Hai người đều sửng sốt, dừng lại câu chuyện nghiêng tai nghe hai giây, sau đó men theo tiếng động, đồng loạt dừng ánh mắt ở trên tay Dennis.

Cái ba lô màu đen lúc này đang nằm ở nơi đó, bởi vì bị Thâm Lam lấy đi một bộ quần áo, khóa kéo vẫn chưa hoàn toàn khép lại, mà tiếng “tít tít” cổ quái kia, chính là từ trong balô truyền tới.

Hạ Xuyên nhất thời nhớ lại hộp đen.

Bị hai tầm mắt nhìn chằm chằm như vậy, Dennis ngây người một lúc lâu mới giật mình một cái, cuối cùng lấy lại tinh thần, chỉ là lực chú ý cùng suy nghĩ của anh ta đại khái còn dừng lại ở trong khoảnh khắc Thâm Lam biến thành Thương long, chỉ thấy anh ta run rẩy ngón tay, chỉ vào Thâm Lam liên tiếp phát ra mấy từ, để biểu đạt nỗi lòng khiếp sợ của chính mình, “Anh anh anh” ba lần, cũng không nghẹn ra được câu thứ hai giống tiếng người.

Hạ Xuyên cách tay của anh ta tương đối gần, trực tiếp nâng tay đẩy ra, tức giận nói: “Cung phản xạ thuộc con rùa? Xem hộp đen của anh đang kêu cái gì trước đi.”

Thâm Lam thì đưa tay lần mò cạnh góc của tảng đá đen đang ngồi một vòng, lấy ra trùng lỗ(1) lớn bằng hạt đậu, bắn về phương hướng Dennis.

Vỏ trùng kỳ dị mang theo góc cạnh với lỗ nhỏ kia cũng không biết đã cứng ngắc ở trên bờ bao lâu, “Ba” một tiếng, chuẩn xác đánh vào ba lô màu đen, lôi kéo lực chú ý của Dennis.

Anh ta “A” một tiếng, rốt cục chú ý tới tiếng “tít tít”, cuối cùng từ thế giới giả tưởng trở lại hiện thực, chỉ thấy anh ta vỗ đùi, bộ dáng dường như rất kích động, lao qua ba lô màu đen, cúi đầu lục hai cái ở bên trong, lấy hộp đen kia ra.

Vừa lấy ra, tiếng “tít tít” kia nhất thời không còn thấp mà trầm như vậy nữa.

Từ góc độ của Hạ Xuyên có thể nhìn thấy trên màn hình của hộp có một cái nút nhỏ màu đỏ, theo tiết tấu của âm thanh, chợt lóe chợt lóe.

“Lúc trời sắp sáng, nó cũng phát ra loại âm thanh này.” Hạ Xuyên bổ sung một câu.

Đầu Dennis cũng không nâng, tiếp câu: “Vậy à!” Chẳng qua ngữ khí lại rất phấn khởi.

Chỉ thấy anh ta cầm hộp đen, đưa tay nắm nút xoay màu đỏ, vừa cẩn thận điều chỉnh, vừa nhìn chằm chằm màn hình không chuyển mắt, giống như thứ đó có thể nở ra một đóa hoa vậy, biểu tình chuyên chú nghiêm túc trước nay chưa từng có.

Thâm Lam ngồi ở phía xa xa trên tảng đá đen, nhìn một lát, nhịn không được đánh cằm về hướng Dennis, hỏi Hạ Xuyên: “Cái gì vậy?”

Hạ Xuyên lắc đầu, tỏ vẻ anh cũng không biết, vì thế nâng ngón tay chỉ hộp đen kia, hỏi Dennis: “Đây là?”

Dennis cắn đầu lưỡi hơi điều chỉnh nút xoay, mày nhíu chặt lại, qua một lúc lâu, mới nhảy ra một câu: “Khó nói lắm, cậu có thể coi như đây là máy hiện sóng bản sửa đổi.”

Toàn bộ tâm tư của anh ta đều ở trên màn hình của máy hiện sóng, trả lời hoàn toàn là buột miệng, cho nên giọng nói không lớn, nói như vậy, cũng chính là chỉ có Hạ Xuyên ở gần đó mới có thể nghe rõ.

Nhưng sau khi anh ta dứt lời, Thâm Lam ngồi ở trên tảng đá đen phía xa lại móc móc lỗ tai, lặp lại nói: “Máy hiện sóng?”

Hiển nhiên, cho dù ngồi xa như vậy, hắn cũng nghe rõ ràng những lời Dennis nói, Hạ Xuyên có chút kinh ngạc ngẩng đầu nhìn hắn một cái, khi nghĩ đến việc người này có thể biến thành Thương long, nhĩ lực tốt dường như cũng không có gì đáng để kinh ngạc, vì thế lại quay đầu nói với Dennis: “Vậy hiện tại anh đang…”

“Còn nhớ rõ ở trong thạch động trên biển có cuộc gọi đến không? Lúc ấy tín hiệu di động của tôi không phải có biểu hiện rất kỳ quái à, chợt có chợt không.

Khi ấy tôi nói với cậu là nơi này rất không thích hợp, chúng ta có thể không phải xuyên qua thời không đơn thuần.” Dennis cuối cùng chịu ngẩng đầu, anh ta nhấc hộp đen trong tay lên, chống mặt đất đứng dậy, nói: “Cho nên tôi mở cái này ra.

Đây là do tên Allen kia tự mình làm, lúc đầu đưa cho tôi là để tôi mang theo kiểm tra chung quanh một chút, không nghĩ tới thật sự dùng được…”

Anh ta nói xong chợt dừng, lại nhún vai bổ sung: “Ầy —— có lẽ là dùng được.”

Dennis nói chuyện luôn nghĩ đến câu nào nói câu đó, dễ dong dài, Hạ Xuyên nhịn không được nhắc nhở: “Trọng điểm.”

“À đúng, cậu xem màn hình này.” Dennis thấy Hạ Xuyên cũng đứng lên, nên đem “Máy hiện sóng” trong tay đến trước mặt anh, dùng lời nói mà Hạ Xuyên có thể hiểu được để giải thích: “Lúc tôi ở thạch động mở nó ra, trên màn hình chỉ có một đường sóng, hơn nữa đứt quãng lập loè, vừa vặn khớp với tín hiệu di động của tôi, điều này chứng minh nơi này có thể đo lường.

Đương nhiên, tôi không tin cái nơi quỷ quái khủng long đầy đất này sẽ có tháp tín hiệu vô tuyến, cho nên tôi tin theo hướng ở đây tồn tại sóng rất gần với nó, mặc dù việc này cũng rất… thần kỳ.”

Hạ Xuyên vừa nghe anh ta giải thích, vừa nhìn màn hình của hộp đen.

Lúc trời sắp sáng, anh nghe thấy tiếng “tít tít”, từng lấy “Máy hiện sóng” này ra nhìn, nhưng lúc lấy ra đã không còn động tĩnh, trên màn hình cũng chỉ có một đường sóng.

Mà bây giờ, nó đang không ngừng nghỉ kêu “tít tít” nửa ngày, lại trải qua điều chỉnh của Dennis, trên màn hình xuất hiện hai đường sóng khác nhau.

Dennis chỉ vào đường sóng có chu kỳ tương đối quy luật: “Đây là đường gốc, cũng chính là loại sóng mà tôi vừa mới nói đến, còn cái này ——” Ngón tay anh ta chuyển qua một đường sóng hỗn loạn rất rõ ràng, tiếp tục nói: “Nếu chúng ta có khả năng không phải xuyên qua thời không đơn thuần, nói cách khác, địa phương quỷ quái này có lẽ có đầu cuối, nếu chúng ta có thể đi vào, hẳn là có thể đi ra ngoài.

Đầu cuối này… nghĩa là điểm giao tiếp giữa một khu vực cùng với một khu vực khác, tựa như đường biên giới giữa các quốc gia.

Cậu cũng biết, phàm là điểm tiếp giáp này, luôn rất hỗn loạn.

Tôi tin tưởng càng đến gần đầu cuối đó, đường sóng gốc tương đối ổn định ở nơi này sẽ chịu ảnh hưởng, sẽ rối loạn, thậm chí sẽ xuất hiện sóng khác quấy nhiễu——”

Anh ta vừa dứt lời, Hạ Xuyên nháy mắt đã hiểu được lý do anh ta phấn khởi—— trên màn hình xuất hiện một đường sóng hỗn loạn khác, rất có thể chính là nguyên tố quấy nhiễu mà anh ta chờ mong.

Nếu dự đoán của Dennis là chính xác, như vậy, nguyên tố quấy nhiễu này xuất hiện, có ý nghĩa là bọn họ cách gần “đầu cuối” một bước.

“Nói như vậy, chúng ta ở nơi này, cách đầu cuối gần hơn lúc ở thạch động——” Hạ Xuyên liếc nhìn hướng mặt biển xa xa, nói tiếp: “Thạch động ở hướng kia, như vậy… muốn đi đến đầu cuối thì nên đi về hướng này.”

Anh nói xong, nâng tay chỉ về phương hướng ngược với biển—— mảnh rừng rậm có nguy cơ mai phục khắp nơi kia.

Đầy trong đầu Dennis đều là phấn khởi khi phát hiện sóng quấy nhiễu, đã quên tính đến việc này, lúc này nhìn hướng ngón tay Hạ Xuyên chỉ, mới kịp phản ứng lại tin tức hộp đen lộ ra muốn đưa bọn họ đi về nơi nào, nhất thời hai chân mềm nhũn, sắp tê liệt tại chỗ.

Hạ Xuyên vừa muốn há mồm, chợt nghe một tiếng trầm thấp hơi khàn bất chợt vang lên bên tai: “Tôi đã sớm khuyên hai người đi vào.”

“Móa ——” Dennis bị hoảng sợ, vừa quay đầu lại, chỉ thấy mới vừa rồi Thâm Lam còn ngồi ở trên tảng đá đen đã vô thanh vô tức đứng ở bên người Hạ Xuyên, cúi đầu nhìn chằm chằm “Máy hiện sóng”, một bộ dạng rất ngạc nhiên.

“Làm sao anh ——” Hạ Xuyên có chút không biết nói gì mở miệng, vừa muốn nói, kết quả chợt nghe rừng cây phía trước đột nhiên phát ra động tĩnh.

Ba người ngẩng đầu nhìn qua, kết quả vừa vặn đối diện với một đôi mắt sâu kín trong rừng, Dennis run tay một cái, suýt nữa ném máy hiện sóng bảo bối bay ra ngoài..