Ngày X tháng X năm 20X2

Hôm nay em gái tôi tới công ty.

Thư ký nhỏ hôm nay đi ra ngoài làm việc.

Tôi nhìn chỗ làm của cô ấy theo thói quen.

Em tôi nói, “Anh xong rồi, anh thích thư ký của mình.”

Tôi nói, “Không hề.”

Em gái tôi ngang ngược chỉ trỏ, “Nghễ Văn, anh đỏ mặt! Hơn nữa vừa nãy chỉ trong 10 phút mà anh đã nhìn cái ghế trống kia 5 lần, anh không đúng lắm, không hề đúng chút nào!”

Tôi lớn giọng, “Anh không hề.”

10 phút nhìn năm lần…

Thật sự thường xuyên như vậy sao?

Sao bình thường tôi không để ý nhỉ.

Ngày X tháng X năm 20X2

Cô thư ký nhỏ hôm nay lại khen tôi.

Khen cà vạt của tôi đẹp.

Hơi vui vui.

Tôi kích động run cả chân.

Thư ký nhỏ chu đáo hỏi tôi, chân của tôi bị chuột rút phải không.

Cô ấy quan tâm tôi này.

Vui ghê.

Ngày X tháng X năm 20X2

Gần đây, tôi chợt phát hiện, hóa ra thời gian tan làm mỗi ngày đều sớm như vậy.

Sau khi về nhà không được nhìn thấy cô ấy nữa.

Phải đợi mười mấy tiếng mới được gặp cô ấy.

Hôm nay ở nhà không có việc gì làm, tự pha cho mình một ly cà phê.

Tay nghề của tôi hình như không thạo lắm.

Không ngon như cô ấy pha.

Ngày X tháng X năm 20X2

Tôi nhận ra hình như tôi thật sự thích cô thư ký nhỏ của mình mất rồi.

Ngày X tháng X năm 20X2

Hôm nay tôi không nói chuyện với cô thư ký nhỏ.

Công ty có thực tập sinh mới tới.

Thư ký nhỏ bận rộn dạy cậu ta cách sử dụng đồ dùng trong văn phòng.

Giữa chừng tôi tìm cơ hội đi ra ngoài một phen.

Rõ ràng lướt qua bên cạnh cô ấy, từ hành lang đi qua nhưng thư ký nhỏ không nhìn thấy tôi.

Tôi nghe thấy tiếng cười vui vẻ của cô ấy khen thực tập sinh, “Thật thông minh, học nhanh lắm.”

Haiz.

Có gì to tát chứ.

Mấy cái máy in này chẳng phải có tay là xong sao?

Bực ghê.

Ngày X tháng X năm 20X2

Hôm qua nằm mơ.

Nằm mơ thấy thư ký nhỏ.

Trong mơ, cô ấy nắm tay tôi dạy tôi cách dùng máy in.

Giỏi ghê.

Ngày X tháng X năm 20X2

Thích, rất thích cô ấy.

Ngày X tháng X năm 20X2

Học được từ Đản Đản, ngày mai sẽ lấy can đảm đi bắt chuyện với cô ấy!

Ngày X tháng X năm 20X2

Bắt chuyện thất bại.

Quá căng thẳng.

Giá như tôi có thể mạnh dạn như Đản Đản.

Haiz.

Ngày X tháng X năm 20X2

Tôi mở hố mới.

Viết nữa viết mãi, không hiểu ra sao, nữ chính càng ngày càng giống cô thư ký nhỏ.

Tôi cứ mong ước xa vời thế, cẩn thận từng tí ghép cô ấy với một nam chính có tính cách giống tôi.

Hy vọng cuối cùng họ có thể hạnh phúc ở bên nhau.

Ngày X tháng X năm 20X2

Tôi luôn cảm thấy gần đây thư ký nhỏ thường hay nói chuyện với thực tập sinh kia.

Lẽ nào…

Cô ấy có thiện cảm với cậu ta sao?

Cũng chẳng trách.

Dù sao thực tập sinh trẻ hơn tôi.

Thư ký nhỏ hẳn là thích mẫu bạn trai cún con nhỉ.

Soi gương.

Toang rồi, căn bản tôi không tài nào cún con nổi.

Ngày X tháng X năm 20X2

Có lẽ dạo này thức đêm ra truyện mới nên hình như tôi phát sốt rồi.

Vốn muốn sáng mai thức dậy thật sớm, đi gặp thư ký nhỏ.

Ngày mai không gặp được cô ấy.

Buồn quá.

Ngày X tháng X năm 20X2

Cô thư ký nhỏ đã đến thăm tôi.

Tôi chỉ mặc mỗi cái quần đùi, trong lỗ mũi còn nhét giấy.

Sau khi cô ấy đi, tôi cứ nhìn vào gương.

Bởi vì tôi lo lắng – Gần đây tôi không đến phòng tập thể hình, đường cong cơ bắp hình như không đẹp lắm.

Ngày X tháng X năm 20X2

Dạo này nói chuyện với Đản Đản.

Không ngờ cao thủ tình trường trong lòng tôi cũng đang yêu thầm người khác.

Nhưng mà Đản Đản lại nói bạn ấy là con gái.

Anh chàng bảnh bao trong bộ vest lướt qua lướt lại trên sàn với bông hồng ngậm trong miệng bỗng thay hình đổi dạng.

Đản Đản nói chúng tôi cùng nhau cố gắng.

Sau khi nói chuyện với cô ấy, tôi cảm thấy mình được tiếp thêm sức mạnh, chuẩn bị nghênh đón một ngày mới!

Hy vọng hôm nay sẽ trò chuyện được quá ba lần với cô ấy!