Liễu Vi Dung hí mắt nhìn hai trâm cài tóc, có chút không hiểu ý tứ này, nghi ngờ nhìn Trần mama một bên.

Trần mama cau mày, Huệ phi này là muốn liên hiệp cùng chủ tử.

Liên Hà, âm đọc gần giống chính là liên hiệp.

Trần mama thấy thần sắc nghi hoặc của chủ tử, cùng tiểu thái giám một bên nóng nảy chờ đợi.

Cúi đầu nói nhỏ mấy câu ở bên tai Liễu Vi Dung.

Liễu Vi Dung bừng tỉnh hiểu ra, đột nhiên cảm thấy hai trâm cài tóc này thật là nóng tay.

Liên Hà, liên hiệp, nàng và Huệ phi đều là trông coi cung quyền, Huệ phi muốn liên hiệp cùng nàng, sợ là muốn đối đầu Phương quý phi thôi.

Hiện giờ Hoàng hậu Trung Cung vị khó giữ được, phi tần trong cung rục rịch ngóc đầu dậy.

Huệ phi cũng không nhịn được bị hậu vị hấp dẫn, động lòng rồi.

Huệ phi muốn liên hiệp cùng nàng thật ra thì rất đơn giản, mặc dù nàng có Đại hoàng tử bên người, nhưng nhà mẹ không hiển hách, đi lên hậu vị là không thể nào.

Huệ phi lại không giống vậy, nàng ta là cháu gái Phiêu Kỵ đại tướng quân, phụ thân lại là Binh bộ Thượng thư, mặc dù không thể chống lại nhà mẹ Phương quý phi, nhưng cũng không phải không có cơ hội?

"Không biết Đức phi nương nương có thích phần quà tặng này?"

Tiểu thái giám thấy Liễu Vi Dung vẫn nhìn chằm chằm vào hai trâm cài tóc, cũng không lên tiếng, trong lòng không khỏi có chút nóng nảy.

Liễu Vi Dung nhoẻn miệng cười, lấy hai trâm cài tóc đặt ở trong tay vuốt vuốt một hồi, ở trong ánh mắt mong chờ của tiểu thái giám lên tiếng: "Huệ phi tỷ tỷ có lòng, Bổn cung nhận phần quà tặng này."

Chưa nói thích cũng không nói không thích.

Tối nay Hoàng đế sẽ tới, nàng hỏi ý tứ của Hoàng đế một chút rồi lại nói.

Tiểu thái giám bối rối, chẳng lẽ Đức phi nương nương không có hiểu ý của Huệ phi nương nương? Không thể nào, mới vừa rồi Trần mama còn nói nhỏ mấy câu ở bên tai Đức phi nương nương.

Điều này làm cho hắn trở về phục mệnh thế nào?

Thấy vẻ mặt tiểu thái giám lo lắng, Liễu Vi Dung cũng không tiện lấy mất hứng thú của hắn, cầm hai cây trâm hơi mỉm cười nói: "Làm phiền Huệ phi tỷ tỷ phí tâm, ngươi trở về báo cho Huệ phi tỷ tỷ một tiếng, nói ngày mai Bổn cung sẽ tự mình đưa lên một phần đáp lễ."

Tiểu thái giám rốt cuộc được Đức phi nương nương hồi đáp, liền cúi người cáo lui.

Chờ sau khi tiểu thái giám rời đi, Trần mama cùng Bạch Liên, Hạnh Nhi ba người trầm mặc đi theo chủ tử trở lại nội thất.

Cái đuôi nhỏ Đoàn Đoàn cũng cùng đi lên.

"Trần mama, Huệ phi muốn liên hiệp cùng ta, ngươi thấy thế nào?" Sau khi Liễu Vi Dung ngồi xuống, nhấp một ngụm trà, chậm rãi mở miệng.

"Chủ tử, ngài ngàn vạn lần đừng đồng ý." Hạnh Nhi nghe vậy vội vàng nói.

"Đng vậy, chủ tử, không thể đồng ý." Bạch Liên cũng gật đầu phụ họa.

"Nô tài cho là không thể." Trần mama suy nghĩ một chút trả lời.

"Tối nay đoán chừng Hoàng thượng sẽ tới, các ngươi xem ta nói chuyện này với Hoàng thượng có được không?" Thật ra thì Liễu Vi Dung cũng cảm thấy không nên tham dự vào.

Thái hậu còn chưa có đổ đâu, Hoàng hậu còn treo móc cái danh này, lúc này nhảy lên đó không phải là muốn chết sao?

Tối thiểu cũng phải chờ Hoàng hậu không có rồi hãy nói.

"Chỉ là nói chuyện này với Hoàng thượng liệu có ổn hay không?" Bạch Liên có chút chần chờ.

Liễu Vi Dung ngẩn ra, cười khổ nói: "Đây không phải là chủ ý không chắc sao? Phải biết rằng có liên hiệp cùng Huệ phi hay không liên quan rất lớn, ngộ nhỡ chúng ta không đồng ý, Huệ phi liên hiệp cùng Phương quý phi đối phó ta, thì phiền toái."

Bây giờ nàng còn là người phụ nữ có thai, lại nắm một phần cung quyền quan trọng.

Ru rú ở trong Nhu Phúc cung, người khác xuống tay không được, nhưng nàng còn nắm trong tay một phần cung quyền quan trọng, không ngăn nổi người ta mưu hại.

"Chủ tử nói rất đúng, chuyện này vẫn nên nói cùng Hoàng thượng một chút, xem ý tứ Hoàng thượng." Hạnh Nhi suy nghĩ một chút, cảm thấy có thể được.

Nếu như chủ tử lén lút liên hiệp cùng Huệ phi chống lại Phương quý phi, bị Hoàng thượng biết, đoán chừng không vui, cho là chủ tử tâm lớn, bắt đầu vọng tưởng thứ không thuộc về mình, ảnh hưởng ấn tượng không tốt về chủ tử trong lòng Hoàng thượng.

Trần mama cũng gật đầu đồng ý.

Đoàn Đoàn ở một bên nghe được không hiểu ra sao.

Buổi tối mới vừa tới giờ hợi, Mộ Dung Triệt đã tới.

Nghe Liễu Vi Dung nói chuyện, trong bụng cười lạnh, xem ra lòng của Huệ phi cũng lớn, cộng thêm tối nay Thái Sư tìm hắn, nói gần nói xa cũng hi vọng hắn phế truất Hoàng hậu bây giờ, lần nữa lập tân hậu.

Hiện giờ bên trong hậu cung thì có phi tần hành động, tay chân thực mau.

Hoàng đế trầm ngâm lại, quyết định không thể mặc cho thế lực Phương gia lớn ra, để cho Liễu Vi Dung tiếp nhận cành ô liu Huệ phi ném tới.

"Hoàng thượng, như vậy được không? Nô tì không biết nên làm như thế nào....."

Nghe được Hoàng đế để cho nàng tiếp nhận cành ô liu của Huệ phi, Liễu Vi Dung rối rắm.

Mộ Dung Triệt ôm lấy nàng, khóe môi nâng lên, đáy mắt xẹt qua một nụ cười: "Không phải là nàng chưởng quản một phần cung quyền sao? Cho Huệ phi một chút ưu đãi là được, cái khác nàng không phải trông nom, lấy đầu của nàng không đấu lại Huệ phi."

Hai mắt Liễu Vi Dung sáng lên. Đúng vậy, Huệ phi liên hiệp cùng nàng không phải coi trọng nàng phụ trách mua sắm sao?

Nàng còn rối rắm cái gì.

"Đa tạ Hoàng thượng nhắc nhở." Mặt mày Liễu Vi Dung hớn hở cám ơn Mộ Dung Triệt.

Ngày hôm sau liền cho người đáp lại tặng một phần đồng tâm kết qua cho Huệ phi.

Những ngày kế tiếp, Liễu Vi Dung vẫn giống trước đây một dạng nhàn nhã dưỡng thai, thỉnh thoảng hỏi tới bộ phận cung vụ mình chưởng quản, thời điểm khác đều là Trần mama cùng Hạnh Nhi, Bạch Liên xử lý giúp một tay.

Kể từ khi nghe theo đề nghị của Hoàng đế, sau khi cùng Huệ phi liên hiệp, Huệ phi cũng biết nàng và Liễu Tương Nhã có ân oán, liền bắt đầu tìm Liễu Tương Nhã phiền phức.

Liễu Tương Nhã hàng ngày khổ sở, mỗi ngày trước khi đi thỉnh an Thái hậu đều bị Huệ phi gây khó khăn các loại, Liễu Tương Nhã đủ loại bực tức, Huệ phi giống như là cùng nàng gây lên.

Liễu Vi Dung bởi vì là ba tháng đầu, sợ mang thai bất ổn, liền miễn thỉnh an.

Bỏ lỡ quyết đấu đặc sắc của Huệ phi cùng Tương Nhã.

Phương quý phi thích nghe ngóng đối với chuyện như vậy, bắt đầu gia tăng vơ vét bố trí người của mình.

Nàng ta không biết hai người bí mật liên hiệp.

Cứ như vậy, một tháng trôi qua.

Hơn một tuần, cung điện trong cung đã sửa chữa xong, Phượng Nghi cung sửa chữa tốt cũng vô ích, Hoàng hậu bị cấm túc ở trong Hàm An Cung.

Ngày này, thái y phụ trách chẩn mạch cho Hoàng hậu đi tới Hàm An Cung chẩn mạch cho Hoàng hậu.

Sau khi chẩn mạch xong, sắc mặt thái y có chút cổ quái.

"Thái y, thế nào? Có phải long tự của Bổn cung có vấn đề gì hay không?" Hoàng hậu có bầu hơn ba tháng, bụng lại không có to lên, vốn là có chút sợ hãi, hôm nay thấy sắc mặt thái y kỳ quái, liền luống cuống.

Thái y này vốn là người của Hoàng hậu, cho dù hiện giờ Hoàng hậu ngã xuống, thái y vẫn rất trung thành.

"Hồi Hoàng hậu nương nương, trước sợ rằng nương nương căn bản không có mang thai, mà là dược vật giả có thai, đã tạo thành hiện tượng mang thai giả, hôm nay mạch tượng đã biến mất rồi......"

"Cái gì?" Hai mắt Hoàng hậu trợn tròn, không dám tin sợ hãi kêu ra