Sau khi rửa mặt xong, cùng Đoàn Đoàn dùng qua đồ ăn sáng, Mộ Dung Triệt liền ngồi kiệu ngọc đi trước rồi.

Liễu Vi Dung đi sang điện bên cạnh chơi đùa cùng Long Phượng thai, dặn dò Trần mama chăm sóc thật tốt Long Phượng thai, liền mang theo Đoàn Đoàn, cùng với Bạch Liên và Hạnh Nhi rời đi.

Đây là lần đầu tiên xuất cung từ khi nàng đi tới cái thế giới này, cùng Đoàn Đoàn ngồi ở trong xe ngựa hoa lệ, nhìn Đoàn Đoàn uốn éo tới vặn vẹo trên tấm thảm, không an phận nghĩ vén lên màn kiệu nhìn thử bên ngoài, không nhịn được cong cong khóe miệng, cười một tiếng.

Nàng khẽ kéo một góc rèm, nhìn ra ngoài.

Đập vào mắt là đường phố không một bóng người, cách mỗi năm bước thì có một binh lính hoàng gia đứng nghiêm.

Thế nhưng không phải cái loại này ở trong phim truyền hình cũng diễn qua, trường hợp Hoàng đế xuất cung, ở hai bên đường phố cũng quỳ đầy bình dân bách tính.

Không khỏi để cho nàng nghĩ đến đất nước Trung Hoa, khi nguyên thủ quốc gia xuất hành cũng cấm đường, xem ra vì phòng ngừa ngoài ý muốn cùng bảo vệ an toàn của Hoàng đế, trên đường Hoàng đế ngự giá đi qua, đường phố đều là hết sức giới nghiêm.

Đoàn Đoàn hiển nhiên cũng nhìn thấy đường phố vắng tanh, chỉ chốc lát thấy không còn hứng thú, bắt đầu đến trên bàn thấp nhỏ uống nước trái cây để sẵn.

Liễu Vi Dung cũng nhàm chán vô nghĩa nửa tựa vào gối dựa nhắm mắt dưỡng thần.

Tướng Quốc Tự ở ngoại ô phía đông kinh thành, cách hoàng cung khoảng một canh giờ đi đường.

Vừa vặn thích hợp để nàng nhắm mắt dưỡng thần, Đoàn Đoàn vốn đang uống nước trái cây, thấy mẫu thân ngủ một giấc, cũng ngồi qua, kề bên Liễu Vi Dung cùng nhau ngủ.

Bạch Liên ở một bên thấy thế cười thầm, cầm thảm nhỏ đắp lên trên người hai người.

Một lúc lâu sau, đội ngũ đã đến trước cửa Tướng Quốc Tự.

Còn chưa có xuống xe ngựa, liền mơ hồ ngửi thấy mùi vị của đàn hương.

Có thể là do hôm nay Hoàng đế đến Tướng Quốc Tự dâng hương, chung quanh sắp xếp hàng loạt binh sĩ bảo vệ, làm Tướng Quốc Tự luôn luôn hương khói cường thịnh hôm nay rất là vắng lạnh.

Đến Tướng Quốc Tự, Hoàng đế dẫn đầu xuống xe ngựa, ngay sau đó Liễu Vi Dung cũng mang theo Đoàn Đoàn xuống xe ngựa, phía sau xe ngựa, tất cả các phi tần đều đã xuống.

Hôm nay Liễu Tương Nhã trang điểm hết sức xinh đẹp được Bích Thủy nâng đỡ xuống xe ngựa, nhìn lên Tướng Quốc Tự trang nghiêm trước mặt, chẳng biết tại sao có loại dự cảm xấu.

Chủ trì đã sớm chờ ở tại cửa ra vào Tướng Quốc Tự đợi mọi người xuống xe ngựa, dẫn một đám tăng nhân ra trước Hoàng đế hành lễ.

Liễu Vi Dung rất là tò mò nhìn chủ trì Tướng Quốc Tự, thấy gương mặt ông hiền lành, khác với dáng vẻ thần tiên, không khỏi nhất thời có ấn tượng tốt.

Đoàn Đoàn được Liễu Vi Dung nắm tay, hai mắt xoay tròn nhìn bốn phía xung quanh, cặp mắt sáng lóng lánh.

Đi theo sau lưng Mộ Dung Triệt, nhìn chủ trì đại sư ở trước mặt dẫn đường.

Lòng của Liễu Vi Dung rất là bình tĩnh, Đoàn Đoàn cũng rất khéo léo.

Đến Tướng Quốc Tự, bước đầu tiên chính là đi chánh điện Tướng Quốc Tự dâng hương.

Hai bên điện đứng đầy hòa thượng.

Thấy đoàn người đi vào, đều hành lễ, sau đó tiếp tục lễ Phật.

Dưới sự giảng giải của đại sư chủ trì, Hoàng đế Mộ Dung Triệt dâng hương đầu tiên.

Thứ hai là Đại hoàng tử Mộ Dung Diệu.

Đoàn Đoàn mặc dù mới hơn hai tuổi, nhưng bé hết sức thông minh lanh lợi, dâng hương quy củ một chút cũng không kém, khi chủ trì đại sư nhìn đến hắn cặp mắt còn sáng một chút.

Tiếp theo chính là Liễu Vi Dung, vốn là Liễu Vi Dung không tin Phật, tin quỷ thần, nhưng kể từ sau khi nàng xuyên qua, nàng liền bắt đầu kính sợ đối với mấy cái này.

Cung kính mà thành kính đốt lên ba nén hương, sau đó lui ra, để người phía sau dâng hương.

Cho đến cuối cùng Liễu Tương Nhã dâng hương xong, đoàn người mới đi đến phòng ở được sắp xếp phía sau Tướng Quốc Tự.

Cả Tướng Quốc Tự có binh lính hoàng gia bảo vệ, trở nên rất là an tĩnh.

Bởi vì phân vị Liễu Vi Dung cao nhất, ở sương phòng gần Mộ Dung Triệt.

Nhìn căn phòng này trang trí đơn giản lịch sự mà tao nhã, Liễu Vi Dung âm thầm may mắn bây giờ đã gần cuối tháng năm rồi, thời tiết dần dần nóng lên, phòng ở nơi này vừa đúng thích hợp.

Ngồi ở trên đệm cói trong phòng, nhìn Hạnh Nhi cùng Bạch Liên sửa sang lại sương phòng, Đoàn Đoàn thì đi khắp nơi tán loạn trong sương phòng, rất muốn thám hiểm.

"Mẫu thân, mẫu thân......" Thám hiểm khắp nơi đủ, mặt Đoàn Đoàn đỏ bừng nhảy đến trước mặt Liễu Vi Dung: "Diệu nhi đói bụng!"

"Đừng nóng vội, đợi chút có người đưa cơm chay tới đây." Liễu Vi Dung chà xát cái mũi nhỏ của bé, cười khanh khách nói.

Đoàn Đoàn không hiểu cái gì là cơm chay, bé chỉ biết sắp được ăn cơm.

Quả nhiên, không bao lâu, hai tiểu tăng tặng cơm chay tới đây.

Liễu Vi Dung ăn cơm chay ở đây, cảm thấy thật sự rất ngon, có thể sánh ngang với đầu bếp trong cung làm món ăn chay rồi.

Đoàn Đoàn là đứa trẻ không thịt không vui, cũng cực kỳ thích cơm chay trong chùa này.

Ăn được bụng tròn trịa.

Mới vừa ăn cơm chay xong, Mộ Dung Triệt lại tới, lúc này hắn đổi một thân thường phục, sau lưng còn có Tiểu Lý Tử đi theo.

Thấy Liễu Vi Dung liền mở miệng nói: "Trẫm đáp ứng lời mời của Minh Viễn đại sư, cùng đại sư thảo luận Phật hiệu, mắt thấy canh giờ không sai biệt lắm, nàng cùng Diệu nhi theo trẫm đi qua nghe một chút."

Liễu Vi Dung sửng sốt, đáy mắt thoáng qua một tia kinh ngạc, Mộ Dung Triệt thảo luận Phật hiệu cùng đại sư?

Chỉ là Minh Viễn đại sư trong miệng Hoàng thượng rất quen thuộc, cẩn thận suy nghĩ một chút, rốt cuộc nghĩ tới.

Trong nguyên tác chính là Minh Viễn đại sư cho Liễu Tương Nhã quý mệnh.

"Nhưng nô tì không biết Phật hiệu gì, có thể đi qua sao?" Trong lòng Liễu Vi Dung cực kỳ kháng cự lại việc đi gặp vị đại sư cực kỳ thần bí trong nguyên tác này.

Ánh mắt Mộ Dung Triệt chợt lóe: "Không biết cũng có thể đi."

Chỉ có Tiểu Lý Tử biết được mục đích của Hoàng thượng, lúc này mục đích Hoàng thượng tới Tướng Quốc Tự chính là gặp Minh Viễn đại sư.

Liễu Vi Dung thấy không có cách nào cự tuyệt, nên đành đi gặp Minh Viễn đại sư.

Đoàn Đoàn rất là vui mừng, một tay dắt phụ hoàng, một tay dắt mẫu thân ở phía sau để tiểu tăng phía trước dẫn đường, đi ra phía sau núi tới một sân viện hết sức thanh tịch và đẹp đẽ.

Trong sân, hai tiểu tăng thấy Hoàng thượng qua, vội đi vào bẩm báo Minh Viễn đại sư.

Sau đó Minh Viễn đại sư cho bọn họ đi vào.

Hoàng đế mang theo Liễu Vi Dung cùng Đoàn Đoàn tiến vào, Minh Viễn đại sư xem ra chỉ có có vẻ hơn ba mươi tuổi, nhưng nàng biết tuổi Minh Viễn đại sư rất lớn rồi.

Mặt mũi Minh Viễn đại sư rất là hiền lành, thấy được người tới, khẽ vuốt cằm, nghênh đón mấy người vào phòng, sau khi ngồi xuống ở trên chiếu cói, tiểu tăng tới dâng trà nước cho mọi người.

Minh Viễn đại sư đã biết mục đích Hoàng đế tới đây ở trên chiếu cói, nhưng ông lơ đãng quét qua Liễu Vi Dung trước mặt thì lập tức ngây ngẩn cả người.