*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đêm nay trôi qua thật mỹ diệu.

Vốn Viêm Phi Ngang có thói quen khắc chế trước mặt người yêu nhỏ, nhưng có lẽ do sóc bay nhỏ đã xem không ít tư liệu nên không chỉ nhiệt tình mà còn vô cùng có tinh thần thăm dò, dùng đủ các tư thế và kĩ thuật mê hoặc anh, còn không cho anh đeo bao, vì vậy Viêm thượng úy mỗi một lần đến cuối cùng đều bị chọc ghẹo đến phát điên lên.

Đây quả nhiên đúng là một tiểu yêu tinh hút sạch “tinh khí” con người!

Sau đó Viêm Phi Ngang bế người yêu nhỏ toàn thân hồng phấn, mềm nhũn đi tắm, Tô Ngọ nhanh chóng nhân cơ hội chọn ra năm con t*ng trùng mạnh nhất của Viêm Phi Ngang từ trong cơ thể, rồi lại chọn thêm năm con của mình, cùng cho chúng vào trong yêu đan, hai bên dung hợp lại với nhau.

Sau khi cơ thể Viêm Phi Ngang bị thứ của Tạ Phong cải tạo xong, lại được Tô Ngọ cho ăn rất nhiều thứ tốt, cơ thể đã trở nên cường tráng vô cùng, sức mạnh của t*ng trùng đương nhiên sẽ không yếu, Tô Ngọ thì càng không cần phải nói, từ nhỏ đến lớn cơ thể cậu đều khỏe mạnh, thiên phú cũng đỉnh cao, như vậy đời sau của hai người, cũng thực sự làm cho người ta vô cùng mong chờ.

Viêm Phi Ngang theo thói quen cẩn thận giúp Tô Ngọ tắm sạch cơ thể, phát hiện cậu nhắm mắt lại, miệng thì niệm gì đó liên tục, cũng không hiểu là đang làm gì.

Lúc này Tô Ngọ đang dùng linh lực quan sát trong cơ thể, vòng quanh trong yêu đan một hồi, phát hiện t*ng trùng của mình và Phi Ngang kết hợp lại với nhau rất tốt, chỉ cần chờ đến khi dung hợp lại hoàn toàn, trong yêu đan an ổn lại, biết hấp thu linh lực của cậu, vậy là tất cả đã được giải quyết xong.

“Đang nghĩ gì vậy?” Viêm Phi Ngang thấy cậu mở mắt ra, nhéo nhéo ngón tay cậu.

Chuyện lũ nhỏ cho tới tận bây giờ, tất cả đều tiến triển thuận lợi, trong lòng Tô Ngọ vui sướng hài lòng, chẳng qua giờ vẫn chưa phải là lúc nên nói hết cho Phi Ngang biết, chờ thêm một chút nữa vậy.

Viêm Phi Ngang thấy cậu cười híp mắt không nói tiếng nào, cũng không bức bách cậu nói, chỉ ôm người vào lòng cùng nhau tắm.

Sáng ngày hôm sau, khi Tô Ngọ tỉnh lại, quan sát bên trong cơ thể lần nữa, liền phát hiện lũ nhóc đã yên ổn “mọc rễ” trong yêu đan, đồng thời cũng từ từ bắt đầu hấp thu linh lực của mình, cuối cùng mới yên tâm.

Lúc này Viêm Phi Ngang đã xuống giường làm bữa sáng, Tô Ngọ bò dậy đi đến sân thượng, bây giờ trong yêu đan của cậu đã có năm thú con, thế nên cậu càng phải chịu khó rèn luyện thêm mới được!

“Sao mới sáng sớm đã tu luyện rồi?” Viêm Phi Ngang cũng cảm thấy thật khó tin, cũng không phải là do Tô Ngọ lười biếng, chỉ là người yêu nhỏ của anh rất thích ngủ, bình thường đều là anh làm xong bữa sáng mới vào phòng gọi người dậy.

“Em phải chịu khó tu luyện thêm mới được!” Ý chí chiến đấu của sóc bay nhỏ tràn đầy, mấy bé con đang trong quá trình thai nghén, linh lực hấp thu càng nhiều, sau này chúng sẽ càng khỏe mạnh hơn, cậu là người làm ba, càng không thể lười biếng!

“Đừng quá miễn cưỡng.” Viêm thượng úy không biết mình sắp phải nghênh đón gió bão vần vũ nói.

Dậy sớm tu luyện một tiếng, hấp thu lượng lớn linh khí trên sân thượng, sau đó lại đi kiểm tra một loạt những linh thực trồng ở sân thượng.

Linh thực trồng ở sân thượng đều sinh trưởng vô cùng tốt, đồng thời mỗi ngày còn cho ra không ít linh khí, dưới sự tuần hoàn này, thực vật bình thường trồng ở sân thượng cũng tươi tốt quanh năm. Trước đây cậu từng mua rất nhiều loại hoa bình thường trong cửa hàng hoa, bây giờ đã vào đông nhưng những loài hoa này vẫn nở rộ thường xuyên, chính là cảnh tượng cực kì hiếm có.

Mặt khác Tô Ngọ càng thêm chú ý tới cỏ mang thai còn sót lại, tổng cộng còn lại hai cây, chúng bám rễ mọc chồi ở sân thượng, lại một lần nữa tươi tốt trở lại, cây nào cây nấy đều rất không tệ. Hai cây này cậu định để lại cho mèo đen nhỏ và hồ ly, nếu như hai người họ chưa cần dùng tới vội thì nói không chừng còn có thể nhân cơ hội cấy thêm một cây nữa!

Ăn sáng xong, hai người cùng đi ra ngoài, đến lúc tạm biệt ai đi đường nấy còn hôn nhau một cái, sau đó ai đi làm thì đi làm, ai đi học thì đi học, sau này còn có thể đưa các bảo bối nhỏ đi cùng, ngày trôi qua thật sự rất hạnh phúc.

Bắt đầu từ khi mùa đông tới, nhiệt độ giảm mạnh, mọi người trong trường cũng đã đổi sang quần áo mùa đông, Tô Ngọ cũng vậy. Quần áo mùa đông của cậu gần như đều là do mẹ Khang mua cho, đều là hàng hiệu rất đắt, hơn nữa điện thoại máy tính cậu dùng thứ gì cũng là hàng xịn nhất, rất nhiều bạn học đều cho rằng cậu là con nhà giàu nhà nào đó ở thủ đô.

Triệu Ngôn run lập cập đi vào ngồi xuống cạnh cậu, thở ra một hơi toàn khói trắng, oán trách nói: “Lạnh quá đi.”

Tô Ngọ cũng rất sợ lạnh, thế nên cậu mặc đồ còn dày hơn người khác một lớp, cũng may người thoạt nhìn tương đối gầy nên mới không đến nỗi mặc thành một quả cầu.

“Chỉ còn hơn một tháng nữa là thi học kì rồi, đúng là muốn đòi mạng người mà.” Vừa nghĩ tới chuyện đông lạnh vậy lại phải thò hai bàn tay đang nhét trong túi quần túi áo ấm áp ra để viết bài, Triệu Ngôn không nhịn được mà thở dài một hơi.

“Aiz, hy vọng lần này sẽ không trượt.” Tô Ngọ cũng có phiền não của riêng mình, bây giờ cậu đã là ba của năm thú nhỏ, nhỡ mấy bé con sinh ra, lại biết người ba này của chúng đi thi lại có môn không qua, thì thật là mất mặt!

“Ông trời phù hộ!” Triệu Ngôn chịu lạnh, đưa hai tay ra trước ngực chắp lại vái lên trời vài cái, sau đó lấy điện thoại ra lướt, đồng thời còn khuyên Tô Ngọ, “Nếu như tay thực sự quá lạnh thì có thể lấy điện thoại ra dùng, giữ ấm rất tốt.”

Tô Ngọ nở nụ cười, nhưng cậu cũng không lấy điện thoại ra, bởi thành tích học tập của cậu thật sự không ra đâu vào đâu, cậu muốn học cho giỏi nên cậu liệt kê những gì mình không hiểu ra, sau đó hỏi giáo viên hoặc là tới tìm đàn anh Hàn học bù.

Hàn Ý Ổn muốn thi nghiên cứu sinh thế nên không ra ngoài tìm việc làm, việc làm duy nhất bây giờ chính là dạy Tô Ngọ học. Viêm Phi Ngang đã gọi điện cho y, y dạy học cho Tô Ngọ, tiền lương vẫn trả giống như trước đây, một tuần trả tiền cho y một lần. Hàn Ý Ổn bởi Tô Ngọ đã giúp cả nhà họ, vốn không muốn nhận tiền nhưng nghĩ đi nghĩ lại cuối cùng vẫn không từ chối, bây giờ y hơi túng tiền, nếu muốn báo đáp ân tình của Tô Ngọ, sau này vẫn còn nhiều cơ hội, không phải vội vã nhất thời.

Trong lúc Tô Ngọ đang khắc khổ ôm sách vở mà gặm bỗng nghe thấy Triệu Ngôn bên cạnh thở dài nói: “Tống Quân Thành này bây giờ đúng là hot thật đấy, tùy tiện lướt weibo một chút đã có thể nhìn thấy hàng đống tin về anh ta.”

Nghe thấy tên của Tống Quân Thành, lực chú ý của Tô Ngọ nhất thời bị hút lại, đến gần liếc mắt nhìn.

Triệu Ngôn cầm điện thoại đưa tới trước mặt cậu, hỏi: “Cậu có dùng weibo không? Chúng ta follow nhau.”

Thời gian dùng điện thoại của Tô Ngọ không nhiều, cậu thích xem phim hơn, chẳng qua bài viết mà Triệu Ngôn đang đọc rất thú vị, hơn nữa trên đó còn có rất nhiều người chia sẻ phim hay, vì vậy cậu nhờ Triệu Ngôn giúp mình lập một tài khoản.

Cậu vừa mới lập tài khoản xong liền xem ngay mấy tin tức về Tống Quân Thành, sau đó cậu còn nhìn thấy hồ ly trong phim mới của Tống Quân Thành nữa!

Phim này đã bắt đầu tuyên truyền trên mạng từ lâu, còn định sẵn sẽ có nhiều trang chiếu phim, hồ ly cũng xuất hiện ở đó. Nhìn thấy bạn mình trên mạng, Tô Ngọ cảm thấy vô cùng mới mẻ!

“Ồ, đây không phải là bạn cậu sao? Không ngờ anh ta lại là minh tinh! Thật lợi hại!” Triệu Ngôn cũng nhìn thấy tin này, trong lòng có chút hâm mộ.

“Cậu ấy mới bắt đầu quay phim truyền hình, cơ mà tớ cũng từng tới tham ban xem cậu ấy diễn rồi, đúng là diễn rất không tệ đó.” Thấy người khác hâm mộ bạn mình như vậy, Tô Ngọ cũng cảm thấy tự hào lây!

“Để tớ xem một chút nào, bộ phim này còn chưa chiếu đã hot vậy rồi, hơn nữa giá trị nhan sắc của bạn cậu cao, có rất nhiều cư dân mạng cũng đã bắt đầu làm fan hâm mộ của anh ta rồi này, đặc biệt là mấy bạn fan nữ.” Triệu Ngôn đọc bình luận rít gào bên dưới, có nhiều người sau khi biết tới phim còn tỏ ý mong đợi cực kì, thầm nghĩ trên thế giới này quả nhiên ——  nhan sắc mới là chính nghĩa.

Tô Ngọ cũng học bình luận theo cậu ta, có điều trên mạng, dù là web nào, ngoài những người bình thường ra thì còn có bình xịt, cậu lướt xuống dưới, thấy có người bắt đầu chanh chua công kích đạo diễn, diễn viên, ngay cả hồ ly cũng vô cớ trúng đạn.

(bình xịt chắc là mấy anh hùng bàn phím trẻ trâu comt lung tung, gọi là bình xịt vì nhổ nước bọt bừa bãi =))

Hồ ly có thể coi như là lần đầu tiên lộ diện trên mạng, họ nhổ nước bọt cũng đương nhiên không tóm được lịch sử đen tối gì của y, vì vậy bắt đầu nói bừa, có người nói nhìn mặt mũi hồ ly đã biết là chỉnh sửa phẫu thuật, có người nói y từng là nghệ sĩ nào đó đã chỉnh dung, thay hình đổi dạng rồi lại debut lần hai, Tô Ngọ đọc được mà giận sôi.

“Sao họ có thể nói bậy như vậy chứ!” Tô Ngọ buồn bực nói, không ai hiểu rõ việc hồ ly có lịch sử đen hay không hơn cậu —— tên kia quả thực có một đống lịch sử đen, phía đông trộm trứng chim, phía tây ăn cắp gà, đúng là một tên gieo vạ!

“Bình tĩnh nào, mấy tên bình xịt này đều là như vậy đấy, cậu càng để ý tới bọn nó, bọn nó càng xịt mạnh hơn.” Triệu Ngôn xoa xoa đầu cậu, sau đó lần lượt mắng cho mỗi tên bình xịt này một lần.

Phân cảnh của hồ ly đã quay xong, bộ phim truyền hình mà y diễn này đi theo chủ trương tinh phẩm hoàn mỹ, thế nên số tập khá ít, y vừa hết cảnh quay thì đoàn phim cũng hơ khô thẻ tre ngay sau đó.

Quả nhiên mấy ngày sau, Tô Ngọ lướt weibo liền đọc được tin đoàn phim đã hơ khô thẻ tre, ngay sau đó hồ ly cũng bắt đầu lập tài khoản trên weibo, share tin này, đồng thời còn follow Tống Quân Thành, Tô Ngọ thấy Tống Quân Thành cũng share tin và còn đăng status mới.

Tống Quân Thành V: Quãng thời gian ăn cơm hộp ở đoàn phim này rất tốt đẹp, đạo diễn rất nghiêm cẩn, đồng nghiệp trong đoàn phim cũng rất nghiêm túc, còn quen được rất nhiều người bạn không tệ, thật mong chờ phim lên sóng.

(Tài khoản sau tên có chữ V là tài khoản đã được xác minh, giống như tài khoản được xác minh của Twitter có thể xác minh danh tính của người nổi tiếng, tổ chức. Chữ V màu cam là dành cho mọi người, chữ V màu xanh là cho các tổ chức và công ty với nhiều loại xác minh. Khi số lượng microblog đạt đến ngưỡng, người dùng có thể đăng ký xác minh “Weibo Master”.)

Dưới status này còn tag thêm một vài người mới debut có vai diễn trong bộ phim truyền hình này, cái tên đầu tiên chính là 【Hồ Ly hồ ly】.

Tô Ngọ nhìn thấy tên con người của hồ ly, tò mò chọt vào xem, quả nhiên thấy ảnh avatar chính là ảnh của hồ ly, trang cá nhân của hồ ly chỉ có một bài share tin đoàn phim hơ khô thẻ tre, nhưng có thể thấy đã có không ít người follow y, rất nhiều người có lẽ chỉ là fan nhan sắc của y, vì vậy Tô Ngọ cũng follow y theo.

Lúc này chắc là hồ ly cũng đang lướt weibo, không lâu sau khi Tô Ngọ follow y, hồ ly cũng follow Tô Ngọ.

Hồ Ly hồ ly: Sóc bay nhỏ???

Tô Ngọ chờ mong các bé con sinh ra: Tôi đây, cậu quay xong phim rồi à?

Hồ Ly hồ ly: Đúng vậy, gần đây đang rảnh, tới đây tôi mời cậu đi ăn lẩu, cạnh công ty có một nhà hàng lẩu cực ngon 【ảnh】【ảnh】【ảnh】, nhưng mà quản lý không cho tôi ăn đồ quá cay, chúng ta lén đi đi.

Tô Ngọ chờ mong các bé con sinh ra: Oa, nhìn thật ngon, để tôi gọi cho mèo đen nhỏ cùng đi.

Hai người trao đổi vài câu liên quan tới món ngon, Tô Ngọ chợt phát hiện weibo của mình mới mấy phút vừa rồi đã tăng thêm mấy trăm follower, đồng thời còn nhận được không ít tin nhắn.

Tô Ngọ: “???”

Cậu kiểm tra một chút, mới phát hiện hóa ra là Tống Quân Thành đã follow mình, Tống Quân Thành và hồ ly cùng follow tài khoản cá nhân thoạt nhìn chỉ là của một người bình thường của Tô Ngọ, làm cho rất nhiều follower cũng vào xem trang weibo của cậu.

Tô Ngọ nhìn mấy tin nhắn kia một chút, sau đó liền thấy có rất nhiều người đều hỏi cậu cùng một câu hỏi: Đại đại là bạn chung của Quân Quân đại đại và hồ ly đại đại ư? Xin hỏi nhỏ có phải là họ đã quen nhau lâu rồi không?

Còn có người nói: Đại đại, cầu đại đại chia sẻ hỗ động của Tống đại đại và hồ ly đại đại! Quỳ cầu!

(Hỗ động: không biết nên để là gì, nhưng chắc là mọi người cũng hiểu nhỉ, nó là kiểu tương tác giữa 2 người có thể gây hiệu quả bắn hint, JQ =))

Tô Ngọ đọc mà mờ mịt, hơn nữa cậu lại phát hiện nick weibo của mình lại có thêm hàng loạt follower nữa, trong chốc lát đã gần hơn một nghìn.

Tô Ngọ không hiểu nổi, đành đi xem weibo của Tống Quân Thành và hồ ly, mới phát hiện trong bình luận có người ghép họ thành CP.

Tô Ngọ chờ mong các bé con sinh ra: Hồ ly, CP là cái gì đấy? Cậu với Tống Quân Thành thân lắm à?

Hồ Ly hồ ly: Không quen, CP là cặp đôi ấy, giống như cậu với anh tư.

Tô Ngọ chờ mong các bé con sinh ra: À, vậy tại sao họ lại ghép đôi hai người vậy, vừa rồi còn có người xin tôi chia sẻ hỗ động giữa hai người.

Hồ Ly hồ ly: …Cậu không cần phải để ý tới họ.

Lúc này Tô Ngọ nhận được tin nhắn bạn tốt, mở ra đọc, mới phát hiện là do Tống Quân Thành gửi tới.

(tin nhắn bạn tốt (trên weibo): là tin nhắn giữa 2 người đã follow lẫn nhau)

Tống Quân Thành V: Tô tiên sinh chào ngài.

Tô Ngọ trợn mắt nhìn, gửi lại một tin chào anh.

Tống Quân Thành V: Cảm ơn sự trợ giúp của ngài lần này, để báo đáp tôi xin được chuyển khoản tới tài khoản của ngài, sau này có cơ hội, tôi cũng sẽ quan tâm giúp đỡ, trò chuyện với bạn của ngài là Hồ Ly tiên sinh, biểu đạt lòng biết ơn.

Lúc này Tô Ngọ mới hiểu, Tống Quân Thành để ý tới hồ ly, có lẽ là do có liên quan tới cậu, còn chuyện chuyển khoản kia, Tô Ngọ nghĩ năm thú con của mình sau khi sinh, chắc chắn sẽ rất tốn kém, Phi Ngang đi làm khổ cực như vậy, cậu cũng muốn giúp anh, thế nên cũng không từ chối, chỉ gửi lại một câu cảm ơn.

Tô Ngọ kể chuyện này cho hồ ly, hồ ly gửi lại cho cậu một icon cảm ơn: Tiền cậu cho tôi mượn trước đây, chờ tôi nhận được tiền catse sẽ gửi trả lại cho cậu, với cả kí túc xá công ty đã sắp xếp cho tôi, đợi tôi biết chắc chắn chỗ rồi, sẽ gọi điện thoại thông báo cho cậu sau.

“Được.”

Weibo của Tô Ngọ sau đó lục tục có thêm mấy nghìn follower, hơn nữa những người này còn phát hiện trong album của Tô Ngọ có một tấm ảnh chụp một mình cậu, nhất thời bị sự đáng yêu của cậu làm cho không chịu nổi, điên cuồng bình luận đòi cậu up thêm một chút tài nguyên nữa đi, để mọi người liếm bình!

(Liếm bình: 

Bức ảnh chụp này là khi Tô Ngọ vừa mới lập tài khoản không để ý liền up lên, không ngờ lại bị mọi người chú ý tới.

Năm thú nhỏ của Tô Ngọ đã an ổn “mọc rễ” xong, Tô Ngọ vô cùng hài lòng, như vậy xem ra chỉ khoảng hai tháng sau là lũ nhỏ có thể an toàn ra đời rồi.

Để ăn mừng, ba con yêu tinh như đã hẹn cùng nhau đi ăn lẩu.

Trong nhà hàng lẩu rất náo nhiệt, mèo đen nhỏ còn mang theo thẻ ưu đãi của nhà hàng này theo, không cần nói cũng biết nhất định là anh hai Viêm biết họ muốn đi liên hoan nên đã cố ý tìm thẻ đưa cho họ.

“Oa, mùa đông ăn lẩu thích thật đấy!” Ba người vây quanh nồi lẩu đang sôi sùng sục bốc đầy hơi nóng lên, đầy mặt cảm động.

Mèo đen nhỏ gắp một miếng thịt đã nhúng, hưởng thụ nhét vào miệng, “Con người chắc chắn là đã dùng đồ ăn ngon để chinh phục thế giới này.”

Hồ ly cực kì đồng tình, “Nếu như những tên trên núi kia được ăn những món này, chắc chắn cũng không muốn về lại núi sâu tu luyện nữa đâu.”

Tô Ngọ lấy điện thoại ra chụp một bức ảnh up lên weibo, trong ảnh không chụp mặt, nhưng lại có bàn tay đang gắp thức ăn của mèo đen nhỏ và hồ ly, gắp nhanh tới nỗi đã sắp nhìn không rõ hình dạng bàn tay, vì vậy trong bình luận mọi người đều khuyên Tô đại đại nên mau chóng ăn đi, nếu không chút nữa thức ăn ngon sẽ bị cướp hết sạch, cùng với một vài bình luận tỏ ý lần sau đại đại chụp ảnh nhớ chụp thêm mặt nữa!

Hồ ly nhét thịt đầy mồm, cũng lấy điện thoại ra up một tấm lên.

Họ không để ý tới thời gian up ảnh, đồng thời cũng không biết rằng cư dân mạng phần lớn đều là thám tử ngầm, vì vậy rất nhanh liền có những người cùng follow cả hai người phát hiện họ cùng ăn chung một bàn.

Bí đao nấu sườn: Oa oa oa, Tô đại đại và hồ ly đại đại quan hệ thật tốt! Chẳng lẽ hồ ly đại đại là chân ái của Tô đại đại sao?!

Miến là miến là miến: Cậu đừng nói bừa chứ, Tống đại đại sẽ đau lòng lắm đấy, aiz, ba người họ quen nhau mà.

Cải cải ngọt ngào: Trời ạ, chẳng lẽ mấy người đều không để ý trên bàn còn có một người nữa sao? Chẳng lẽ là Tống đại đại?

Não động không dừng nổi: Ồ, không ngờ lại là tình tay ba có một không hai?!

Tô Ngọ và hồ ly lướt đọc bình luận một chút, cảm thấy trí tưởng tượng của con người đúng là phong phú.

Nhưng rất nhanh, một bức ảnh chụp món lẩu đơn giản này, không hiểu sao lại tự dưng trở nên hot.

Bởi rất nhanh Tống Quân Thành đã share lại status của hai người, đồng thời còn bình luận: Nhìn thật là ngon, mong là sẽ có cơ hội mời hai người đi ăn.

Các fan hâm mộ thế mới biết hóa ra người còn lại kia cũng không phải là Tống đại đại, vì vậy từng người rời khỏi trận địa đi an ủi Tống thái thái, tỏ vẻ nhìn thấy CP của mình ra ngoài cùng ăn lẩu với người đàn ông khác thì đúng là đau lòng thật, thuận tiện còn khen Tống thái thái đúng là quá hào phóng với đôi cẩu nam nam này rồi, không phải là nên vác gậy đuổi theo mới đúng hay sao?!

Trong lúc những fan hâm mộ sung sướng bát quái, não động tưởng tượng ra đủ mọi chuyện thì lại có một người nữa share weibo của họ.

Tần Hư Lăng V: …Hồ ly, bảo quản lý của cậu tới phòng làm việc của tôi một chuyến đi, quản lý gì mà lại để cho cậu ăn lẩu không quản thế kia? Sao có thể làm quản lý được!

Hồ ly: “…” Nguy rồi! Y quên mất vụ này! Đều do sóc bay nhỏ kia hết!

Tô Ngọ cũng hơi lo Tần Hư Lăng sẽ thật sự tức giận, nhanh chóng comt lại: Tần tổng đừng giận, hôm nay tôi có chuyện vui nên mới mời cậu ấy ra ngoài ăn, anh đừng giận.

Tần Hư Lăng V: Không trách cậu [/ xoa đầu một cái]. Đồng thời còn follow tài khoản weibo của Tô Ngọ.

Họ nói chuyện với nhau rất thoải mái, trực tiếp bình luận dưới bài share, quang minh chính đại, nhưng đối thoại của họ, lại chính là một tư liệu sống phong phú cho những người thích bổ não!

Mới đầu còn có người không biết Tần Hư Lăng này là ai, chẳng qua cũng không thể làm khó được các fan, rất nhanh đã có người tra ra được, đây quả thực chính là một bá đạo tổng tài, hơn nữa còn là người lãnh đạo trực tiếp của hồ ly đại đại!

Thế cuối cùng cái vị Tô đại đại này rốt cuộc có lai lịch gì? Là nghệ sĩ do Lăng Duyệt bồi dưỡng à?

Nói chung tưởng tượng của các fan trở nên vô cùng phong phú, nhiều soái ca đến vậy, có công có thụ, CP ghép thành đôi thích ghép thế nào cũng được!

Tô Ngọ lướt weibo một chút, phát hiện có người ghép cậu với Tần tổng thành một đôi, lí do là bình luận kia của Tần tổng quá mức dịu dàng, ngọt ngào, hoàn toàn khác với khí thế khi bảo muốn gọi quản lý lên, làm cho người ta không muốn hiểu sai cũng khó. Tô Ngọ ngơ ngác, sau đó cực kì đứng đắn đăng một status lên làm sáng tỏ: Xin mọi người đừng nói linh tinh, tôi đã có người yêu rồi【 ảnh 】.

Công việc của Viêm Phi Ngang có tính đặc thù, Tô Ngọ đương nhiên sẽ không up ảnh mặt anh lên, mà up một tấm ảnh chụp bóng lưng đang bận rộn nấu cơm trong bếp của Viêm Phi Ngang, cùng với ảnh hai người nắm tay nhau.

Tần Hư Lăng cũng nhanh chóng share lại status làm sáng tỏ quan hệ này, đùa à, hắn cũng không muốn cướp người với Viêm tứ thiếu đâu!

Hơn nữa thực ra tâm tình hắn hôm nay không tốt, bởi Tống Quân Thành có ý định dìu dắt hồ ly, còn bị cư dân mạng ghép CP nữa, Tần tổng thật không vui, món thịt kho tàu hắn đã dòm lâu vậy rồi, nước miếng chảy không biết đã bao lâu, vẫn chưa cho được vào miệng, Tống Quân Thành thì có là gì chứ, họ mới quen biết nhau được bao lâu?!

Đương nhiên Tần đổng tuyệt sẽ không thừa nhận rằng mình ghen, hắn tuyệt không hề ghen tí nào! Sao hắn lại có thể ghen được chứ!

Sau khi hắn share xong, Tống Quân Thành cũng share, còn nói thêm: Tình cảm giữa Tô tiên sinh và người yêu của cậu ấy tốt lắm.

Khi Tô Ngọ đăng cái ảnh kia lên xong, cư dân mạng bình luận càng điên cuồng hơn.

Kia là bóng lưng của một người đàn ông đang rất “đảm đang” nấu cơm, trọng điểm là —— đó chính là đàn ông!

Vóc người tiêu chuẩn tam giác ngược, có cư dân mạng còn để ý chiều cao trong bếp nhà mình, tính ước chừng người đàn ông này ít nhất cao trong khoảng một mét tám lăm tới một mét chín, lại nhìn bức ảnh chụp Tô Ngọ mềm mại đáng yêu kia, trời ạ, vừa nghĩ tới chuyện thiếu niên mềm mại cute như vậy được người đàn ông cao lớn như kia ôm ôm vào lòng hôn hôn, giơ cao cao, đúng là muốn đòi mạng! Ai đó, mau mau chuyển phát nhanh cho tui một hộp giấy ăn đi! Máu mũi trào ra không ngừng lại được!

Đông đông sang: Aiz aiz, mọi người đoán thử xem Tô đại đại rốt cuộc là nhân vật như nào vậy, ông chủ Lăng Duyệt tự mình làm sáng tỏ thì cũng đành thôi, ngay cả Tống đại đại cũng giúp làm sáng tỏ, thoạt nhìn thân phận thật không đơn giản!

Dâu tây biển: Nói không chừng là tiểu yêu tinh nhà tổng tài nào đó! Đúng là ngược cẩu mà!

Tân tân vui vẻ: Nhưng mà tôi càng nghiêng về phương hướng ship trùm thổ phỉ với thư sinh đáng yêu hơn thì phải làm sao bây giờ! Trùm thổ phỉ trắng trợn cướp tiểu thiếu gia đáng yêu lên núi, vì muốn lấy lòng người trong lòng, nên đã vụng về học nấu ăn, chỉ vì muốn giữ người ấy lại bên cạnh mình.

Không thể không nói lần bổ não này đã đem lại một câu chuyện quá mê người, vì vậy bình luận của cô nhanh chóng được nhiều người khen ngợi.

Tô Ngọ & hồ ly: “…”

Mèo đen nhỏ thừa dịp hai người lướt điện thoại đã ăn hết toàn bộ thịt vào bụng, bây giờ đang lười biếng xoa xoa cái bụng, hồ ly và Tô Ngọ lấy lại tinh thần nhìn cái đĩa trống không, không hẹn mà đều cùng bỏ đũa xuống đi nhéo cái eo của mèo đen nhỏ, trong phòng rất nhanh đã vang lên tiếng thét chói tai của mèo đen nhỏ đã xù lông, ba con yêu tinh đánh nhau lăn lộn thành một cục trong phòng.

Hồ ly cuối cùng cũng có phòng kí túc cho riêng mình, Tô Ngọ và mèo đen nhỏ cũng tới dọn nhà giúp y, Tô Ngọ còn kể chuyện mình đã thành công mang thai được mấy bé con cho họ nghe.

“Chúc mừng, cơ mà nghe nói nuôi mấy đứa nhỏ rất nhọc, cậu phải cố gắng lên đó nha sóc bay nhỏ.” Hồ ly ỷ mình cao, xoa xoa đầu cậu.

“Ừm, tôi biết rồi! Tôi sẽ cố gắng!” Tô Ngọ siết chặt nắm tay.

Mèo đen nhỏ thì nói: “Con người sau khi mang thai rồi đều sẽ dưỡng thai, cậu có muốn làm theo không? Nghe nói đứa nhỏ được dưỡng thai, sau này sẽ càng thông minh lanh lợi hơn.”

“Thật hả? Vậy tôi phải đi nghiên cứu một chút!” Tô Ngọ nghe vậy có hơi lo, trước đây cậu không hề biết tới chuyện như vậy, bây giờ thú con cũng đã ở trong yêu đan của cậu được mấy ngày rồi, cậu cũng phải chuẩn bị một chút.

Trong tự nhiên, nhiều sinh vật đều rất có ý thức trách nhiệm với đời sau của mình, sóc bay nhỏ muốn có những đứa nhỏ thật lợi hại, thế nên hôm đó sau khi về nhà, cậu liền tìm rất nhiều tư liêu có liên quan tới dưỡng thai để nghiên cứu, quyết tâm phải sinh ra bé con giỏi giang nhất.

Viêm Phi Ngang tan làm về nhà, khi mở cửa không ngờ lại không thấy sóc bay nhỏ đang xem TV trong phòng khách mà lại đang nghe nhạc ở sân thượng, hơi ngạc nhiên một chút.

“Phi Ngang.” Tô Ngọ thấy anh, nhanh chóng vẫy vẫy tay với anh.

Viêm Phi Ngang thay giày xong liền đi tới, cúi người hôn một cái lên môi cậu, ngồi xuống cạnh cậu, “Đang làm gì thế?”

Tô Ngọ ngồi thẳng lại, nghĩ một chút rồi nhìn về phía anh, trợn mắt hỏi: “Phi Ngang, nếu như anh có con, anh muốn con sẽ như thế nào?”

Viêm Phi Ngang ngẩn ra, anh nghĩ là có ai đã nói gì đó với Tô Ngọ, hơn nữa anh nhận thức được vấn đề này có thể lớn, cũng có thể nhỏ, lo Tô Ngọ nghĩ nhiều, anh cân nhắc một chút rồi mới cất lời: “Tạm thời anh còn chưa nghĩ tới chuyện con cái.” Anh dừng lại một chút, sờ sờ khuôn mặt Tô Ngọ, nghiêm túc nhìn cậu nói, “Nếu như sau này Tiểu Ngọ muốn có con, chúng ta có thể đi nhận nuôi một đứa.”

Trước đây thực ra anh cũng có nghĩ tới vấn đề này, hơn nữa cũng cân nhắc rất nhiều, anh và Tô Ngọ ở cùng nhau, đã định sẵn trước là sẽ không có con cái của riêng họ, anh cũng không muốn tìm người mang thai hộ, Tô Ngọ là yêu tinh, càng khó mời người mang thai hộ hơn, thế nên cách giải quyết tốt nhất, chính là đi nhận nuôi, trên thế giới này có nhiều cô nhi không có nhà để về như vậy, nhận nuôi một đứa làm con mình, hoặc là làm đồ đệ, đều không tệ.

Thế giới quan của Tô Ngọ và anh hoàn toàn khác nhau, sao cậu có thể ngờ được rằng anh lại nghĩ nhiều tới vậy, nghe anh nói tạm thời còn chưa muốn có con, cậu ngẩn ra, nhất thời vô cùng thương tâm, cậu nhíu mày, đau lòng hỏi: “Phi Ngang, anh, anh không muốn có đứa nhỏ của hai chúng ta sao? Bé con sẽ rất đáng yêu, chúng sẽ lớn lên đẹp như anh, nghe lời như em vậy.”

Viêm Phi Ngang cũng không hiểu suy nghĩ của Tô Ngọ, hơi đau đầu, thấy cậu thương tâm, đau lòng tới vậy, không thể làm gì hơn là đành đáp lại thuận theo ý cậu: “Nếu là con của anh và Tiểu Ngọ, anh đương nhiên là muốn rồi, con của chúng ta nhất định sẽ là đứa nhỏ ngoan nhất trên đời này, Tiểu Ngọ em đừng đau lòng mà.”

Tô Ngọ thấy anh khi nói lời này thần sắc không hề giống như đang giả vờ, lúc này tâm tình cậu mới tốt lên, gật đầu, đồng ý nói: “Chờ con của chúng ta sinh ra rồi, nhất định là bé con ngoan nhất trên đời.” Cậu nói xong còn không tự chủ được mà xoa xoa bụng mình, trên mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào.

Viêm Phi Ngang nói vậy chẳng qua chỉ là để dỗ cậu thôi, ai ngờ lúc này lại cảm thấy có chỗ nào hình như không được ổn lắm một cách khó giải thích? Chắc là anh cả nghĩ quá rồi, Tiểu Tô Ngọ tuy rằng rất ngoan nhưng cũng là nam, không thể mang thai được.

Để con mình có thể khỏe mạnh lớn lên, Tô Ngọ kéo Viêm Phi Ngang bắt anh dưỡng thai cùng với mình, còn bảo anh nói vài lời yêu thương tới mấy đứa nhỏ, mong con sớm sinh các thứ, còn phải nói thật chân thành. Đáng thương cho Viêm thượng úy, một người nối nghiệp của xã hội chủ nghĩa, lại bị sóc bay nhỏ tập kích tẩy sạch não, đêm ngủ còn mơ tới một lũ bé con chạy nhảy khắp phòng, trên trời có vài đứa đang bay, dưới đất có mấy đứa bò bò, đứa nào đứa nấy đều bọc trong tã lót, chảy nước miếng, há mồm nhìn anh kêu: chít chít, chít chít chít…

Viêm thượng úy: “…” Nhất định là bị Tiểu Ngọ làm ảnh hưởng nên mới có thể nằm mơ mấy giấc mộng kiểu này.