Quán rượu này, vốn do một quả phụ mở, tiểu nhị là đứa con trai duy nhất của quả phụ! Nay đã đến đêm khuya, hai mẹ con liếc mắt nhìn nhau, dù trong quán chỉ còn lại kẻ nát rượu này cũng phải tiễn bước!

Nếu đây là đàn ông nông thôn bình thường, hai mẹ con đã sớm dùng cách ứng phó với những kẻ nát rượu, kéo tay ném xuống đất rồi ! Nhưng thấy Trần Đại Dũng một thân hoa phục, mà chất liệu thượng thừa, xác nhận thật sự là công tử đại quý, bởi vậy mới không dám lỗ mãng như vậy.

Hai mẹ con mỗi người đứng bên trái bên phải Trần Đại Dũng đẩy vai hắn, "Công tử! Tỉnh tỉnh! Công tử! Quán rượu phải nghỉ rồi! Công tử tỉnh tỉnh!"

Trần Đại Dũng mơ mơ màng màng mở mắt ra, quay đầu nhìn tiểu nhị ca đẩy hắn, lại chậm rãi chuyển tới nhìn quả phụ bên phải, đột nhiên cười với quả phụ, "Ta thành công rồi ! Hì hì! Thê tử nàng thật là xinh đẹp!”

"A. . . . . ."

Bỗng dưng Trần Đại Dũng đứng lên ôm cổ quả phụ, không ngừng nói lảm nhảm trong miệng: "Thê tử! Thê tử! Cuối cùng ta đã có thê tử !"

"A. . . . . ." Hoảng sợ.

"Buông mẫu thân ta ra!" Tiểu nhị la lên. Dùng sức kéo cánh tay Trần Đại Dũng ra! Thế nhưng sức lực Trần Đại Dũng khổng lồ, sức lực tiểu nhị ca dùng yếu ớt không thể kéo ra được chút nào.

Quả phụ đỏ mặt tức giận mắng to: "Ai là…thê tử của ngươi chứ, tuổi của ta cũng có thể làm mẹ ngươi đó ! Thật sự là tên nát rượu. . . . . ."

Thư Nhan vẫn nương náu trên gốc cây hòe ngoài quán, vốn buồn bực không vui, lúc này nghe được động tĩnh, nhìn hướng trong quán rượu, đang thấy bộ dạng Trần Đại Dũng ôm một cụ bà vào trong ngực, lập tức tức giận đến sôi gan, thân hình lướt qua, nhanh chóng xông vào, một tay kéo Trần Đại Dũng say khướt lại đây, nhéo lỗ tai hắn, mắng to nói : "Đồ ngốc! Nàng ta có chỗ nào tốt, lại ở nơi này mượn rượu giải sầu chứ!"

"Cái gì mà mượn rượu giải sầu, ta là vui mừng mới uống ! Ơ! Làm sao lại có hai thê tử…”

Hai mẹ con quả phụ trợn mắt há hốc mồm nhìn mỹ nhân xinh đẹp như tiên nữ xuất hiện tại cửa hàng trong nháy mắt, nghiến răng nghiến lợi nhéo lỗ tai nam nhân mắng to, đợi Thư Nhan và Trần Đại Dũng đi hẳn, hai mẹ con mới bừng tỉnh.

Tiểu nhị ca suýt nữa chảy nước miếng, "Đẹp đẹp! Thật là một cô nương xinh đẹp! Mẫu thân, người cũng thấy đó!"

Quả phụ suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng thật thà nói: "Xinh đẹp đúng là xinh đẹp! Chỉ là hơi dữ một chút!"

10

"Buông! Buông ra! Ta không biết ngươi! Ta có thê tử rồi !"

"Câm miệng! Tên ngốc này! Sau này một giọt rượu cũng không cho ngươi uống!" Thư Nhan thi triển pháp thuật biến ra hai tiểu nhân, một trái một phải dìu Trần Đại Dũng chao đảo đi, còn bản thân thì chán ghét đi bên cạnh.