*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mình còn nhớ rất rõ lần đầu tiên mình biết mình thích cậu ấy, đó cũng là một ngày nắng đẹp như hôm nay, cậu ấy mặc sơ mi trắng đứng cạnh bên mình.

Cậu ấy nhìn rất nhỏ bé, mảnh khảnh. Cậu ấy nhìn từ xa chỉ bé xíu thế thôi. Bé đến nỗi đều bị mọi người xung quanh che mất.

Và cũng bởi cậu ấy nhỏ xíu như vậy, nên mới khó mà tìm thấy cậu ấy giữa biển người...

Cậu ấy mặc sơ mi rất đẹp...

Tôi thích cậu ấy. Thích cái cách mà cậu ấy đưa mắt tìm tôi giữa đám đông. Thích lúc cậu ấy nhìn thấy tôi rồi lẻo đẻo theo sau. Vì không nói chuyện với ai trong lớp nên luôn phải ở bên cạnh tôi. Lúc đó tôi cảm thấy như mình là người hùng bảo vệ cậu ấy vậy.:)

"Oanh, Oanh. Trả vở này!"

Hôm nay cậu ấy lại gọi tên tôi. Có lẽ đây là lần cuối cùng được nghe cậu ấy gọi tên tôi.

Hôm nay lúc về còn gặp cậu ấy trên đường, tôi nhìn theo và cậu ấy bảo "Về trước đây!":)

Ngày mai là ngày thi đầu tiên của chúng tôi, kết thúc 3 năm học đầy vất vả.

Hy vọng cậu thi tốt, hy vọng mọi điều tốt đẹp sẽ đến với cậu, với tôi, với mọi người...:)

Hy vọng chúng ta sẽ còn gặp lại nhau trong một ngôi trường đại học. Còn nếu không gặp được, thì là do chúng ta không có duyên.:)

***

Hà Nội, 21.06.2017...

Hy vọng...