Nhân Tổ

Chương 338: Giá trị của quân cảm tử

Trời trăng lúc tỏ lúc mờ, những đám mây lững lờ trôi.

Tiếng gào thét vang trời, mùi huyết tinh tanh tưởi xộc thẳng vào mũi, đưa tay sờ lên mặt không biết là mồ hôi hay là máu.

Thương cắm đầu chạy, bất chấp mưa gai trút xuống, rất nhiều gai nhọn đâm trúng hắn, cũng may nhờ có Thủy Mạc Thể hóa giải phần lớn thương tổn.

Tại phương xa, đám Thiết Hồ chăm chú quan sát.

Một con mèo đen có đôi mắt xanh sáng như hai đốm lửa nhỏ trong đêm, nó mở miệng nói:

“Có khoảng hai ngàn tám đến ba ngàn Hải Ngạc yêu tấn công, dự đoán số lượng Hải Ngạc yêu có thể lên đến năm ngàn. Tạm thời chưa thấy các loại Hải yêu khác.”

Thiết Hổ gật đầu.

Hải Ngạc là một loại Hải yêu sống được cả trong nước mặn lẫn nước ngọt, thường sống tại vùng nước thấp như ven biển, sông hồ, đầm lầy…

Hải Ngạc yêu có đầu giống cá mặt quỷ, thân hình giống cá sấu nhưng bốn chi to lớn và khỏe hơn, chúng thường đi đứng bằng hai chi sau giống con người.

Hải Ngạc yêu có một chủng tính gọi là Phong Kình, chính là phóng ra một gai nhọn từ miệng. Gai nhọn này có tầm bắn khá xa và sức sát thương tương đối lớn.

Chúng trở thành một trong những binh chủng quan trọng nhất của Hải yêu, xuất hiện trong mọi chiến dịch lớn nhỏ, thường mở đầu công kích trong một trận chiến, đóng vai trò tiêu diệt sinh lực địch, tiêu diệt quân tiên phong địch thủ, tiêu diệt nhuệ khí đối thủ.

Thiết Hổ quay đầu hỏi một tên cóc yêu:

“Xạ, tình hình thế nào?”

“Đã gần tới khu vực trong tầm bắn, khi đối phương đổi lượt, chúng ta có thể bắt đầu tấn công.” Cóc yêu đáp.

“Được, chuẩn bị sẵn sàng đi.” Thiết Hổ nói.

Lúc này một con két xanh bay tới báo cáo:

“Đoàn trưởng, Đông Liên quân đoàn đã bắt đầu xạ công.”

Thiết Hổ gật đầu:

“Uhm… bên đấy có Xạ Tinh tộc, tầm bắn xa hơn chúng ta, bắt đầu trước cũng là bình thường. Các ngươi cứ tiến hành theo kế hoạch đã định.”

Trong Yêu giới không chỉ có Hải Ngạc yêu là biết tấn công từ xa, Yêu tộc cũng có rất nhiều loài cũng có thể xạ công, bọn chúng được chiêu dụ vào trong quân có vai trò giống với Hải Ngạc yêu.

Quân đoàn Thiết Hổ có đội 17 chỉ toàn tộc Cóc Đất do Xạ làm đội trưởng. Tộc Cóc Đất có chủng tính Thạch Động, miệng bọn chúng sẽ phun ra một quả cầu đá khổng lồ với uy lực, sức phá hoại, phạm vi công kích còn lớn hơn cả Phong Kình nhưng Thạch Động lại không có tầm bắn xa như Phong Kình.

Bởi vậy nếu để tộc Cóc Đất lên đầu thì chưa kịp tấn công đã bị Hải Ngạc yêu bắn chết hết, nên cần có quân cảm tử làm lá chắn sống cho tộc Cóc Đất tiến vào phạm vi có thể công kích.

Hải Ngạc yêu mỗi lần tấn công có thể phun ra liên tục 100 gai nhọn, sau đó thì cần bổ sung yêu khí, đổi lượt cho Hải Ngạc yêu khác. Khoảng khắc đổi lượt chính là thời điểm Cóc Đất tấn công tốt nhất.

Trong các quân đoàn khác cũng có những tộc tấn công tầm xa tương tự tộc Cóc Đất như Xạ Tinh tộc trong Đông Liên quân đoàn.

Xạ Tinh tộc có tầm tấn công xa hơn so với tộc Cóc Đất nên bọn họ phát công trước.

Dưới chân đồi Cảnh Dương vẫn không ngừng có Yêu tộc ngã xuống, Thương lúc này vô cùng chật vật, vết thương trên người chồng chất dù có Thủy Mạc Thể hóa giải phần lớn sát thương nhưng mưa gai nhọn nhiều lắm, vượt quá sức chữa thương của hắn.

Mặc dù bước chân mỏi mệt, hắn vẫn không dám dừng lại.

Đứng lại hắn sẽ trở thành mục tiêu bắn dễ dàng. Vả lại vẫn luôn có giám quân quan sát bọn hắn, chỉ cần tên nào bỏ chạy bất tuân quân lệnh sẽ bị trừng phạt rất nặng.

Thương lúc này ôm xác một con gấu lớn giơ lên đầu làm lá chắn cho mình. Con gấu lúc này cắm vô số gai nhọn trên người nhìn giống như con nhím.

Đang lúc cạn kiệt sức lực, Thương thấy được một tảng đá nhô cao, hắn ngay lập tức nằm xuống lấp dưới tảng đá.

Keng… keng… keng… tiếng gai nhọn bắn lên tảng đá liên hồi, đốm lửa bắn tung tóe.

Thương lúc này ôm đầu thở dốc, toàn thân thoát lực.

Trận chiến từ lúc bắt đầu đến hiện giờ mới chỉ được chục phút, hắn thậm chí còn chưa giao chiến, vẫn luôn cắm đầu chạy, vậy mà đã thân tàn ma dại, nếu thực sự giáp chiến, hắn không biết mình sẽ trụ được bao lâu.

Chợt tiếng va chạm giảm xuống, Thương ngay lập tức nhận ra. Chẳng lẽ địch ngừng tấn công?

Thương cẩn thận ngoái cổ lên nhìn, quả thực gai tên đã giảm rất nhiều. Chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì bên tai hắn ầm ầm những tiếng nổ vang.

Hắn ngửa đầu nhìn. Một tảng đá khổng lồ đang bay qua đầu hắn.

Hắn dõi mắt theo hướng tảng đá bay.

Ầm!!!

Tảng đá giống như thiên thạch từ trời giáng xuống, tạo thành một cái hố lớn trên sườn đồi.

Thương thầm nghĩ: quân đoàn Thiết Hổ đã bắt đầu phản công.

Đòn tấn công Thạch Động của tộc Cóc Đất đã đánh tan sự liền mạch của Hải Ngạc yêu. Đá trên trời rơi xuống nghiền nát không biết bao nhiêu Hải Ngạc yêu, tất nhiên cũng không thiếu Yêu tộc xui xẻo bị đá đè chết.

Ầm!!! một tảng đá rơi ngay trên đầu Thương, hắn vội nhảy ra né tránh.

Lăn mấy vòng trên đất, Thương mặt mày tối sầm, chống tay chật vật đứng dậy, hắn sinh lòng thoái ý. Hắn nhìn quanh tìm đường thoát ly chiến trường.

Đúng lúc này có tiếng hú dài phát lệnh: tất cả tiến lên không được dừng lại!!!

Thương thầm mắng trong lòng: Khốn kiếp!!! các ngươi đây là muốn bọn ta đi chịu chết mà! Thiên thạch và mưa gai rơi ngay trên đầu, muốn thế nào tiến lên?

Mặc dù không muốn nhưng hắn vẫn phải tiến lên, chỉ là hắn không tiến lên theo đường thẳng mà là đường chéo ra ngoài biên, hắn đang tìm cách thoát khỏi chiến trường.

Một bên phun đá, một bên phóng gai nhọn, quân cảm tử chạy ở giữa. Không ngừng có Yêu tộc hy sinh, thịt nát xương tan muốn nhận dạng cũng không được.

Ầm… ầm… ầm… đang chạy, Thương bỗng cảm thấy mặt đất dưới chân đang run lên.

Không bao lâu sau là những tiếng hú dài.

Thương ngay lập tức đoán ra là Tượng tộc xung trận. Hắn sắc mặt khó coi.

Nếu bây giờ chạy ngang sẽ ngay lập tức bị Tượng tộc đạp chết, muốn sống chỉ có thể chạy thẳng lên đồi. Nhưng trên đồi chắc chắn sẽ có quân Hải yêu trấn giữ.

Những kẻ lên đồi đầu tiên sẽ gặp phải đòn công kích quyết liệt nhất của Hải yêu.

Thương lúc này lạnh mình.

Quân cảm tử quả nhiên chỉ có thể chết, không làm lá chắn sống thì cũng làm đệm thịt. Yêu tộc thống lĩnh tính toán thực sự kín kẽ không bỏ sót bất cứ điều gì.

Trước tiên để quân cảm tử tiêu hao yêu khí Hải Ngạc yêu, mở đường cho xạ quân của mình phản công. Tiếp theo lại xua quân Tượng tộc tấn công, buộc quân cảm tử phải chạy lên đồi. Sau đó quân cảm tử sẽ chạm trán trực tiếp với quân phòng vệ của địch, phần lớn quân cảm tử sẽ chết trở thành đệm thịt để quân tiên phong tiến công.

Thương không còn lựa chọn, hắn chỉ có thể cắn răng xông lên, tiến lên thì còn có một tia hy vọng sống.

Rất nhanh, trong tầm mắt của hắn lờ mờ bóng địch, hắn thả chậm bước chân, suy tính tiếp theo lên làm thế nào.

Ầm… ầm… ầm… tiếng chân voi chà đạp đại địa vang vọng bên tai, giống như đang chà đạp lòng hắn, thúc giục hắn tiến lên, không được ngừng lại.

Không còn cách nào khác Thương liều mạng xông lên.

Khi bóng địch đã dần hiện rõ, Thương nhảy chồm lên vồ tới tấn công.

Nhưng chờ sẵn trước mặt hắn là một rừng thương giáo.

Phốc… phốc… phốc… không một chút bất ngờ, Thương bị đâm thành cái sàng.

Đám Hải yêu vất xác hắn sang một bên, chuẩn bị đón nhận đợt tấn công tiếp theo.

Liên tục có quân cảm tử bị ép lao lên, kết quả đều là chết không toàn thây. Nhưng mà tuyến phòng thủ của Hải yêu cũng có chút rối loạn. Mục đích của Yêu tộc coi như đã thành.

Đúng lúc này Tượng tộc xông tới.

Với ưu thế da dày thịt béo, lực lớn vô cùng, Tượng tộc dễ dàng đập vỡ được tuyến phòng thủ thứ nhất của Hải yêu.

Các loại chủng tính bay loạn xạ đầy trời, máu tươi vương vãi khắp mặt đất, tiếng kêu la thảm thiết không ngừng.

Từ trên trời cao, một con hổ dẫm đạp không trung từ từ tiến vào chiến trường, trên lưng nó là một dải lửa cháy đỏ rực, uy áp mà nó phát ra khiến cho Hải yêu quân hít thở không thông.

Thiết Hổ từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt khinh miệt, nó há miệng gầm lên, là một chiêu Bá Vương Nộ Hống.

Hải yêu quân thực lực yếu lập tức ôm đầu đau đớn, ngã vật vã miệng sùi bọt mép. Có con Hải yêu không chịu nổi đầu nổ vỡ nát.

Đoàn trưởng của các quân đoàn khác cũng lần lượt gia nhập chiến cuộc giúp cho Yêu tộc dần chiếm được những vị trí quan trọng. Hải yêu có vẻ đang ở yếu thế.

Nhưng Yêu tộc chưa kịp vui mừng thì có tiếng rít chói tai.

Một thân hình dài khổng lồ bò trườn trên mặt đất, Thiết Hổ sắc mặt tái đi, hét lên:

“Tất cả lui lại!!!”

Đám Yêu binh không hiểu chuyện gì, đang chiếm được lợi thế bỗng nhiên phải lui lại. Nhưng mà bọn chúng vẫn y lệnh hành động.

Nhưng bọn chúng chưa kịp rút lui thì “vút” Một tiếng, một cái đuôi dài quất ngang, quật chết vô số Yêu tộc. Một giọng nói lành lạnh vang lên:

“Các ngươi đi được sao?”

Thiết Hổ hừ lạnh:

“Lịch Dật, ngươi đừng ngông cuồng!!!”

“Chỉ bằng con mèo con như ngươi sao?” con rắn khinh miệt nói.

“Hừ! không chỉ có mình ta. Lục đoàn trưởng bọn ta hợp đấu, không tin không giết được ngươi.” Thiết Hổ nói xong, quay nhìn năm vị đoàn trưởng kia: “Các vị cùng lên thôi!”

“Được!” năm tên đoàn trưởng đồng loạt lên tiếng.