Bách Lí Hiên Hàn thấy Dạ Nhi chỉ mặc cái yếm màu đỏ, bỗng nhiên sinh nảy ra một ý nghĩ vô cùng xấu xa, nói: "Nàng bảo ta đi mà ta lại đi ngay chẳng phải là rất mất mặt sao? Dù sao thì ta cũng chỉ là một vương gia thôi, vẫn chưa tu đến đạo hạnh muốn nhịn là nhịn được!"

"Ngươi......." Dạ Nhi giận đến nỗi sắc mặt trở nên khó coi, nàng chỉ biết nói tiếp: "Vậy ngươi muốn thế nào?"

"Chuyện này mà nàng còn hỏi? Đương nhiên ta muốn được tắm với nàng!" Bách Lí Hiên Hàn nói xong thì cũng bắt đầu cởi vạt áo.

Việc này khiến Dạ Nhi hoảng sợ vô cùng, nàng vội vàng nói: "Này, này, chờ một chút, nam nữ thụ thụ bất thân, sao người có thể làm như vậy chứ?"

"Có cái gì là không thể? Nàng đừng quên ta là phu quân của nàng!

"Phu quân thì thế nào? Nếu ngươi còn không đi ra ngoài, có tin ta đánh ngươi răng rơi đầy đất không?"

"Thật chứ?" Bách Lí Hiên Hàn đột nhiên đi tới, kéo nàng vào lòng, bảo: "Nàng muốn đánh nhau với ta thật? Được, bây giờ chúng ta bây giờ đánh luôn đi, nhưng phải đánh ở trên giường!"

Cái........cái gì? Dạ Nhi vừa xấu hổ vừa kinh ngạc nói thầm. Đúng là không biết xấu hổ. Mặt nàng đỏ lên như con tôm luộc, nhưng Bách Lí Hiên Hàn đã đến gần nàng khi nào. Bây giờ khoảng cách giữa nàng và hắn chỉ còn một chút ít khiến tim nàng đập mạnh lần nữa. Thậm chí..........có chút say mê!

Say mê? Trời ạ, không phải là mình thích hắn đấy chứ? Không được! Đánh chết nàng cũng không thể có tình cảm với loại nam nhân như hắn. Bắt lấy tia lí trí cuối cùng, nàng dùng sức đẩy Bách Lí Hiên Hàn ra, "Ngươi lăn ra ngoài cho ta, ai muốn đánh nhau trên giường với ngươi? Ngươi không sợ ta đánh gãy cái 'chân thứ ba' của ngươi à?"

"Ha ha, nàng đừng nói thế, ta cũng rất muốn thử cảm giác khi cái 'chân thứ ba' của mình bị đánh gãy đây!" (***Ờ thì ta chong xáng lắm***)

Á...............

Trên đời này còn có người vô sỉ hơn hắn sao? Hừ! Muốn thử cảm giác khi cái 'chân thứ ba' bị đánh gãy hả? Ngươi nhân tiện giả bộ thì có. Ngươi nghĩ rằng ta không biết nếu đánh gãy nó thì ngươi bị phế luôn sao?

Cuối cùng, nàng không nhịn được nữa nên đành cắn răng nhượng bộ: "Đủ rồi, đã sắp đến giờ vào cung, nếu 'vương gia' còn ở đây kéo dài thời gian không cho 'thiếp' tắm rửa, đến lúc đó nếu trễ thì đừng trách!"

Nàng mà nói ra những lời như vậy thì mọi chuyện bắt đầu nghiêm túc lên rồi. Thực ra mục đích ban đầu của Bách Lí Hiên Hàn là đến đây kêu nàng nhanh lên một chút mà.

"Được rồi, vậy nàng mau tắm đi." Nói xong, hắn sửa sang lại y phục trên người một chút rồi đi ra ngoài.

Nhín bóng lưng của hắn, Dạ Nhi thở dài nhẹ nhõm một hơi. Sáng nay nàng giẫm phải cái gì vậy? Mới định tắm một chút mà đã bị người khác nhìn thấy. Nghĩ đến đây, mặt nàng không tự chủ đỏ lên.

Mạt Lị đi lấy cho Dạ Nhi ít cánh hoa hồng, khi về lại thấy vương gia đi ra khỏi phòng của vương phi, trên mặt còn có ý cười nhàn nhạt, hơn nữa, quần áo hơi không chỉnh tề.................

Hình như lúc vương gia tra hỏi mình ngày hôm qua thì sắc mặt của người lãnh đạm vô cùng. Nay lại cười tươi đến nỗi hai má hồng lên, chắc chắn là bây giờ đang hoa mắt, hoa mắt thôi.

Tắm rửa xong, Dạ Nhi thay cung phục màu trắng muốt, trang điểm tinh tế càng làm tôn lên vẻ đẹp bộ cung phục của nàng, cả người giống như thiên nữ hạ phàm.

Lúc này, Bách Lí Hiên Hần đã thay y phục rồi mới đi tới. Hắn cũng mặc một bộ triều phục màu trắng, bên hông đeo thắt lưng được dệt bằng tơ vàng, giắt kèm con dao xanh lam. Mái tóc đen buộc lên dùng kim quan màu thạch bích, thân người thon dài thẳng tắp, cả người toát ra thần thái tuấn lãng nhưng không mất đi phong thái cao quý, khéo léo nổi bật lên hình ảnh một quý công tử phi phàm,

Oa! Đẹp, đẹp trai thật đấy! Cứ tưởng tên này ăn diện lên cũng vẫn phải còn có vài phần giống dạng chó hình người nữa cơ. Cũng khó trách nhiều nữ nhân muốn gả cho hắn như vậy!

Bách Lí Hiên Hàn thấy Dạ Nhi nhìn mình không chớp mắt, lấy quạt xếp trong tay nhẹ nhàng gõ đầu nàng, trêu ghẹo nói: "Sao thế? Xem nàng nhìn bổn vương không chớp mắt kìa, chẳng lẽ bị mê hoặc bởi vẻ tuấn dật của bổn vương sao?"

-----------------------------------------^^-------------------------------------------