Trở lại bản thân lãnh địa, nhìn to lớn thân xác Ingvild không ngừng hiếu kì gõ gõ vài cái.

"Chúng ta nướng ăn sao?"

Ingvild vui vẻ dơ lên thanh kích hướng Kenji hỏi, đây là suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu cô, bởi lẽ cầm cái xác rồng này làm gì bây giờ.

"Không, ta dự tính hồi sinh nó, vừa vặn thiếu một chân chạy."

Kenji lắc đầu bó tay nhìn Ingvild, Belserion hiệu xuất làm việc rất tốt, Kenji cũng không có dự tính ăn.

Rinseigan lóe ra một chút màu sắc, thực tế thì Kenji cũng không phải ai cũng hồi sinh được, chỉ là vì trước đó kịp thời thu đil linh hồn Belserion vào địa ngục môn mà thôi, dù sao cái này quyền hạn là rơi vào Ankhseram.

『Rinseigan: Ngoại Đạo Luân Hồi Thiên Sinh Thuật』

Lóe ra kì dị tia sáng, một chùm sáng bắt đầu đan xen lấy Belserion bao phủ nâng lên, Từng đoạn thịt nát lỗ thủng bắt đầu ngưng thực hồi phục như cũ, toàn bộ quá trình chỉ tiêu tốn một đoạn thời gian.

Chớp chớp đôi mắt Belserion cuối cùng cùng cũng nhận rõ hiện thực, đây là bản thân được hồi sinh.

"Đội ơn ngài ban tặng sự sống mới..."

"Không có chuyện gì, từ nay ngươi liền đi theo ta thôi, sớm thôi có chút chuyện ngươi cần thay ta làm."

"Vâng, toàn bộ theo ngài sắp xếp."

Belserion vui mừng cúi đầu xưng thần, đây là hắn mong còn không kịp, làm đầy tớ cho thần a, đây là trước đây hắn chưa bao giờ nghĩ đến.

Lúc này phía xa xa, Ankhseram mở bừng đôi mắt ra thẳng hướng lãnh địa Kenji, một tia hắc khí bắt đầu lấy tốc độ không thể ngăn cản hướng thẳng lãnh địa Kenji vọt đi.

Belserion vui vẻ bỗng nhiên trong lòng một trận cảm giác nguy cơ, vội vàng hướng về một bên liền thấy Kenji chắn trước người rồi.

"Hừ!"

Hừ lạnh một tiếng, trên tay Kenji cũng ngưng tụ ra một điểm sáng mạnh mẽ bắn đi.

Ngay lúc hai lượt công kích gần như chạm vào nhau, Chronos cũng mở bừng đôi mắt ra hướng về phía trước duỗi ra bàn tay vồ một cái.

Chỉ thấy hai đạo công kích đình trệ tại chỗ, hai đạo công kích cứ vậy dần dần mờ ảo sau đó biến mất như chưa bao giờ tồn tại.

"Ồ!! Đây là kéo hai đạo công kích vào lĩnh vực sau đó lấy thời gian mài mòn đi sao? Thủ đoạn rất khá."

Kenji kinh ngạc a một tiếng, hiển nhiên Chronos ra tay ngoài dự đoán bản thân, có toàn tri bản thân có thể thấy rõ ràng hai đạo công kích chết...nói chuẩn xác chính là chết già, bị thời gian điệp gia lên ngàn lần, triệu lần mài mòn mà tan biến.

"Công việc từng người không được lẫn nhau tham gia, chúng ta đồng đẳng."

Chronos thanh âm vang lên từng lãnh địa một, tựa như thức tỉnh hai người lẫn nhau suy nghĩ.

"Hắn đụng chạm đến sinh tử lĩnh vực!! Nhiệm vụ của ta là thanh trừ nó, ta không đối Kenji ra tay, ta nhưng hướng về cái kia đồ vật lẽ ra đã chết ra tay."

Ankhseram lại một lần nữa mở ra tiếng nói hướng thẳng hai bên vang lên, lúc này Belserion nào không rõ ràng chuyện gì sảy ra, vì cứu hắn nhưng bên cạnh hắn đã đắc tội vị thần khác đấy.

"Hừ! Ta đang giữ cân bằng, hắn chết khiến thế giới mất cân bằng."

Kenji không hề có chút nào biết xấu hổ phản kích.

"Câm miệng, đừng tưởng ta không biết ngươi làm gì, ngươi không giữ cân bằng mà đang phá vỡ cân bằng, rõ ràng ngươi tham gia chiến tranh khiến cho phía dưới lẽ ra thất bại lại biến mạnh, ngươi còn nói giữ cân bằng hay sao?"

"..."

Kenji xấu hổ sờ mũi một cái, cuối cùng lườm xéo hai bên vẻ mặt trang nghiêm cất lời.

"Công việc của ta, mặc kệ ta đi, ngươi quản làm gì, mặc kệ các ngươi nghĩ sao, hắn là ta hồi sinh, đồng nghĩa hắn là của ta người."

"..."

"Hừ, không có lần thứ hai."

Ankhseram tức giận hô một cái, cuối cùng vẫn nhắm lại đôi mắt tiếp tục ngủ, kì thật hắn không dám đối với Kenji xuất thủ.

Cũng không phải sợ hay gì, mà là đồng đẳng có tận ba người, nếu như một người vô cớ đối với người khác ra tay, chắc chắn người ở giữa sẽ giúp bên còn lại, hắn cũng không có tự tin đến mức một người đánh với hai.

Chronos thấy tình thế dịu lại cũng nhắm lại mắt, tuy trong lòng còn nhiều khó hiểu với Kenji cách làm, thế nhưng hắn cũng không tiện hỏi nhiều, lẫn nhau không tham gia người khác công việc, đó là nhiệm vụ, mà nhiệm vụ của hắn chỉ là bảo trì dòng thời gian không bị xáo trộn và biến mất mà thôi.

Của hắn nhiệm vụ tương đối đơn giản, mặc kệ ngươi có tiến về tương lai hay đi đâu, nhưng đặc biệt không cho phép trở lại quá khứ, bởi như vậy là làm rách đi chuỗi thời gian, làn sóng trên dòng sông lịch sử cũng bị đảo lộn theo, điều đó không cho phép sảy ra.

"Ngươi hiện tại cứ yên tâm, tên kia không dám đối với ngươi ra tay nữa đâu."

Kenji tùy ý khoát tay cho phép Belserion tự do đi lại, bản thân cùng Ingvild lại trở lại tế điện đóng lại cửa.

"Cảm ơn Kenji-sama bảo trụ...thần nguyện vì ngài ra sức làm việc."

Belserion vui vẻ cất cánh bay lượn xung quanh, nơi đây đích thật là thần giới rồi, lãnh địa mà bậc cao cấp nhất mới có thể ở lại, nhưng hắn được phép ở đây, quá mức sung sướng, còn vừa nãy Kenji bảo trụ hắn khiến hắn càng tôn sùng hơn, hắn phải thật tốt ôm chặt bắp đùi này, có cái này chỗ dựa còn sợ gì ai.

Thời gian lại thấm thoát trôi qua liền một năm đi ngang, Kenji lúc này mới mở cửa.

Belserion làm tốt nhất chân chó giữ nhà vội vàng từ cơn mê mang tỉnh dậy xuất hiện cạnh Kenji cúi đầu.

"Ngươi đi đến tương lai giúp ta chuẩn bị một số chuyện, có thể làm được?"

"Cái này...nhưng là thần cũng không có cách tiến về a."

"Không có chuyện gì, có một nhóm người chuẩn bị tiến về tương lai, ta giúp ngươi ẩn núp linh hồn an toàn tiến về."

Kenji nhấc miệng nói một tiếng.

"Vậy nguyện theo ý ngài phân phó, thuộc hạ nhất định làm tốt."

"Ừ, như vậy rất tốt, ngươi trước mắt ẩn nấp trong đây, đợi đến phụ thể kia trưởng thành ngươi giúp ta bảo vệ tốt."

Kenji lật ra một cuốn sách, cuốn sách vừa mở ra một khắc Belserion lập tức biến thành một vệt sáng bị hút vào bên trong. Ngay sau đó cuốn sách cũng biến thành một viên tinh thể cỡ nhỏ.

"Là nên đến thời điểm đi kiếm một dây phần thưởng."

Kenji khóe miệng cong lên hướng cửa hô.

"Đi thôi Ingvild!!"

Hai người lại một lần nữa hạ xuống phía dưới thế giới con người lần nữa, lần này Kenji đi phía dưới hướng thẳng một nơi khác mà đi.

Trước đây làm sai một chuyện rồi, thế nhưng Kenji cũng không có hối hận, bây giờ bù đặp vừa vặn.

Trước đó Irene bỏ chạy trốn khỏi vận mệnh, như vậy tương đương bị thế chỗ cô là người khác, mà người này không phải ai khác chính là em gái cô, tuy nhiên cũng chỉ là cùng cha khác mẹ mà thôi.

Người này cũng không có giống như Irene sở hữu khủng bố ma lực để giữ lại thai trong cơ thể vài trăm năm, cũng không có dính đến hạt giống rồng gieo trong cơ thể, cuộc sống cô khá bình thường, thế nhưng cũng không thiếu bị ghẻ lạnh, Kenji một mực theo giõi liền biết cách đây hai tháng đã chết do bệnh tật, để lại đứa con gái ba tuổi.

Vì một số lí do đặc thù đứa con gái này cũng bị chuyển đến một vùng nông thôn sinh hoạt, người này không phải ai khác, tên theo nguyên tác Erza.

Lần này Kenji mục đích vì muốn để Erza tiến về tương lai, mà Belserion chính là đi theo bảo vệ, đó là mục tiêu duy nhất.

Hai người lần nữa xuất hiện tại một gian nhà gỗ nhỏ, bên trong một thân ảnh nhỏ đang loay hoay thổi lửa, tuy chỉ ba tuổi nhưng cách suy nghĩ lẫn hành động không khác gì sáu, bảy tuổi.

"Các ngươi là!!"

Giọng lanh canh dễ nghe vừa vang lên, Erza bỗng nhiên cảm nhận được một cơn buồn ngủ ập đến, vội vàng nằm gục xuống ngủ thiếp đi.

"Tội nghiệp, không nghĩ đến hiệu ứng hồ điệp sẽ mang ngươi đến một kết quả này, thật xin lỗi, nhưng giờ thì quên hết tất cả đi, ngươi sẽ có một cuộc sống đáng lẽ nên có."

Kenji trầm thấp từ tính tiếng vang lên, sau đó liền phong ấn đi toàn bộ kí ức cô đang mang theo.

"Hi vọng vài trăm năm sau gặp lại, ngươi đã trưởng thành vui vẻ."

Đeo lên trên cổ cô một chiếc vòng mặt tinh thể, bên trong chính là Belserion, ngoài ra viên tinh thể bề mặt còn khắc chữ Erza, coi như tỉnh dậy cô không nhớ gì vẫn có thể biết tên mình là Erza.

"Kenji, ta cũng muốn về tương lai xem thế nào, có thể được không?"

Ingvild vẻ mặt ngập nước chờ mong nhìn Kenji, cô cực ưa thích thể loại này.

"Không được sao?"

Kenji nhìn nhiều một lúc, thế nhưng cuối cùng vẫn gật đầu đáp ứng, đi chơi một chuyến cũng không tệ.

"Um...đành vậy, nếu muốn vậy liền chiều ý đi, nhưng phải nhắc nhở trước, có nguy hiểm lập tức trở lại gia viên, không được ham chiến."

Kenji nói rất nhiều, từ A đến Z đủ loại khả năng sảy ra, đến Ingvild phiền, thế nhưng vẫn vui vẻ hạnh phúc nghe kĩ, ai chả muốn yêu thương quan tâm.