Nhất Thời Động Tình

Chương 2: Hiệp ước không bình đẳng

Đang ở thời điểm Cố Hiểu Noãn chuẩn bị phát tác, Viên Nhất Xuyên đi ở phía sau nhìn thấy phía trước tình huống không đúng lắm nên chạy đến xem, hắn hướng bên trong xe nhìn xem, phát hiện nguyên lai là người quen, vội vàng đối với người ngồibên trong xe chào hỏi: "Ai u, nguyên lai là đường tổng a, này đều là hiểu lầm, hiểu lầm, tôi tới giới thiệu cho mọi người biết nhau một chút, hai người này, đây là em họ tôi, còn đây là bạn gái tôi, vị trong xe này chính là Đường tổng của công ty anh, Đường Dĩ Mạch."

Ngồi ở bên trong xe Đường Dĩ Mạch thấy rõ người đến chính là nhân viên của mình, hơi hơi gật đầu nói: "Nguyên lai là Nhất Xuyên a, nếu là hiểu lầm tôi đây liền có việc bận cần đi trước, không thể nói chuyện nhiều."

"Hảo... hảo... hảo, Đường tổng đi đường cẩn thận!."

Khi Cố Hiểu Noãn cùng Ninh Âm còn không có phản ứng được chuyện gì xảy ra, chiếc xe đã phóng đi mất.

Chờ Đường Dĩ Mạch đi xa, hai người mới phản ứng ra, Cố Hiểu Noãn đối với hành vi này của Viên Nhất Xuyên thập phần khinh thường: "A. . . Như thế nào lại để cho hắn chạy đi mất, tôi còn chưa cùng hắn lí luận đâu nha! Hơn nữa anh vừa nãy như thế nào lại nói tôi là bạn gái của anh, đây mới là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt đi?"

Ninh Âm đối với hành vi của chính anh họ mình cũng tỏ vẻ rất là bất mãn: "anh, em nói anh như thế nào lại cấp cho hắn đi khỏi, hắn chính là đụng phải Hiểu Noãn của chúng ta a, không nói đưa đi bệnh viện, ít nhất anh ta cũng nên nói lấy một lời xin lỗi mới được."

"Vừa nãy, dưới tình thế cấp bách anh mới phải nói Hiểu Noãn là bạn gái mình thôi. Hơn nữa hai người không biết a, người nọ chính là Đường Dĩ Mạch_ kiêm luật sư cùng cổ đông lớn nhất của công ty, anh cũng không dám đắc tội, anh thấy Hiểu Noãn cũng không xảy ra chuyện gì nghiêm trọng, trở về nghỉ ngơi một chút là ổn."

Cố Hiểu Noãn cùng Ninh Âm đối với người chân chó như Viên Nhất Xuyên thập phần khinh bỉ, nhưng lại không thể làm gì, hiện tại mọi người đều đi rồi, không thể lại truy đuổi hắn bắt giải thích được, hôm nay thật đúng là ngày đen đủi, Cố Hiểu Noãn suy nghĩ, vẫn là nhanh chóng cùng Ninh Âm trở về nghỉ ngơi mới được, xong xuôi cô cũng không thèm quan tâm đến Viên Nhất Xuyên đang đứng một bên, kéo Ninh Âm bước đi .

————

Quay lại ký túc xá.

Cố Hiểu Noãn buồn bã ỉu xìu ghé vào trên bàn, Ninh Âm tựa vào bên cạnh, qua buổi xem mắt làm quen ngày hôm nay, hai người lúc này cần phải trịnh trọng thảo luận mới được!

"Cậu nói muốn giới thiệu đối tượng cho tớ đi, xem cậu liền giới thiệu cái gì a, cái tên anh họ kia của cậu căn bản là đầu đầy mỡ lợn, cùng một thân phấn hồng kia cũng làm cho người ta buồn nôn nha, hắn nhìn như một quả pháo mẹ, thời điểm nói chuyện trong tay còn cầm tập Anh văn cái gì, nghe thấy cẩn thận hoảng a, quan trọng nhất cái gì mà là bạn bạn gái của hắn, chí khí nam nhi cũng không có, tâm hắn là thật ghê tởm đi?"

"Haiz, tớ cũng không biết anh họ tớ bị sao nữa, trước kia chính là người có tính tình tốt a, ai ngờ vừa ra nước ngoài một chuyến trở về liền biến thành dạng này, chả trách liền ngay cả bạn gái cũng chưa có, nhìn hình dạng này, ai lại nguyện ý làm bạn gái của hắn nha, hôm nay đúng là ủy khuất cậu."

"Haiz, gặp phải anh họ cậu còn không đáng nói, chính là lại còn suýt chút nữa bị xe đụng phải a, hơn nữa còn đụng phải đại thúc phúc hắc nha, cậu nói xem đây không phải là điềm xấu đi?"

"Bất quá nói. . .Đại thúc kia trông rất là anh tuấn a, cậu đối với anh họ tớ không có cảm giác gì, chi bằng từ hắnhỏi thăm vị đại thúc kia đi ?"

"Kia quên đi, cậu vẫn là tha cho tớ đi, làm cho tớ yên bình sống qua ngày đi."

"Được rồi, đến ngày khai giảng tớ lại giúp cậu tìm một đối tượng khác đi."

Kia Ninh Âm nói tới khai giảng, Cố Hiểu Noãn liền muốn chờ đến kì nghỉ hè làm việc, bởi vì cha mẹ Cố Hiểu Noãn tại thời điểm cô nghỉ hè muốn kỉ niệm hai mươi năm năm ngày kết hôn, Cố Hiểu Noãn không muốn quấy rầy hai người, cũng không muốn trở về một mình, nên quyết định nghỉ hè sẽ làm chút việc nhỏ. Trước mấy ngày, Cố Hiểu Noãn liền kéo theo Ninh Âm giúp cô hỏi thăm sự tình.

"Này, lần trước muốn cậu giúp tớ hỏi thăm thế nào rồi?"

Ninh Âm vỗ vỗ bả vai Cố Hiểu Noãn: "Tớ đã làm việc, cậu nhất định sẽ yên tâm. Bà giúp việc của nhà đồng nghiệp anh họ tớ vừa vặn xin nghỉ, hai tháng này muốn tìm một người thay thế, cậu nếu là nguyện ý đi, tớ sẽ nói với bên kia, đãi ngộ cũng cũng không tệ lắm, mỗi ngày hai trăm đồng, thế nào?"

"Một ngày hai trăm đồng, này đãi ngộ quả thật cũng không sai, bất quá, như thế nào lại là anh họ cậu, tớ cảm thấy sự tình không đơn giản, có hay không hắn chính là muốn tạo quan hệ đi? "

"Anh họ tớ, người này tuy rằng hình dáng nhìn qua có điểm đáng khinh, nhưng làm việc còn dựa vào năng lực, cậu yên tâm đi! Cậu nếu là đáp ứng, tớ sẽ bảo anh họ đưa địa chỉ qua đây."

Cố Hiểu Noãn cảm thấy cũng không còn biện pháp, này còn có một tuần thay đổi, nếu đi tìm một công việc khác cũng không dễ dàng như vậy, liền gật đầu đồng ý.

————

Một tuần sau, Cố Hiểu Noãn kéo hành lý theo, dựa theo địa chỉ được ghi trên giấy cầm trong tay_ Trung Quốc cao ốc Aphòng 1501.

Cô nhìn địa chỉ trên cửa đối chiếu lại một lần với dòng chữ trên giấy, xác nhận không có lầm sau đó liền khẩn trương bấm chuông cửa, đợi trong giây lát, cửa "Ken két" một tiếng bị mở ra, xuất hiện ngay trước mặt là một nam tử trung niên.

Di. . . Đây không phải là người lần trước suýt chút nữa đụng phải chính mình, đại thúc gì đó sao!

Cố Hiểu Noãn cả kinh ánh, mắt đều suýt chút nữa rớt xuống dưới, thật sự là gặp quỷ , nguyên lai đồng nghiệp của Viên Nhất Xuyên chính lại là cái người lần trước, gọi Đường Dĩ Mạch đại thúc! Đều trách chính mình lần trước không hỏi cho rõ ràng, lần trước cùng hắn cãi nhau, sự việc không biết hắn còn có nhớ hay không, vạn nhất hắn còn nhớ rõ chuyện kia, chính mình hiện tại lại chạy đến nhà hắn làm giúp việc, không phải cũng là bị hắn ngược chết sao, hơn nữa nếu đã đến đây, càng không thể cứ như vậy kéo hành lý bỏ chạy a, tâm tình lúc này của Cố Hiểu Noãn thật không yên!

Đường Dĩ Mạch híp lại đôi mắt một phen đánh giá người trước mặt, nghĩ đến đây không phải chính là người lần trước mình suýt đụng phải sao, còn la hét muốn đòi bồi thường_ tiểu nữ sinh?

"Hiện tại lừa đảo càng ngày càng lợi hại, đòi tiền đều phải đến tận nhà a, nếu cô không muốn tôi gọi bảo vệ liền đi khỏi đây đi."

Cố Hiểu Noãn nghĩ: cái này chết chắc rồi, đại thúcnày quả nhiên còn nhớ rõ chính mình, thật không ngờ hắn lớn tuổi thế này rồi, trí nhớ còn tốt như vậy.

Nhưng Cố Hiểu Noãn lập tức cảm thấy, vì mỗi ngày hai trăm đồng tiền kia, liền....nhịn!

"Cái gì. . . Cái gì. . . Đại thúc, không cần hiểu lầm, cháu không phải là tên lừa đảo, cũng không phải tới tìm chú đòi tiền , cháu là người Viên Nhất Xuyên giới thiệu qua làm giúp việc a."

Cố Hiểu Noãn còn sợ đại thúc trước mặt không tin, liền vội vàng lấy ra di động, chỉ vào tin nhắn trên màn hình có ghi địa chỉ của Đường Dĩ Mạch cho hắn xem: "Chú xem xem, này chính là Viên Nhất Xuyên gửi cho cháu, nói là địa chỉ nhà chú, không tin chú có thể trực tiếp hỏi xem."

Đường Dĩ Mạch nhận lấy di động Cố Hiểu Noãn, cũng không nhìn kỹ tin nhắn trên màn hình, chỉ là đem nó lại qua lật lại xem vài lần: "Cô xác định thời nay còn cung cấp điện thoại lỗi thời này sao?"

Cố Hiểu Noãn bởi vì lười đi mua di động, cho nên vẫn là dùng chiếc điện thoại cũ của Cố ba, tuy nói là có điểm cũ, nhưng là chức năng gọi điện nhắn tin vẫn còn tốt, cô hiện tại nghe Đường Dĩ Mạch nói trêu chọc chính mình như vậy, thật sự là hận không thể phun máu vào người trước mặt, nhưng sự thật lại không thể phản bác, ai bảo hắn hiện tại chính là lão bản của mình a.

Đường Dĩ Mạch thấy Cố Hiểu Noãn không nói gì, cảm thấy chính mình cuối cùng là báo được thù lần trước, nội tâm sảng khoái được không ít.

Hắn đưa điện thoại di động cho Cố Hiểu Noãn, nghiêng người: "Vào đi, cạnh cửa có một đôi dép lê, chính mình thay đi, hành lý để cái phòng thứ hai bên tay phải đi, cô về sau liền ở nơi đó."

Cố Hiểu Noãn đổi giầy, lập tức đi đến gian phòng thứ hai bên tay phải, phòng này ở tận cùng bên trong, cho nên Cố Hiểu Noãn vừa đi cũng thuận tiện đem toàn bộ phòng ở quan sát một lần. Phòng ở không tính là lớn, vừa mới tiến vào căn hộ, bên trong được xếp đầy một bảo vật, bên cạnh bảo vật là thư phòng, đối diện thư phòng là phòng khách, bên tay phải phòng khách chính là phòng của chính mình, tại bên cạnh phòng Cố Hiểu Noãn còn có một gian phòng ngủ, nói vậy này chính là phòng đại thúc đi.

Cố Hiểu Noãn suy nghĩ về sau, mỗi ngày buổi tối trước khi ngủ, đều phải đem căn hộ này hảo hảo quan sát mới được, không phải cô không tin đại thúc, mà là phòng người vẫn hơn a!

Cố Hiểu Noãn đem hành lí sắp xếp ổn thỏa, lại đem phòng dọn sạch mới từ trong phòng đi ra.

Đường Dĩ Mạch ngồi ở Sofa phòng khách trên, Cố Hiểu Noãn đi qua: "Đại thúc a, phòng, cháu đều đã dọn tốt lắm, kế tiếp cháu cần làm gì đây?"

"Cô xem, nếu không có vấn đề gì liền ký cái này đi."

Cố Hiểu Noãn nhận mấy tờ giấy Đường Dĩ Mạch chuyển qua,tiêu đề viết "điều luật thuê" .

Ở dưới ghi:

Ngay hôm nay Cố Hiểu Noãn bắt đầu làm giúp việc của Đường Dĩ Mạch tiên sinh trong vòng hai tháng. Trong thời gian đó, nữ sĩ Cố Hiểu Noãn cần thực hiện một số chức trách sau:

Một, Cố Hiểu Noãn mỗi ngày cần quét tước vệ sinh, cam đoan phòng ốc sạch sẽ, hoàn thành giặt quần áo nấu cơm mỗi ngày,dù chủ nhà đi công tác, cũng không được nhàn hạ.

Hai, Cố Hiểu Noãn trong lúc làm người giúp việc không được một mình bỏ bê công việc, nếu có tình huống khẩn cấp cần xin nghỉtrước đó phảihướngtiên sinh Đường Dĩ Mạch báo cáo, nếu không tự động tạm rời cương vị công tác sẽ xử lý.

Ba, Cố Hiểu Noãn ở tại nhà Đường Dĩ Mạch tiên sinh, hoạt động hết thảy đều phải lấy yêu thích của Đường Dĩ Mạch tiên sinh làm tôn chỉ, không được tự tiện vi phạm.

....

Nếu Đường Dĩ Mạch tiên sinh trong cuộc sống hằng ngày còn có chỉ thị khác, chỉ cần không vi phạm luân lý đạo đức, Cố Hiểu Noãn phải vô điều kiện chấp hành, không được đến trễ.

Điều khoản cuối cùng giải thích các quyền trên đều do Đường Dĩ Mạch tiên sinh sở hữu, như Cố Hiểu Noãn có hành vi trái điều khoản, Đường Dĩ Mạch tiên sinh cự tuyệt trả hết thảy tiền lương.

"......"

Cố Hiểu Noãn xem xong, cảm thấy vị đại thúc này thật sự rất là biến thái, chính mình chỉ làm tới chức giúp việc thôi, còn không muốn làm cái gì là điều luật thuê, hơn nữa mỗi điều khoản đều là hướng về chính hắn, người này thật sự là không cho chính mình ăn nửa điểm thiệt thòi nha.

"Cô xem xong sao? Có cái gì không rõ ràng ?"

"Đại thúc. . . Chú hiện tại như thế nào có thể làm một loại hiệp ước không bình đẳng này a."

"Nga. . . Cô như vậy đã cảm thấy không thể tiếp thu, vậy mời trở về đi." Nói xong, Đường Dĩ Mạch thân thủ muốn lấy tờ giấy trong tay Cố Hiểu Noãn.

Cố Hiểu Noãn vừa nghe đại thúc nói vậy, liền nóng nảy, vội vàng tránh ra khỏi tay Đường Dĩ Mạch: "Cháu tiếp thu cháu tiếp thu, nếu cháu đã đến đây, khẳng định là sẽ làm tốt, nội tâm hoàn toàn đã chuẩn bị, cháu ký tên là được chứ gì?".

Nói xong, Cố Hiểu Noãn ngay tại mặt sau điều ướcký xuống, nội tâm còn suy nghĩ: đã biết, xem như là bán cho hắn đi?