kia.”Mochizuki sau sự kinh hãi liền nghiêm túc nói rằng.

“Ngai nói đúng … ánh mắt của ngài rất chuẩn.. ta thành thật xin lỗi đã nghi ngờ ánh mắt nhìn người của ngài.” Fiona lúc này vô cùng thành tâm cúi đầu trước ông nói.

“Không sao cả, ngươi cũng vì cẩn thận cho mọi người mà thôi … à mà ngươi lấy được hai đoạn ghi hình này ở đâu vậy?” Mochizuki nghĩ tới điều gì đó liền hỏi.

“Ở trong chỗ ghi chép của tổng bộ cảnh sát, nghe nói họ đã phát hiện chuyện này cách đó một tháng sau khi các vụ việc xảy ra, chỉ là trải qua mấy năm tìm kiếm liền không tìm được Nagami thế là để ở kho lưu trữ, may măn thay tôi vô tình lấy được và xóa chúng đi không hề để ai biết cũng coi như lời xin lỗi đã nghi ngờ hắn.” Fiona mỉm cười nói rằng.

“Làm tốt lắm, nếu hắn đã người của tổ chức thì chúng ta phải bảo vệ hắn chứ, dù sao từ ngày mai Nagami cũng là một thành viên của chúng ta rồi.” Mochizuki lúc này mỉm cười nói.

“Phải, thưa bác sĩ.”

“Bây giờ ngươi nên đi thông bao cho họ biết ngày mai có thành viên mới đi.”

“Vâng.”

“À mà hắn không hề có bất cứ thông tin nào ư?”

“Đúng vậy.”

“Ừ, ngươi tiếp tục đi.”

Sau đó nàng liền đi thông báo cho các thành viên trong tổ chức biết, để lại ông nhìn bên ngoài các vì sao đâm chiêu.