Hách Thuần mở vòng bảo vệ, sử dụng súng laser bắn bọn chúng, bắn chả trúng ai.

Hách Thuần vừa bắn vừa chạy về hướng khách sạn nhưng chạy một hồi…. lạc rồi!

Hách Thuần buồn bực, những người xung quanh thấy có đánh nhau thì nhanh chóng tản đi, Hách Thuần nhìn thấy cũng cạn lời.

Cô đổi sang pháo laser, oanh tạc hai lần rồi mở hệ thống bạo tẩu.

Chạy thật xa Hách Thuần mới ngừng lại.

Sau khi cô dừng lại thì không biết mình đang ở đâu nữa.

Hách Thuần lấy điện thoải ra, trên màn hình biểu thị mấy cái chấm đỏ, thấy chấm đỏ Hách Thuần cảm thấy an tâm hơn, quyết định cho mỗi người một cái định vị quả là đúng đắn!

Cũng may Hách Thuần đã đưa thiết bị truy tìm cho họ!

Hách Thần tìm đến điểm đỏ gần nhất.

Lúc Hách Thuần mò tới, đám người Pu Nasen đang chiến đấu gian khổ với năm, sáu người.

Hách Thuần lại vác pháo laser oanh tạc.

Pu Nasen nhìn sang hướng này, tức giận mắng: “Hách Thuần, em không nhắm được à!”

Hách Thuần sững sờ.

Ách! Nhắm cái này khó lắm!

Mấy người kia không bị sao cả, hai người trong đó còn vọt về phía Hách Thuần.

Hách Thuần lại bắn thêm vài pháo nhưng toàn sượt qua bên hông người ta.

Hách Thuần cất pháo laser, lại mở vòng bảo vệ, lấy súng laser ra bắn loạn xà ngầu!

Nhưng mà người ta có dính đạn thì chỉ cần uống thuốc là xong.

Hách Thuần nổi điên, lão nương là một người hiện đại siêu cấp mà đánh không lại mấy người à!

Còn lâu bà đây mới thua! diễn đàn LQD

Hách Thuần cho người máy tiến công. Không tới hai đợt, hai người kia đã gục.

Hách Thuần bước qua, sờ động mạch của bọn chúng.

Không tệ, còn chưa chết nhưng máu me tràn lan khiến Hách Thuần cảm thấy sợ hãi.

Hách Thuần tắt vòng bảo vệ, bôi một chút thuốc lên miệng vết thương của bọn chúng. Còn chưa kịp băng bó, Orpheus chạy tới bổ sung hai lần công kích, chết ngay tại chỗ!

Hách Thuần ngây người, Orpheus định kéo Hách Thuần chạy nhưng kéo thế nào cũng không đi!

Orpheus trực tiếp bế ngang cô lên, rời khỏi hiện trường án mạng như chưa có việc gì xảy ra.

Hách Thuần vẫn còn đơ ra đó, chưa lấy lại tinh thần.

Đám Pu Nasen giải quyết hết những người còn lại, thấy Orpheus bước tới, hỏi: “Mọi người không sao chứ? Giles và Helen sao rồi?”

“Giles đang chăm sóc cho Helen, anh ta đã chuẩn bị rời thành, mọi người nhanh theo tôi.”

Sau đó bọn họ vừa đi vừa nói chuyện.

Darklin nhìn thấy Hách Thuần nằm trong lòng Orpheus, cho rằng cô bị thương nên vội hỏi thăm: “Cô ấy không sao chứ?”

“Thấy người chết nên sợ đến u mê.”

Khóe miệng Darklin giật giật, nàng quát ầm lên: “Hách Thuần! Em hoàn hồn ngay cho chị!”

Nhưng mặc kệ Darklin gào to thế nào, Hách Thuần vẫn cứ ngơ ra.

Pu Nasen thấy Hách Thuần như vậy đành thở dài.

Có một số thứ từ giờ trở đi Hách Thuần nhất định phải trải qua.

Cả đám chạy thật nhanh đến cửa thành, Orpheus ôm Hách Thuần vào thùng đựng hàng nhỏ, Pu Nasen và Darklin theo sau.

Giles điều khiển Airavata ra khỏi thành, thủ vệ tại cửa thành vốn định ngăn lại nhưng sắp đến giờ thay ca, họ không muốn thêm việc.

Trong thùng đựng hàng nhỏ, Hách Thuần vẫn chưa phản ứng kịp, trong đầu lặp đi lặp lại cảnh miệng vết thương của hai người kia không ngừng trào máu.

Orpheus nhìn Hách Thuần, sau đó vỗ vào mặt cô, phát hiện cô vẫn không có phản ứng.

Pu Nasen và Darklin thở dài, con đường của Hách Thuần đúng là khó đi, muốn Hách Thuần mau chóng thích ứng với xã hội này coi bộ có chút khó à!

Orpheus lại dùng sức vỗ mặt Hách Thuần, cô vẫn cứ ngơ ra đó.

Darklin nhìn không nổi nữa: “Cậu đánh người ta làm gì, đợi em nó tự phản ứng kịp đi. Còn nữa, đám hôm nay tập kích chúng ta hình như không phải công hội lần trước.”

Orpheus: “Công hội lần trước là Hồng Nhãn, lần này là Punator. Vừa rồi tôi moi được từ miệng bọn chúng, bọn chúng tranh đoạt mỹ nhân ngư. Vốn bên Hồng Nhãn có người nhận nhiệm vũ mỹ nhân ngư, nhưng làm thế nào nàng ta cũng không khóc nên bắt luôn mỹ nhân ngư về, bắt các nàng ca hát kiếm tiền. Nhưng mỹ nhân ngư mới bắt được mấy ngày đã bị người bên Punator cướp đi. Punator thấy chỗ tốt của mỹ nhân ngư nhưng không muốn tiêu hao tài lực và nhân lực để xuống biển bắt các nàng nên chúng để mắt đến mỹ nhân ngư bên Hồng Nhãn bắt được.”