Sau khi Ảnh Thương rời đi, Nhan Tuấn mặc vào y phục dạ hành, che mặt xong liền phi thân về hướng Tiêu Thần Phong ở.

“Ai?”Tiêu Thần Phong nghe được thanh âm cửa sổ bị đẩy ra, cảnh giác đứng dậy quan sát bốn phía.

“Nhật hộ pháp, là bổn tọa.” Nhan Tuấn ra tiếng.

“Giáo chủ?”Tiêu Thần Phong kinh ngạc lập tức quỳ xuống, “Thuộc hạ tham kiến Giáo chủ, Giáo chủ đêm khuya tới đây, không biết có chuyện gì quan trọng?”

” Hiện tại ngươi lập tức đưa Hoàng hậu đi Quỳnh Thủy lâu, Chúc Nguyệt thánh thủ sẽ tiếp ứng ngươi, giao Hoàng hậu cho hắn.”

“Hoàng hậu? Thuộc hạ cả gan, không biết Giáo chủ vì sao phải làm như vậy?”

“Ngươi không cần biết.”

“Giáo chủ ~~~”Tiêu Thần Phong không biết Giáo chủ trong hồ lô bán dược gì, lo lắng Tiêu Vũ Lạc sẽ gặp nguy hiểm.

“Hoàng hậu không có nguy hiểm.” Nhan Tuấn biết Tiêu Thần Phong trong lòng đang lo lắng cho Tiêu Vũ Lạc, liền giúp hắn bớt nghi ngờ.

“Vâng, Giáo chủ, thuộc hạ tuân mệnh.” Tuy Tiêu Thần Phong còn nghi vấn, nhưng vẫn tuân mệnh làm việc.

Lê Phi Kì từ thiên lao đi ra xong vốn định đi Phượng Dạ cung, nhưng sợ ồn đến Tiêu Vũ Lạc đang ngủ, liền trở về Long Tường điện. Ngưỡng mặt nằm trên long sàng, Lê Phi Kì nhăn mày tự hỏi, không biết qua bao lâu, suy nghĩ dần dần phiêu xa, lúc sắp đi vào giấc ngủ, y đột nhiên cảm giác được ngoài cửa sổ có bóng người chớp động, vì thế nhanh chóng xoay người nhảy lên.

“Sưu” một tiếng, một phi tiêu ghăm trên cây cột, còn cột tờ giấy. Lê Phi Kì đi qua, sau khi gỡ xuống tờ giấy chỉ nhìn liếc qua một cái liền sắc mặt đại biến, bởi vì trên tờ giấy viết: Hoàng hậu ở trong tay Phệ Nguyệt giáo ta, nếu không muốn hắn xảy ra chuyện gì, thì đem giáo chúng của ta đến đổi, trưa mai chân núi Yến Vân, phiền Hoàng thượng một người đến đó, không được mang theo bất luận kẻ nào, nếu không Hoàng hậu khó giữ được cái mạng nhỏ này.

“Người tới, bãi giá Phượng Dạ cung.”Lê Phi Kì vô cùng lo lắng đuổi tới Phượng Dạ cung, phát hiện Tiêu Vũ Lạc quả nhiên không thấy, y phẫn nộ hủy một cái bàn, “Đáng giận! Tiểu Bảo, tìm Tề Hiên đến!”

“Vâng, Hoàng thượng.”Tiểu Bảo chạy vội ra ngoài, hiện tại Hoàng thượng thật sự rất khủng bố, Hoàng hậu nương nương a, ngài mau trở về đi ~~~

“Vi thần tham kiến Hoàng thượng.”Tề Hiên vội vã chạy tới Phượng Dạ cung, hắn còn không biết đã xảy ra chuyện gì.

“Tề Hiên, Phệ Nguyệt giáo bắt đi Lạc Nhi, trưa mai muốn Trẫm một người đến chân núi Yến Vân lấy giáo chúng của bọn họ đổi người, ngươi dẫn người ở đó mai phục, ưu tiên Lạc Nhi, hết thảy chờ Trẫm chỉ thị, không cần hành động thiếu suy nghĩ!”

“Cái gì? Hoàng hậu bị Phệ Nguyệt giáo bắt đi ?”Tề Hiên ngạc nhiên.

“Đúng vậy.”Lê Phi Kì đem tờ giấy cho Tề Hiên xem.

“Hoàng thượng, ngài tự mình đi thật sự rất nguy hiểm, vạn nhất là cái bẫy thì sao?”Tề Hiên vừa lo lắng Tiêu Vũ Lạc lại lo lắng Hoàng thượng.

“Trẫm tự biết an bài.”Lê Phi Kì cong khóe miệng.

“Vâng, vi thần hiểu được.”