Mộ Dung Triệt dẫn theo Liễu Vi Dung cùng bọn Tiểu Lý Tử đến Quan Sư cung. Khi họ tới, các phi tần đã tập trung đông đủ.Thái hậu cùng Hoàng hậu cũng đã đến từ rất sớm.

Mọi người nhìn thấy Hoàng đế tới đều dạt ra hai bên, cúi đầu thỉnh an.

Liễu Vi Dung cảm thấy thật may vì nàng đã uống Linh tuyền, nếu không ở chỗ này mà bủn rủn chân tay sợ là lại bị người ghen ghét.

Nàng thỉnh an Thái hậu cùng những vị phẩm cấp cao hơn nàng trước rồi mới lui ra sau lưng Hiền phi, yên lặng chờ đợi.Trong lòng nàng âm thầm cầu nguyện Phương quý phi sinh nở thuận lợi, là hoàng tử hay công chúa đều tốt.

Nàng thực sự hy vọng Phương Chỉ Doanh sinh được con trai, như vậy Đoàn Đoàn của nàng càng an toàn hơn nữa.

Thể chất Phương quý phi yếu, có sinh được con trai cũng không mạnh khỏe được, sẽ không ảnh hưởng gì đến Đoàn Đoàn.

Thái hậu thấy Hoàng đế tới, thở phào nhẹ nhõm. Sự việc lần trước bà vẫn còn để trong lòng. Bà sợ Hoàng đế sẽ vì chuyện này mà ghét Chỉ Doanh.

Thật may là Hoàng đế chịu tới.

Hoàng đế ngồi trên ghế, nhìn cửa phòng sinh, nhàn nhạt hỏi: "Phương quý phi vào phòng sinh lúc nào?"

"Bẩm Hoàng thượng, Phương quý phi đã vào được một khắc."

Hoàng hậu ngồi bên phải hắn cố nén ghen tỵ, tươi cười trả lời.

Nàng thấy Đức tần đi cùng Hoàng đế, khỏi nghĩ cũng biết nguyên buổi chiều nay Hoàng thượng ở đâu. Nàng vốn tưởng Đức tần bị thất sủng, tính ra tay đối phó nàng, Hoàng thượng lại quay lại sủng ái nàng.

Liếc mắt nhìn Đức tần cách đó không xa, thật là làm người ta ghen tỵ.

"Ừ!" Hoàng đế gật đầu, không có thêm biểu tình nào khác.

Hoàng hậu thấy Hoàng đế lạnh nhạt như thế, âm thầm vui mừng, xem ra Phương quý phi dù có Thái hậu cô cô làm chỗ dựa cũng không đáng ngại, bởi vì Hoàng thượng không thích nàng.

Thái hậu than khẽ. Nàng hiểu tại sao con nàng lạnh lùng như vậy. Thân thể Chỉ Doanh quá kém, cho dù sinh ra tiểu hoàng tử, cũng là một cơ thể gầy yếu.

Không trách được sắc mặt Hoàng đế lạnh nhạt.

"Hoàng thượng, ngươi có chuyện gì cần thì cứ đi làm đi. Có ai gia ở đây được rồi."

Khoảng thời gian này, Thái hậu tìm mọi cách cứu vãn lại mối quan hệ mẹ con của họ. Nàng không muốn vì chuyện của Chỉ Doanh mà tất cả cố gắng của nàng sụp đổ.

"Dạ, mẫu hậu nhớ chú ý sức khỏe." Thật ra thì mấy ngày nay, ngày nào hắn cũng dành hết thời gian xử lý chính sự, tất cả tấu chương đều được hắn giải quyết hết. Nếu không, làm sao hắn có thời gian ở Nhu Phúc cung từ chiều đến giờ.

Nhưng hắn không hề muốn ở đây chờ Phương Chỉ Doanh sinh, thà rằng về Tử Thần điện.

Mọi người đứng bên ngoài chờ.

Nhìn nha hoàn mang một thau máu ra ngoài, bên trong lại không phát ra tiếng động nào, tuy có thái y, nhưng Thái hậu vẫn lo lắng không thôi.

Hoàng hậu thì âm thầm cầu nguyện Phương quý phi một xác hai mạng.

Đương nhiên không chỉ Hoàng hậu có ý nghĩ này, không ít phi tần cũng có ý nghĩ này, ngoài mặt họ tỏ vẻ lo lắng nhưng trong lòng lại liều mạng nguyền rủa.

Thời gian mỗi lúc một trôi, cung nhân bắt đầu đốt đèn, sinh con cũng không phải nửa khắc hay một khắc là sinh xong được, người bên ngoài chờ đợi mỏi mòn. Đầu tháng bảy trời bắt đầu nóng, không khí ở Quan Sư cung cũng hết sức ngột ngạt.

Chỉ khổ cho những người chờ bên ngoài, trừ những vị mang danh hào phi mới được ngồi còn lại tất cả đều phải đứng, đứng đến nỗi hai chân tê dại.

Liễu Vi Dung cảm thấy thật may vì nàng thường uống Linh tuyền nên giờ phút này nàng không mệt lắm.

Mắt Liễu Tương Nhã dán chặt vào cánh cửa đang đóng kín, trong lòng âm thầm tính toán.

Mấy ngày nay, nàng hoàn toàn lấy được lòng tin của Thái hậu, dựa vào quan hệ giữa Thái hậu và Hoàng thượng, chắc chắn nàng sẽ có cơ hội khôi phục địa vị.

Cái nàng chờ bây giờ là cơ hội.

Về phần Liễu Vi Dung, tạm thời nàng sẽ không động đến nàng ta. Nô tài ở Nhu Phúc cung đều là những người trung thành với Hoàng thượng, được người tin tưởng, không dễ gì mua chuộc, hơn nữa người ta cũng sẽ không bị một Thường tại nho nhỏ như nàng thu mua.