Thứ 6, ngày mồng 2 tháng 11 năm 20XX, thời tiết chẳng hay.

Hiện tại là rạng sáng 1 giờ Bắc Kinh ngày 2 tháng 11, mình mặc áo ngủ ngồi trên giường, vị trí vốn là của Thịnh tiên sinh ngủ đã trở nên trống rỗng mà lạnh lẽo, mình nằm vào trong vết hõm Thịnh tiên sinh từng ngủ, tựa hồ dư ôn(1) hãy còn tồn, viết xuống trang nhật kí cuối cùng của kiếp sống gối ôm của mình.

(1) Nhiệt độ còn lưu lại.

Sự tình phát sinh như này.

Cơm chiều xong, đầu tiên mình phi thường chuyên tâm tắm một hồi, chuyên tâm đến toàn thân các góc đều không quên, đúng, bao gồm cả địa phương nào đó phía sau chưa từng bao giờ bị tiến vào, cảm giác ngón tay tiến vào vô cùng khó chịu, nhất định là do ngón tay của chính mình, nếu như là ngón tay Thịnh tiên sinh mà nói, khẳng định sẽ phi thường thoải mái, mình an ủi chính mình như vậy.

Chờ mình tắm rửa xong đi ra, Thịnh tiên sinh đã làm việc xong ngồi ở trên giường, tinh dầu mát xa tản hương ngào ngạt trong không khí. Thịnh tiên sinh đã vô cùng quen thuộc hương vị này, từ vẻ mặt hắn mình có thể nhìn ra hắn đối với tinh dầu nhàn nhạt mùi đàn hương này không hề phản cảm, ngón tay của mình trên làn da Thịnh tiên sinh du tẩu, giống như bình thường vẫn vậy nặng nhẹ thoả đáng ấn giữ huyệt vị quanh thân Thịnh tiên sinh.

Mùi hương tinh dầu ngày càng đậm, hô hấp Thịnh tiên sinh theo cường độ ấn giữ ngón tay mình hốt khinh thường trọng(2), ngón tay một đường từ sau gáy huyệt hạ thiên đột nhiên đến huyệt thiên trung trước ngực, lại nấn ná trên huyệt trung quản, dựa theo lộ tuyến thường lui tới, lúc này hẳn là đến đùi.

(2)Khi nặng khi nhẹ

Sau đó mình sinh động thực hành một lần gối ôm tự huỷ.

Mình vói vào trong quần lót căng phồng của Thịnh tiên sinh, một phen nắm chặt lấy cự vật đang ngủ say bên trong, mình may mắn một chút bản thân dự kiến trước, bởi vì quả thật cần hai tay mới nắm hết, sau đó, trong ánh mắt hơi mang kinh ngạc của Thịnh tiên sinh bắt đầu xoa nắn tính khí trong tay.

Kỳ thật mình không biết bên trên ngoạn ý này có huyệt vị hay không, thế nhưng biểu tình Thịnh tiên sinh so với khi ấn đến bất kì một huyệt vị nào khác đều càng thoải mải, mình hẳn phải thức thời tiếp tục quan sát biểu tình Thịnh tiên sinh, phán đoán xem mình nên tiếp tục hay là đi băm tay, thế nhưng phản ứng cự vật trong tay làm mình kinh hỉ, nó run rẩy càng sưng càng lớn, đầu tiên hơi ướt át, cuối cùng dưới mắt mình đứng lên.

Mình thở phào một hơi, muốn gọi cho Tống Nhất Ninh gọi điện thoại khoe ra Thịnh tiên sinh chẳng những không phải lạnh đạm, hơn nữa thật sự cần hai tay mới có thể nắm trọn.

Sau đó, mình liền bị Thịnh tiên sinh từ dưới giường xách lên, Thịnh tiên sinh áo ngủ cũng không cài đã sải bước lớn rời khỏi phòng, trước khi đi bỏ lại một câu “Tôi qua thư phòng.”

Mình hỗn độn ngồi trên giường, trên ngín tay còn vương vài giọt bạch trọc, tự hỏi mấy lần phương pháp rõ ràng tự mình biên soạn, cuối cùng còn là cảm thấy bản thân ngốc chết làm suốt đời gối ôm không tốt sao.