Phải làm sao? Phải làm sao đây?
Các ý nghĩ không ngưng xẹt qua đầu Tôn Kỳ.
Sau một lúc Tôn Kỳ hít một hơi sâu để trấn tĩnh lại.
Hắn lúc này đang giả dạng Tinh Niệm, cả Hắc Tông hắn cũng có tự tin gạt được huống chi những kẻ lạ mặt này.
Thứ hắn cần làm là phải thật bình tĩnh không được để lộ sơ hở.
Đã là rắc rối tìm đến tận cửa thì không thể trốn được. Đây coi như là thử thách đầu tiên khi hắn dùng thân phận của Tinh Niệm đi.
Tôn Kỳ trấn tĩnh bay ra khỏi biệt viện.
Lúc này ở đây có rất nhiều bóng hình đều là những kẻ đã vào lăng mộ.
Mấy tên cường giả tiến đến hỏi tất cả những ai vào lăng mộ.
Qua mấy lời hỏi đáp, hắn đại ý có thể biết được.
Từ lúc lăng mộ sụp đổ đến nay đã mười ngày. Khi các thế lực trở về thì tận lực che dấu thông tin về lăng mộ.
Nhưng mà tai vách mạch rừng, không biết ai đã truyền ra tin tức đến tai cường giả trong Hách Liên Khu.
Vậy nên mới xuất hiện cảnh này.
Ba vị cường giả Hợp Nhất cảnh cùng mười hai vị Tạo Thể cảnh hậu kỳ trấn áp toàn thành. Khiến tất cả ngoan ngoãn hợp tác.
Một vị cường giả Tạo Thể cảnh bước tới phía trước Tôn Kỳ, liếc nhìn hắn một cái rồi đặt câu hỏi.
Tôn Kỳ biểu hiện bên ngoài thì không khác những kẻ đã được hỏi: đầu cúi thấp, nơm nớp lo sợ, hỏi gì nói lấy, nói chuyện lúc cà lăm lúc lại dồn dập…
Tôn Kỳ quan sát xung quanh nãy giờ nên giả mạo cũng tương đối giống mà thực sự trong lòng hắn cũng sợ hãi không kém.
Cũng may những câu hỏi này không khiến hắn quá khó xử liên quan đến lai lịch bản thân nên hắn cũng thành thật trả lời.
Đại ý các câu hỏi đều là trong lăng mộ có gì, mô tả chúng? trên bia đá viết cái gì? Ngươi thấy ai đã cầm được vật gì? Có mang ra ngoài được không?...
Sau rất nhiều câu hỏi vị Tạo Thể cường giả này hài lòng, tiếp tục hỏi kẻ khác.
Tôn Kỳ cũng thở dài, trút được một hòn đá tảng.
Thành công.
Hắn thành công lừa gạt.
Không ai nghi ngờ hắn không phải Ma tộc. Đây là thành tựu không nhỏ với hắn. Thuận lợi cho hắn ở lại Ma giới sau này.
Lúc này Tôn Kỳ bình tĩnh nhìn ngó xung quanh, hắn đang tìm Hắc Tông.
Không thấy!
Tại sao lại không thấy?!
Chỉ có hai khả năng lớn: mất tích hoặc đã chết.
Trước đây hắn chưa nghĩ đến trường hợp Hắc Tông xảy ra vấn đề. Đơn giản vì Hắc Tông tu vi Tạo Thể tam trọng, thuộc nhóm đỉnh cấp cường giả đi vào lăng mộ, làm sao xảy ra vấn đề.
Nhưng hiển nhiên trong lăng mộ nguy hiểm vượt quá suy nghĩ của hắn, dù sao lúc đó hắn vẫn chưa mở lại linh trí nên không hiểu rõ.
Bây giờ mới chú ý tình hình các thế lực.
Hắn để ý thấy cường giả Tạo Thể cảnh của các thế lực đi vào lăng mộ cũng biến mất không ít.
Vậy thì Hắc Tông xảy ra chuyện khả năng rất cao.
Hắn không tin có kẻ dám trốn, không tuân theo mệnh lệnh triệu tập của ba vị Hợp Nhất cảnh.
Nếu như Hắc Tông thực sự chết rồi vậy thì giả dạng thân phận Tinh Niệm của hắn sẽ không ai biết, hắn có thể hoàn hảo che giấu tại Ma giới.
Hắn trăm nghĩ ngàn nghĩ tìm cách ứng đối với Hắc Tông nhưng lại không nghĩ tới Hắc Tông có thể chết rồi.
Nếu vậy thì… vậy thì….
Càng nghĩ hắn càng cảm thấy mỹ hảo.
Hắc Tông nên chết.
Hắc Tông ngươi nên chết đi a.
Nhưng mà hắn cần phải xác minh chắc chắn.
Có một cách có thể kiểm tra xem Hắc Tông chết hay chưa?
Nhưng mà không phải tại đây, lúc này. Chờ hắn vượt qua sự kiểm tra này đã.
Sau nửa canh giờ tra hỏi, mười hai tên Tạo Thể cảnh cũng hỏi xong, trở lại báo cáo với ba tên Hợp Nhất cảnh.
Ba tên Hợp Nhất cảnh thoáng trao đổi với nhau sau đó gật đầu cùng đưa ra đáp án giống nhau.
Ba tên Hợp Nhất cảnh chuẩn bị rời đi thì bất chợt năm tia sáng tại lân cận thành Hương Ba loé lên tiến về phía lăng mộ cổ.
Nhìn tốc độ tia sáng biến mất có thể suy đoán tu vi hẳn là Hợp Nhất cảnh.
“Chết tiệt! không ổn! bọn hắn ẩn nấp gần đây nghe ngóng thông tin.”
“Bọn hắn lợi dụng chúng ta xác thực thông tin dùm bọn hắn.”
“Nhanh! Tiến về mộ cổ! không được để bọn hắn chiếm tiên cơ.”
Trong lúc đang nói chuyện thì ba tên Hợp Nhất cảnh đã hoá thành ba tia sáng đuổi theo.
Mười hai tên Tạo Thể cảnh cường giả còn đang ngơ ngác sau mấy tức thời gian mới kịp hiểu rõ, lập tức phá không theo sau.
Lúc này cả bọn thành chủ Dương Hằng mới kịp tỉnh táo, sau đó nhìn nhau cười khổ.
Kho báu quá lớn. Bây giờ tư cách đi nhìn xem bọn hắn cũng không có.
Dương Hằng phất tay để cho tất cả ai về nhà lấy như chưa có chuyện gì xảy ra.
Tôn Kỳ lẫn trong đám đông không chút chú ý trở lại biệt viện.
Tại trong phòng của Tinh Niệm, hắn thở ra một hơi dài.
Thành công vượt qua kiểm tra. Không những thế, hắn còn nhận được một tin tức tốt: Hắc Tông có thể đã chết.
Tôn Kỳ suy nghĩ kế hoạch tiếp theo.
Hắn ở lại đây đã không có ý nghĩa cần trở lại thành Thực Nguyệt.
Vậy là hắn thu xếp tất cả đồ đạc.
Hắn đi qua phòng của Hắc Tông, dược phòng thu dọn tất cả đồ có thể cầm đi.
Nửa ngày sau đang ở trong biệt viện bận rộn thì Tôn Kỳ nghe thấy tiếng nổ ầm ầm từ phương xa vọng đến.
Hắn bay lên ngóng nhìn.
Thì ra là hướng mộ cổ.
Hẳn là các cao thủ Hợp Nhất cảnh đánh nhau gây lên sóng trùng kích.
Từ xa có thể thấy rõ tại phương hướng mộ cổ dâng lên hào quang, vạn tượng va chạm, đất rung núi chuyển.
Khiến cho Tôn Kỳ cảm thấy hâm mộ, đây là đối với lực lượng cường đại hâm mộ. Tự hỏi bao giờ hắn mới được như vậy.
Ngay sau đó Tôn Kỳ quay lại biệt viện, chuyện không liên quan đến hắn không nên quá hâm mộ.
Để cho ổn thoả, không gây nghi ngờ Tôn Kỳ ở lại trong biệt viện thêm hai ngày.
Trong thời gian này, Tôn Kỳ bán đi những đồ vật không cần đổi lấy ma thạch.
Được tất cả 500 ma thạch. Đây là khoảng tiền không nhỏ.
Tôn Kỳ quyết định hấp thu 300 ma thạch, 200 ma thạch giữ lại.
Bây giờ trong túi của hắn chỉ còn 200 ma thạch, mười sáu lọ tinh dược, mười lọ đan dược.
Giờ là lúc cần lên đường.
Tôn Kỳ mua một tấm vé thú xa đi từ thành Hương Ba đến thành Thực Nguyệt.
Các thành khoảng cách tương đối xa mà tại Ma giới lại có nhiều nguy hiểm vậy nên do nhu cầu di chuyển giữa các thành sẽ có thế lực tổ chức thú xa chuyên đi lại giữa các thành.
Trong các đoàn thú xa sẽ có cao thủ đi cùng bảo vệ. Tuỳ theo quãng đường và độ nguy hiểm mà sẽ có số lượng, chất lượng cao thủ bảo vệ thích hợp.
Đây là một nghề kiếm ra bội ma thạch tại Ma giới vậy nên bất kỳ một thế lực lớn nào cũng thường tổ chức một đoàn thú xa chuyên chở.
Có thể là chở hàng, hộ tống, đưa thư, bảo vệ…
Tôn Kỳ lần này chọn thú xa của Ly gia.
Ly gia là thế lực hàng đầu tại thành Hương Ba, uy tín không phải nghi ngờ.
Đoàn thú xa cũng chia ra các cấp độ khác nhau:
Mười ma thạch cho chỗ thường tức là ngươi sẽ ngồi chung xe với mười tên khác.
Năm mươi ma thạch cho chỗ trung cấp ngươi có thể ngồi một mình một xe.
Hai trăm ma thạch cho chỗ cao cấp ngươi có thể ngồi xe lớn có phục vụ tận tình.
Còn có xe cao cấp hơn nữa nhưng hiển nhiên lần này không có ai đặt nên không xuất hiện.
Tôn Kỳ đặt vé xe trung cấp, hắn không muốn tiếp xúc quá nhiều với kẻ khác dễ bại lộ thân phận còn vé cao cấp thì hắn không dư ma thạch.
Trong đoàn xe Tôn Kỳ có thể cảm thấy một cỗ khí tức cường đại của Tạo Thể cảnh cường giả.
Đây là Tạo Thể cảnh cường giả cố ý thả ra.
Một là để hành khách yên tâm.
Hai là để chấn nhiếp kẻ có dị tâm làm loạn.
Trong đoàn hành khách cũng không có Tạo Thể cảnh, hẳn là sẽ không có sự cố phát sinh bên trong.
Tôn Kỳ cũng có chút yên tâm.
Giữa trưa đoàn xe khởi hành.
Mười ngày đầu đi đường khá thuận lợi không có sự cố phát sinh.
Tôn Kỳ dự đoán với tốc độ này cần ba tháng mới tới được thành Thực Nguyệt.
Nếu như dùng thú cưỡi toàn lực tiến lên không nghỉ thì hẳn là mất một tháng.
Cái này thời gian kéo dài cũng có cái lý của nó.
Đầu tiên là để thú kéo nghỉ ngơi đầy đủ không phải chạy quá sức.
Tiếp theo chính là mua bán. Đúng! là mua bán.
Các đoàn xe sẽ tối đa lợi nhuận lên sẽ dừng nghĩ giữa đường để chào hàng cho ngươi.
Tôn Kỳ cũng chỉ có thể cười khổ, hắn liên tục bị chào hàng.
Nào là thịt rắn giá rẻ, một cây hoa nhỏ trong chậu, đồ kỷ niệm, đồ đặc sản, sừng dê, da lừa…
Tôn Kỳ liên tục bị chào hàng, hắn cũng bị dính đòn tâm lý mà mua vài món.
Những món đồ này phi thường phi thường đắt đều gấp ba đến gấp mười giá thị trường trong thành.
Tôn Kỳ chỉ mua mấy món linh tinh mà tốn hơn sáu mươi ma thạch. Lúc bình tĩnh lại suy nghĩ mới cảm thấy mình bị lừa, hắn cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.
Hắn có thể kiện cáo ai đây, là ngươi tự nguyệt mua bọn hắn cũng không kề dao trên cổ bắt ngươi mua.
Lại nói tất cả bọn họ đều là người của Ly gia, ngươi có thể làm gì.
Hẳn là cường giả Tạo Thể cảnh ở đây cũng là để trấn tràng những trường hợp không phục đi.
Thôi thì một lần ngu thì lại khôn thêm một phần đi.
Tôn Kỳ ngồi nhắm mắt yên tĩnh như đang tu luyện. Quả nhiên thấy hắn như vậy không có ai lại đến chào hàng.
Tại Ma giới tối kỵ nhất là bị quấy rối trong lúc tu luyện, có thể giết không cần hỏi. Vậy nên những kẻ này cũng không lại tới còn Tôn Kỳ thì được yên tĩnh.
Hai ngày nữa trôi qua, đoàn xe đã chính thức ra khỏi tầm mắt của thành Hương Ba, sắp tới mới là quãng đường nguy hiểm nhất. Nếu có chuyện xảy ra thì chạy về thành Hương Ba xin cứu viện cũng đã muộn.
Lúc này chính là đội bảo vệ thể hiện vai trò.
Lại thêm mười ngày nữa trôi qua, đoàn xe đột ngột dừng lại.
Phía trước có tiếng nói lớn:
“Cây ở đây do ta chặt, đường ở đây do ta làm. Muốn đi qua thì nộp lệ phí.”
Không cần nhìn cũng biết là ăn cướp chặn đường. Đây cũng là chuyện thường tại Ma giới, cũng là một trong những mối nguy hiểm tại Ma giới.
Trong một chiếc xe có tiếng hừ lạnh:
“Muốn cướp tiền của Ly gia sao?”
Đồng thời là khí tức Tạo Thể cảnh toả ra.
Tên cầm đầu bọn cướp sắc mặt có chút khó coi, sau đó lại cười hì hì:
“Thì ra là Ly huynh, bọn ta chỉ đùa chút thôi. Hay là mời Ly huynh ở lại uống rượu nghỉ ngơi.”
“Không dám làm phiền, Ly mỗ còn có chuyện quan trọng chỉ có thể từ chối để lần khác.”
“Nếu Ly huynh đã có chuyện thì tại hạ không níu kéo. Mau dẹp đường cho Ly huynh.”
Đoàn xe tiếp tục tiến lên.
Nhìn như bình yên đi qua nhưng nếu như đây không phải Ly gia mà là thế lực nhỏ hơn có lẽ có là chuyện khác.
Trong băng cướp cũng có một tên cường giả Tạo Thể cảnh.
Bọn chúng vẫn có vài phần nắm chắc cướp giết thành công. Nhưng sau đó thì sao? Ly gia chắc chắn trả thù.
Mà Ly gia quá cường đại so với bọn hắn.
Đây cũng là lý do vì sao vé xe của các thế lực lớn thường đắt hơn. Do an toàn hơn.
Hai mươi ngày tiếp theo cũng chỉ có vài con ma thú tấn công liền bị đội hộ vệ diệt sát không chút uy hiếp.
Nhưng vào một ngày này, phương xa truyền đến tiếng ông ông ông…
Cường giả Tạo Thể cảnh phải ra ngoài chỉ huy phòng vệ chuẩn bị chiến đấu, hiển nhiên sắp có nguy hiểm không nhỏ.