Sau khi Nhan Tuấn thừa nhận thân phận, Lê Phi Kì cùng Tiêu Vũ Lạc khiếp sợ.
“Cái gì? ! Tuấn?”Tiêu Vũ Lạc mở to hai mắt.“Tuấn, ngươi ~~~”Lê Phi Kì không thể tin được Giáo chủ Phệ Nguyệt giáo thế nhưng là Nhan Tuấn, “Vậy độc của Lạc Nhi ~~~”“Là Tần Thủy Tâm!” Tiêu Vũ Lạc nói trước Nhan Tuấn, “Nàng cho ta uống huyết của nàng rồi cho ta ăn Cửu Hoa Ngưng Lộ hoàn.”“Lạc Nhi, thì ra chính ngươi biết, vậy ngươi vì sao không nói sớm, vì sao a?”Lê Phi Kì phát điên.“Bởi vì ta không muốn cho các ngươi lo lắng, nàng nói Cửu Hoa Ngưng Lộ hoàn gặp huyết chính là độc dược độc nhất, vô dược khả giải, ta chỉ còn lại thời gian một tháng, cho nên ta nghĩ vào thời gian cuối cùng sẽ cùng các ngươi khoái hoạt trôi qua.”Tiêu Vũ Lạc nói xong liền đỏ mắt, một giọt nước mắt theo khóe mắt chảy xuống, thấp ướt áo gối.“Lạc Nhi, ngươi thật khờ!” Lê Phi Kì đau lòng vì hắn lau đi nước mắt.“Tốt lắm, tốt lắm, đều tránh ra, còn không để bổn đại gia xem bệnh cho hắn a!”Lí Ngự Phong chịu không nổi bị mọi người bỏ qua, lớn tiếng ồn ào, nghĩ thầm từ khi nào ta bắt đầu không có cảm giác tồn tại? !“Ngươi thật sự có thể cứu Lạc Nhi?” Lê Phi Kì chăm chú nhìn Lí Ngự Phong.“Thiên hạ không có độc mà Lí Ngự Phong ta giải không được!”Lí Ngự Phong đắc ý dào dạt, sau đó lại bĩu môi, “Thiết, nếu không nể thể diện của Tuấn, ta mới không đến đâu!”“Tuấn, ngươi thật sự là Giáo chủ Phệ Nguyệt giáo sao? Nhưng giọng nói của người kia hoàn toàn không giống ngươi a!”Tiêu Vũ Lạc hồi tưởng thanh âm của Giáo chủ Phệ Nguyệt giáo.“Ta thay đổi thanh âm mà thôi, Vũ Lạc, mau để cho Ngự Phong xem ngươi đi.”Nhan Tuấn kéo Lí Ngự Phong đến trước mặt Tiêu Vũ Lạc.Lí Ngự Phong ngưng thần bắt mạch trong chốc lát, mở miệng nói: “Hắn đã mang thai ?”“Đúng, làm sao vậy?”” Độc này đã thẩm thấu đến thai nhi, chỉ sợ hy vọng không lớn ~~~”“Cái gì?”Lê Phi Kì bắt lấy Lí Ngự Phong, “Ngươi lặp lại lần nữa!”“Cho dù lấy đứa nhỏ ra, cũng không cứu được hắn ~~~”Lí Ngự Phong đẩy ra Lê Phi Kì, “Nhưng không phải không có cách nào.”“Ngự Phong!”Nhan Tuấn gân xanh bạo khiêu, đã là lúc nào rồi mà hắn còn thừa nước đục thả câu.” Đã biết, đã biết!”Lí Ngự Phong thấy không thú vị, hừ, khẩn trương như vậy làm gì!” Nếu muốn cứu hắn, nhất định phải có ba thứ, nụ hoa của Thiên Sơn Tuyết Liên, huyết của song đầu xà cùng nước của Hỏa Lân quả, Hỏa Lân quả nói vậy các ngươi hiện tại còn có, nhưng là Thiên Sơn Tuyết Liên cùng song đầu xà cũng không phải là thứ có thể đơn giản tìm được như vậy, cho dù tìm được, chỉ sợ đến lúc đó cũng không còn thời gian.” Lí Ngự Phong nói xong thì buông tay, tỏ vẻ đây đã là biện pháp cuối cùng hắn có thể nghĩ đến.“Song đầu xà? Phi Kì, ta nhớ rõ trong cống phẩm của Kiêu quốc tiến cống vừa vặn có một con, hiện tại cống phẩm này ở đâu?” Nhan Tuấn vội vàng hỏi.“Đúng, là có một con. Tiểu Bảo, mau đem song đầu xà lấy đến!” Lê Phi Kì vội vàng phân phó.Tiểu Bảo vội vàng cầm ***g sắt chứa song đầu xà giao cho Lê Phi Kì.“Vậy còn Thiên Sơn Tuyết Liên đâu? Các ngươi sẽ không nói trong Ngự hoa viên đi? !”Lí Ngự Phong vẫn là không quên trêu chọc hai người đã gấp đến độ đầu đầy mồ hôi.”Thiên Sơn Tuyết Liên sinh ở trên hắc nhai Thiên Sơn, giữa băng tí nham phùng, nơi đó khí hậu kì hàn, quanh năm tuyết đọng không tan, cho dù tới Thiên Sơn cũng không hái được đến Tuyết Liên, huống chi hắn không còn nhiều thời gian như vậy.”“Không được, hiện tại Trẫm liền phái người đi, vô luận như thế nào đều phải cứu Lạc Nhi cùng đứa nhỏ!”Lê Phi Kì chuyển hướng Tề Hiên, “Tề Hiên, ngươi tức khắc đi Thiên Sơn trước, mang bao nhiêu người tùy ngươi, Lạc Nhi chỉ còn lại mười bốn ngày, vô luận như thế nào ngươi đều phải trong mười ngày trở về gấp!”“Vâng, vi thần lập tức đi!”Tề Hiên vội vàng rời đi.“Hiện tại ta muốn thay hắn thi châm, chắn lại đại huyệt quanh thân làm chậm lại độc tố lan tràn, các ngươi đều đi ra ngoài!”Lí Ngự Phong bỗng nhiên nghiêm túc.“Không, ta phải cùng Lạc Nhi!”“Ta không thích có người bên ngoài! Tuấn!” Lí Ngự Phong cho một ánh mắt, Nhan Tuấn hiểu ý, lập tức túm Lê Phi Kì ra ngoài, hơn nữa giúp bọn hắn đóng cửa lại.